Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 1915 - Chương 1916: Thêm Tiền

Chương 1916: Thêm Tiền

Dương Gian bất chợt nhìn thấy hai người đi ra khỏi cổ trạch.

Một nam một nữ, nhìn bộ dạng cũng phải hơn bốn mươi tuổi, nhưng lại âm u đầy tử khí. Đồng thời khuôn mặt cả hai khá cứng ngắc, di chuyển cũng giống như hai cỗ thi thể.

Sau đó, trong đầu Dương Gian lập tức xuất hiện trí nhớ có liên quan đến hai người này.

"Đời thứ hai của Vương gia, vợ chồng Vương Lục?"

Rõ ràng lúc trước hắn chưa từng gặp, cũng không quen biết gì với hai người kia, nhưng lúc này lại có thể lập tức nhận ra được.

Cái này có vẻ như việc đánh cắp trí nhớ của Trần Kiều Dương đã phát huy tác dụng.

Lý Quân nói:

- Cậu biết thứ này sao? Tôi chỉ nghe Lý Dương bảo, hai con lệ quỷ này không hề tập kích hắn ta. Mà ngược lại còn chỉ đường, dẫn hắn ta tìm thấy đồng hồ quả lắc ở trong cổ trạch. Tôi đoán hẳn hai người này có liên quan gì đó với Vương Sát Linh, cho nên cũng không có ra tay với chúng nó.

Dương Gian nói:

- Đây là cha mẹ của Vương Sát Linh, trước kia từng là ngự quỷ nhân, sau đó hình như bọn họ gặp phải một loại nguyền rủa nào đó của gia tộc nên đã trở thành lệ quỷ. Tuy nhiên có vẻ như Vương Sát Linh có thể khống chế bọn họ, tạm thời chưa xảy ra bất cứ sai lầm nào.

- Đúng rồi, cậu bảo cậu nhìn thấy Lý Dương. Vậy cậu ta đâu rồi?

Lý Quân quay đầu nhìn ra đằng sau lưng.

Lúc này, Lý Dương cẩn thận đi ra.

Hắn ta sợ ra bên ngoài sẽ gặp phải nguy hiểm, nên mới để cho Lý Quân đi ra trước, quan sát tình hình, rồi hắn ta sẽ đi ra sau.

- Đội trưởng, là tôi đây. Tôi không sao, vẫn còn sống.

Khi thấy người ở bên ngoài là Dương Gian, Lý Dương lập tức thở phào một hơi.

Xem ra tình hình bên ngoài cũng không có bết bát như trong tưởng tượng.

- Tôi còn định đi truy vết những chuyện linh dị khác, sẽ không nói chuyện phiếm với hai người nữa.

Lý Quân là một người ưa thích hành động, hắn ta không muốn bị chậm trễ thời gian. Sau khi qua loa mấy câu liền lập tức rời đi.

Đừng thấy hiện tại hắn ta đã xử lý xong bên trong cổ trạch mà nghĩ là đã xong. Vừa nãy, dù Trần Kiều Dương chỉ khởi động lại cổ trạch chỉ có mấy phút thời gian, nhưng lượng lệ quỷ được thả ra ngoài là không hề ít một chút nào.

Chỉ là khi đó Dương Gian cũng không có rảnh để mà chú ý đến thôi.

Lý Quân vừa đi.

Cha mẹ của Vương Sát Linh, hai vợ chồng lệ quỷ kia cũng chậm rãi biến mất, không thấy gì nữa.

Mà hiện tại, mặc dù cổ trạch không có bất cứ biến hóa nào, nhưng cũng đã khuyết thiếu một loại khí tức âm u, quỷ dị.

- Ở trong cổ trạch, cậu đã tìm ra được chiếc đồng hồ quả lắc kia rồi?

Lúc này Dương Gian nhìn chằm chằm vào Lý Dương, trong ánh mắt có chút kinh ngạc.

Hắn biết đồng hồ quả lắc đang ở trong cổ trạch, nhưng vẫn không thể biết được nó nằm ở đâu.

Chỉ khi biết được thời gian chính xác, vị trí chính xác thì mới có thể tìm thấy được đồng hồ quả lắc.

Trong đầu Dương Gian toát ra một ý nghĩ như vậy.

Nhưng hiện tại, hắn chỉ biết thời gian chính xác, chứ không biết được vị trí chính xác.

Trí nhớ bị khuyết thiếu.

Đây chính là hậu quả do việc đánh cắp trí nhớ của Trần Kiều Dương không được hoàn chỉnh.

- Tôi từng nhìn thấy chiếc đồng hồ quả lắc kia, nó đang không ngừng khởi động lại. Mặc dù có nhìn thấy, nhưng chỉ là thoáng qua. Nhưng khi đó, tôi thực sự đã nhìn thấy một chiếc đồng hồ cao chừng một người đặt ở trong cổ trạch…

Vốn Lý Dương định nói tiếp, nhưng lại bị Dương Gian cắt ngang.

Dương Gian nói:

- Không cần vội, cứ trở về đã rồi hãy nói.

Lý Dương cũng lập tức ý thức được sự quan trọng trong việc giữ bí mật, nên vội vàng ngậm miệng lại.

Dương Gian nói:

- Nếu không còn chuyện gì nữa thì trở về đội ngũ đi. Chúng ta tranh thủ thời gian rời khỏi thành phố Đại Đông trước mười hai giờ. Tôi không muốn ở lại đây lâu. Đêm nay, chỗ này sẽ không bình tĩnh. Nhưng nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành, những việc còn lại không liên quan gì với chúng ta nữa.

Hắn và những đội trưởng khác không hề giống nhau.

Những đội trưởng khác như Lý Quân, Vương Sát Linh, hay Lý Nhạc Bình đều là những đội trưởng vừa có được thận phận và quyền lợi.

Nhưng Dương Gian thì khác, hắn có được thân phận đội trưởng, nhưng lại chỉ có quyền lợi của một người phụ trách thành phố Đại Xương mà thôi.

Sự chênh lệch này là cực kỳ lớn.

Đương nhiên việc quyền lợi bị thiếu cũng mang đến một chút chỗ tốt. Đó chính là hắn chỉ cần thực hiện tốt trách nhiệm của một người phụ trách là được, không cần phải gánh trách nhiệm như những người đội trưởng khác.

Chuyện linh dị ở thành phố Đại Đông, Dương Gian có thể không cần phải xử lý.

Tổng bộ cũng không thể nào ra nhiệm vụ cho hắn.

Trừ phi bọn họ bỏ thêm tiền.

- Tạm thời cứ để chiếc đồng hồ quả lắc này ở đây đi. Chờ thêm một đoạn thời gian ngắn nữa, nghĩ ra cách lại đến đây lấy. Hiện tại muốn lấy nó đi vẫn còn có chút miễn cưỡng.

Bình Luận (0)
Comment