- Tự tin tiếp được thì cứ thử đi.
Lúc này, cả người của Lý Quân đang được bao phủ bên trong ngọn lửa.
Ở sau lưng hắn ta, ảo ảnh của tòa cao ốc Bình An càng ngày càng lộ ra rõ ràng.
Nó đã hoàn toàn xâm lấn đến thế giới hiện thực. Thậm chí có thể sờ được vách tường của tòa cao ốc, ngửi được mùi khói cháy khét, hay cảm nhận thấy từng cỗ khí tức âm lãnh do nó truyền đến.
Đường đến thế giới quỷ họa đã bị lệ quỷ đả thông.
Chỗ này không còn là cổ trạch ở thành phố Đại Đông nữa, mà là thế giới của quỷ họa. Mà ở trong thế giới này, bất kể là người bình thường hay là ngự quỷ nhân, nếu không thể tìm thấy lối ra, sẽ không thể nào rời đi. Nhưng lối ra duy nhất hiện tại chính là quỷ hỏa mà Lý Quân đang khống chế.
Sau khi tiến vào bên trong thế giới của quỷ họa.
Vốn dĩ cô gái mặc quần áo màu đỏ, ngũ quan mơ hồ đang đứng trong cổ trạch đột nhiên trở nên rõ ràng hơn. Giống như một món đồ tàn khuyết nhận được bù đắp vậy.
Biến hóa rõ rệt nhất chính là hai chân của cô gái áo đỏ kia. Lúc này hai chân của cô ta đã hiện ra rõ ràng, tuy nhiên ngũ quan vẫn còn khá mơ hồ, không thể nhìn rõ.
Cũng ngay lúc này, cô gái kia bắt đầu hành động.
Cô ta di chuyển ở bên ngoài cao ốc Bình An, cứ thế đi qua đi lại, tạo ra tiếng bước chân tương đối rõ ràng. Kỳ quặc chính là tiếng bước chân kia lại không phù hợp với trọng lượng của cô gái. Rõ ràng cô gái này đang mặc một đôi giày thêu màu đỏ đậm, nhưng khi di chuyển, tiếng bước chân phát ra lại giống với tiếng ma sát của giày da và sàn gỗ.
Tiếng chân quỷ.
Một khi tiếng bước chân khủng bộ này tiếp cận người nào đó, người kia sẽ bị nó giết chết. Lúc trước Dương Gian cũng từng đụng phải nó, và suýt nữa bị nó giết chết. Mặc dù khi đó trong người Dương Gian đang có nguyền rủa của hộp âm nhạc. Quy luật giết người của tiếng chân quỷ là loại quy luật hẳn phải chết, nên rất khó chống đỡ.
Nhưng cô gái trong bức họa kia mới là thứ kinh khủng nhất ở đây.
Hiện tại, phía sau có bóng tối của quan tài quỷ đang áp sát, phía trước có cô gái trong bức họa đi qua đi lại.
Ba người Trần Kiều Dương, Trương Khánh, Vạn Đồng đã không còn đường lùi nữa.
Đối mặt với hai chuyện linh dị cấp S, dù cho đó có là nhân vật cấp đội trưởng đi nữa cũng sẽ cảm thấy sợ hãi và khó khăn.
Chỉ với chiêu này thôi, Lý Quân đã hoàn toàn dư sức để đối phó với bất cứ chuyện linh dị nào cùng mọi nhân vật nguy hiểm.
Mà giờ khắc này.
Trần Kiều Dương lại cười, gã ta nhếch miệng cười một tiếng:
- Chàng trai trẻ, cậu thực sự cho rằng cái danh hiệu mục quỷ nhân Trần Kiều Dương kia của tôi chỉ là do người ta thổi phồng ra hay sao? Chỉ mới lợi dụng lực lượng của bức tranh và cỗ quan tài kia liền cho rằng tôi không thể nào bắt được cậu sao? Được rồi, vậy hôm nay tôi sẽ cho cậu biết, Trần Kiều Dương tôi, ngay cả quỷ cũng không dám bắt.
Gã đứng yên tại chỗ, không hề hành động.
Hai tay còn đặt trên lan can cũ kỹ của tầng hai.
Nhưng phía sau lưng và xung quanh gã đã là thế giới của quỷ họa,
Lúc này, bản thân Trần Kiều Dương giống như không phù hợp với thế giới xung quanh. Bởi vì chỗ mà gã đang đứng vẫn còn thuộc về cổ trạch, không hề bị thế giới quỷ họa thay thế.
- Cái này là…
Sắc mặt Lý Quân lập tức biến đổi.
Quỷ hỏa ở trong hốc mắt lóe lên, hắn ta nhìn thấy xung quanh Trần Kiều Dương xuất hiện bốn bóng người quỷ dị.
Nó giống như ác quỷ, nhưng càng giống với bốn cỗ thi thể hơn.
Bốn cỗ thi thể này cực kỳ cổ quái, có cái đã biến thành màu đen, gầy guộc, da dính sát vào xương. Có cỗ thi thể lại sưng vù, trắng bệch giống như bị ngâm trong nước. Còn có thi thể lại bị tàn tật, không đầy đủ tứ chi, phía trên còn lưu lại khá nhiều dấu vết bị chém giết. Chỉ có cỗ thi thể cuối cùng là tương đối hoàn chỉnh, nhưng quần áo ở trên người nó lại là từ thời kỳ dân quốc, khá quái dị.
Bốn cỗ thi thể này hẳn là bốn con lệ quỷ khác biệt.
Nhưng quỷ dị chính là bốn cỗ thi thể kia cùng nắm tay nhau rồi đứng yên tại chỗ. Chúng bao bọc Trần Kiều Dương vào bên trong. Bốn cỗ thi thể giống như bốn bức tường vậy, có thể ngăn cách sự ảnh hưởng từ quỷ vực của quỷ họa.
Chúng cứ thế ngăn cản sự xâm lấn của quỷ họa và quan tài quỷ, tạo ra cho Trần Kiều Dương một khu vực an toàn.
Ở bên trong thế giới của quỷ họa, cô gái kia vẫn liên tục di chuyển, nhưng không hề đi về phía Trần Kiều Dương. Bởi vì lúc này Trần Kiều Dương còn chưa ở bên trong thế giới của quỷ họa. Gã dựa vào lực lượng linh dị để đảm bảo bản thân an toàn.
- Đúng là đáng tiếc, vẫn còn thiếu một chút. Nếu cậu đến sớm hơn một tý, nhân lúc trong tay tôi còn chưa đủ quỷ để chống lại quỷ họa và quan tài quỷ thì may ra thắng. Còn hiện tại, dù chưa thể hoàn thành việc hiệu chỉnh thời gian, chưa lấy đủ quỷ, nhưng nhiêu đây đã đủ đảm bảo cho tôi bất tử.