Ở nơi đó có Vương San San đang đứng, nàng giống như một vị băng sơn thiếu nữ, mặt lạnh tanh, không chút biểu cảm.
- Tôi sẽ ước thúc tốt quỷ đồng. Chỉ là tình trạng hiện tại của cậu thế nào rồi?
- Tôi đang rất khỏe, cực kỳ khỏe.
Sau khi nói xong, thân hình của Dương Gian trở nên mờ nhạt, rồi biến mất khỏi vị trí cũ. Chỉ còn lại một câu nói vang vọng.
- Hoàng Tử Nhã, Lý Dương, hai người xử lý qua hiện trường một chút. Ngoài ra, nguy hiểm của thành phố Đại Xương chính thức được giải trừ.
Ngay khi hắn biết mất, mọi thứ bắt đầu khôi phục lại bình thường, bầu trời sáng rõ, bóng đen dưới mặt đất cũng biến mất.
Một lần nữa lại trở về với khung cảnh ban ngày, được ánh nắng mặt trời bao phủ.
Giống như chuyện xảy ra vừa nãy chỉ là một cơn ác mộng, thậm chí khiến cho người ta có cảm giác không được chân thực.
Nhưng chiếc xe taxi quỷ cũ kỹ nằm ở cách đó không xa lại là bằng chứng chứng minh tất cả những chuyện vừa rồi cũng không phải là giấc mơ, mà chuyện như vậy đã thực sự xảy ra.
- Xem ra đội trưởng đã thành công xử lý vấn đề lệ quỷ khôi phục. Đúng là khó có thể tin, không biết anh ấy đã làm như thế nào mà được như vậy. Tôi nhớ đội trưởng từng mở ra hộp âm nhạc khi ở thành phố Đại Xuyên, sau đó khống chế quỷ ảnh…
Lý Dương khẽ ngẩng đầu hưởng thụ ánh nắng mặt trời chiếu xuống.
Vừa có chút may mắn vì bản thân còn sống sót, lại có chút nghi hoặc, khó hiểu.
Hoàng Tử Nhã nói:
- Bất kể là gì thì anh ấy đều đã sống sót và chúng ta thắng. Chỉ cần như vậy là đủ rồi. Hiện tại xem ra, từ lúc này trở về sau, chúng ta không những phải đối phó với chuyện linh dị, mà còn phải đề phòng với tập kích của ngự quỷ nhân nữa. Một khi chúng ta mất đi đội trưởng, bất kể chúng ta ở đâu đều không thể an toàn.
Sau một hồi trầm mặc, Lý Dương chợt mở miệng nói:
- Thế cục đúng là đã thay đổi. Từ sau khi kế hoạch đội trưởng được triển khai, rất nhiều ngự quỷ nhân dần xuất hiện. Điều này có một phần là do tình hình của lệ quỷ khôi phục càng ngày càng nghiêm trọng, mọi người đang điên cuồng tìm đường sống cho bản thân.
- Tuy nhiên chúng ta hẳn cần cảm thấy vì đội trưởng của chúng ta là Dương Gian.
Hoàng Tử Nhã cảm khái nói:
- Đúng thế, đúng là phải cảm thấy may mắn. Dù sao đội trưởng của chúng ta cũng là mắt quỷ Dương Gian. Nếu không phải lần trước anh ấy đánh nhau với Diệp Chân một trận, khiến nội tình bị tiết lộ, để cho người khác đoán được tình trạng của anh ấy không tốt. Thì có lẽ bọn chúng sẽ không dám đặt chân vào phạm vi của thành phố Đại Xương nửa bước đâu.
Lý Dương đồng ý với câu nói này của Hoàng Tử Nhã. Sau đó hắn ta lại nói.
- Mà thôi, đi làm chính sự đi.
Còn Hùng Văn Văn ở bên cạnh lại im lặng từ đầu đến cuối, không nói câu nào. Nó chỉ đang ôm ống trúc cũ kỹ kia và nghiên cứu.
Khẽ suy nghĩ một lát, sau đó nó liền rút thẻ trúc ra khỏi ống.
"Sinh!"
Đây là một thẻ có chữ Sinh.
Bỏ vào rút ra.
"Sinh!"
Bỏ vào lại rút ra.
"Sinh!"
"Hì hì, từ giờ trở về sau mình sẽ là đổ thánh."
Trong lòng Hùng Văn Văn có chút vui mừng.
Hắn sử dụng năng lực dự đoán trước tương lai, chỉ khi nào dự đoán ra kết quả rút thăm là chữ Sinh thì nó mới rút, còn không thì thôi. Đồng thời nó còn phát hiện ra, nếu sau khi rút ra chữ Sinh mà tiếp tục rút ra chữ Sinh tiếp nữa, thì nó sẽ khiến cho người rút không bị lực lượng linh dị giết chết trong vòng 20 phút đồng hồ.
Thử nghĩ mà xem, nếu nó cứ tiếp tục rút ra chữ Sinh liên tục thì sẽ như thế nào?
Cùng thời điểm đó.
Trên đường cao tốc nằm ngoài thành phố Đại Xương.
Xung quanh chỗ này đã bị sương mù bao phủ, đưa tay không thấy năm ngón.
Mà phạm vi bao phủ của sương mù rất lớn, bao trùm chừng mười cây số xung quanh đây. Từ xa nhìn lại, cảnh tượng này giống như một cục bông gòn đang cắm ở trên đường cao tốc vậy.
Lúc này, ở trong sương mù dày đặc đang kẹt lại không ít xe cộ.
Mặc dù đoạn đường này đã bị phong tỏa, nhưng vẫn có một số người tài xế xui xẻo đã lái xe vào bên trong.
- Đừng ồn ào, cũng đừng xuống xe. Tất cả mọi người hãy ngồi yên trong xe.
Lúc này, Đồng Thiến gắng gưỡng lê tấm thân yếu ớt đứng dậy, sau đó nổ súng cảnh báo, cho thấy thân phận nhằm cảnh cáo những người lái xe ở gần đó không nên đi lại trong sương mù.
Đồng thời cô chỉ cảnh báo bọn họ là không được đi loạn, chứ không nói ra trong này có lệ quỷ.
Bởi vì một khi nói ra sẽ tạo hiệu quả ngược, đám người kia sẽ không tin. Vì thế cô chỉ bảo trong này đang có một tên tội phạm cầm súng giết người và hiện tại cảnh sát đang đuổi bắt tên đó.
Hiệu quả khá tốt.
Loại lý do này dễ dàng trấn trụ được một lượng lớn người.