Đây là một loại quy luật cực kỳ đáng sợ.
Nghĩ mà xem, bản thân bị một con lệ quỷ liên tục đuổi giết, mà lại không thể giết ngược lại lệ quỷ thì nó đáng sợ đến cỡ nào.
Nếu không đỡ được tập kích của nó, bản thân sẽ phải chết.
"Xem ra một nhát vẫn chưa đủ. Dù phải tiếp nhận nguyền rủa của thanh sài đao thêm lần nữa mình cũng nhất định phải tách con lệ quỷ này ra. Sự tồn tại của nó quá đặc biệt, ai bị nó để mắt đến, người đó sẽ rất khó sống sót. Có lẽ trước kia Lý Nhạc Bình cũng từng bị con lệ quỷ này để mắt đến, khiến cho hắn ta không thể không xóa bỏ đi trí nhớ, nhằm tránh né tập kích của lệ quỷ."
Sắc mặt Dương Gian băng lãnh, hiện tại trong đầu hắn đang văng vẳng tiếng chuông quái dị, đồng thời dường như mọi tình cảm đều đã biến mất.
Hắn khẽ bước về phía trước một bước.
Sau lưng hắn, quỷ ảnh xuất hiện bao phủ trên mặt đất, môi giới được phát động lần nữa.
Trong tầm mắt, bóng dáng của lệ quỷ xuất hiện.
Dù sao nãy giờ nó cũng đang đuổi theo Dương Gian, nên trên mặt đất đã lưu lại rất nhiều dấu chân của nó. Vì vậy việc phát động môi giới cũng tương đối dễ dàng.
Một đao lại được chém xuống. Lần này không còn nguy cấp như vừa nãy nữa, cho nên Dương Gian có dư thời gian để tính toán và chém.
Trong nháy mắt.
Tay chân của lệ quỷ bị chém đứt sạch, trực tiếp phân thành năm khối. Nếu tính thêm cả cánh tay vừa bị chém hồi nãy nữa là đủ sáu phần.
Cùng lúc đó.
Thân thể của lệ quỷ cũng phân ra thành từng khúc, sau đó trực tiếp ngã xuống đất.
Mà nguyền rủa của thanh sài đao có thể truy tung đến ngọn nguồn.
Khiến cho con rối quỷ dị kia phát ra từng tiếng kêu đầy thảm thiết. Tiếng la hét này không thể nào là tiếng la hét do người sống phát ra được, mà chỉ có lệ quỷ thực sự mới làm được. Sự quỷ dị của nó làm cho người nghe phải rùng mình.
Tay chân và đầu của con rối quỷ dị kia đều đứt gãy, biến thành từng khúc riêng biệt.
Lệ quỷ ghép hình đã bị đánh tan.
Thậm chí bản thân lệ quỷ cũng không còn trở nên vô hình được nữa. Không cần thiết phải đảo ngược ánh mắt cũng có thể nhìn thấy một đống thi thể đang nằm trên mặt đất.
Bị phân chia đến mức độ này, có lẽ người bình thường cũng có thể khống chế được.
"Đúng là đáng sợ. "
Chứng kiến Dương Gian một tay túm lấy quỷ tìm người, một tay cầm dao chém lệ quỷ, trong lòng Lý Dương không khỏi nảy sinh ý nghĩ như vậy.
Đúng vậy, rất đáng sợ.
Ngay cả lệ quỷ cũng phải bại lui ở trước mặt của hắn.
Dương Tiểu Hoa lập tức sững sờ.
"Tên gia hỏa này vẫn còn là người sao? Vừa nãy đã đủ mạnh rồi, hiện tại còn…"
Nhưng cô ta không có phát hiện ra một điều rằng, đoạn đường thông về hướng bưu điện quỷ lúc này đã bị ánh sáng màu đỏ bao phủ. Điều này cũng có nghĩa, hiện tại nếu bọn họ muốn chạy khỏi đây thì phải hỏi qua ý kiến của Dương Gian.
- Mắt quỷ… Dương Gian?
Đúng lúc này.
Một giọng nói khàn khàn, trầm thấp truyền đến từ một tòa nhà ở gần đó.
Đó chính là con lệ quỷ cuối cùng.
Quỷ mộng du.
Lý Dương gọi đó là Lý Nhạc Bình.
- Lý Nhạc Bình? Có phải cậu muốn chết thêm lần nữa à?
Dương Gian túm lấy quỷ tìm người, tay cầm thanh sài đao, dùng mắt quỷ nhìn ngó về phía tòa nhà kia.
Lúc này, ở bên cạnh cửa sổ của một căn phòng trên tầng hai đang có một bóng dáng quỷ dị đứng sừng sững.
Đó là một người chết có dung mạo bình thường, không có gì lạ.
Dưới tầm nhìn của mắt quỷ, rất nhiều bí mật đã không còn là bí mật nữa.
Dương Gian có thể quan sát hết thảy, biết rõ đại khái về tình trạng của Lý Nhạc Bình.
Dị loại.
Là một con lệ quỷ có được ý thức của người sống.
Lý Nhạc Bình đã thành công.
Tuy nhiên.
Cũng ngay lúc này, nguyền rủa về hai lần sử dụng thanh sài đao đã bắt đầu bộc phát ở trên người của Dương Gian.
…
Sau khi mở ra hộp âm nhạc, loại nguyền rủa này đã cưỡng ép áp chế mắt quỷ khôi phục lại.
Tạm thời vấn đề mắt quỷ khôi phục đã được giải quyết. Quỷ ảnh và bàn tay quỷ của hắn đã khôi phục lại trạng thái có thể sử dụng. Đồng thời hắn đã sử dụng nguyền rủa của hộp âm nhạc cùng năng lực của bản thân để áp chế quỷ tìm người, sau đó dùng thanh sài đao phá giải con lệ quỷ chạy ra từ phòng 301.
Nhưng nguyền rủa của hộp âm nhạc cũng không phải vô địch, bản thân Dương Gian vẫn như trước, phải gánh chịu hai lần tác dụng phụ từ thanh sài đao.
Trước đó hắn từng phát động môi giới hai lần, mỗi lần đều sử dụng một danh ngạch áp chế đánh cắp được từ lực lượng linh dị của Cảnh sát quỷ để triệt tiêu. Hiện tại chỉ còn lại một danh ngạch áp chế chưa được sử dụng đến. Nhưng lần này hắn lại sử dụng hai lần liên tiếp, đương nhiên hắn sẽ phải chịu hai lần nguyền rủa, nên bản thân hắn cũng không biết kết quả sau đó sẽ là gì.
Tuy nhiên, Dương Gian có dự cảm.
Hắn sẽ không chết.
Nguyền rủa của hộp âm nhạc cực kỳ cường đại, nó có thể đảm bảo cho người gánh chịu không phải chết. Cho dù lần trước hắn từng bị cây kéo quỷ cắt đứt đầu nhưng vẫn có thể giữ lại được ý thức.
Chỉ cần bản thân không chết, Dương Gian sẽ không sợ phải tiếp nhận tác dụng phụ của thanh sài đao.
Tác dụng phụ của thanh sài đao có lợi hại đi nữa cũng không thể lợi hại hơn nguyền rủa của hộp âm nhạc?
Nguyền rủa bộc phát.
Chỉ trong nháy mắt.
Thân thể Dương Gian nhận phải vết thương trí mạng, bắt đầu nhanh chóng hư thối. Mà vị trí hư thối cũng cực kỳ trùng hợp, trên cánh tay, trên hai chân, trên cổ… Vị trí của những vết thương này giống như đúc với vị trí mà hắn vừa chém vào con quỷ đi ra từ phòng 301.
Ngoại trừ điều đó ra.
Tác dụng phụ của thanh sài đao thậm chí có thể lan tràn đến thân của quỷ ảnh đang được hắn khống chế.
Quỷ ảnh cũng phải trả cái giá như hắn.
Ở sau lưng Dương Gian, tay chân của quỷ ảnh cũng vỡ ra. Bóng dáng quỷ dị của quỷ ảnh đã bị một loại nguyền rủa vô hình cắt đứt.
- Bịch!
Chỉ sau một giây.
Thân thể của Dương Gian lập tức sụp đổ, vỡ ra thành sáu khối.
Tình cảnh này cũng giống như con rối quỷ đang bị chém thành sáu khối ở bên cạnh vậy.
Đây chính là nguyền rủa của thanh sài đao, cho dù Dương Gian có mở ra nguyền rủa của hộp âm nhạc cũng không thể ngăn cản được.