Theo cửa phòng bị phá hư, ở bên trong phòng lập tức truyền ra chút động tĩnh.
Giống như là một loạt tiếng bước chân gấp rút.
- Nếu còn tiếp tục phá cửa, tao sẽ trực tiếp xử lý mày. Người đưa thư tầng ba, làm người thì đừng nên quá ngông cuồng, hiểu chút quy củ đi. Bên trong phòng này đã có người, muốn ở thì đi qua chỗ khác.
Từ bên trong lỗ bị chém rách kia lòi ra một nòng súng, đồng thời cũng truyền đến tiếng cảnh cáo.
Hiển nhiên, căn phòng này đã có người đưa thư ở.
Dương Gian lạnh lùng nói:
- Ngoài phòng có việc tên của mày sao? Tao muốn ở trong căn phòng này còn phải cần có sự đồng ý của mày nữa à? Với lại, tao không có quá nhiều hứng thú đối với những người đưa thư tầng bốn như mày. Nếu cần thiết, tao cũng không ngại quét sạch đống người đưa thư tầng bốn.
Thái độ của hắn vẫn không có thay đổi.
Muốn tiêu diệt toàn bộ người đưa thư của bưu điện quỷ.
Người cầm súng ở bên trong cười lạnh một tiếng:
- Vậy mày cũng cần phải sống sót cho đến sáng ngày mai mơi được.
- Mày thử nổ súng một chút xem, xem liệu tao có giết mày hay không.
Dương Gian không muốn nói nhảm, lần nữa giơ cây trường thương nứt nẻ trong tay lên, chuẩn bị bổ thêm một nhát vào cánh cửa trước mặt.
Nếu bên trong đã có người, như vậy có thể chứng minh được, căn phòng này tạm thời an toàn.
Tạm thời hắn cũng không có ý định muốn đi động vào những căn phòng khác.
Điều này cũng không phải do hắn e ngại. Mà ở thời điểm hiện tại, hắn không muốn lãng phí thời gian với lệ quỷ ở trong những căn phòng kia.
- Muốn chết…
Dường như người cầm súng ở bên trong đã bị chọc giận, liền định động thủ.
Nhưng lại bị một giọng nói khác ngăn cản.
- Từ từ, đừng động thủ. Tôi nhận biết người ở bên ngoài. Mở cửa ra để hắn vào đi, nếu không đám người chúng ta thực sự sẽ bị hắn giết sạch.
Là giọng nói của một cô gái, hơi quạnh quẽ, nhưng có chút quen thuộc.
Dương Tiểu Hoa cúi đầu, nhỏ giọng nói:
- Là giọng nói của Liễu Thanh Thanh.
Chút trí nhớ đó cô ta vẫn còn có. Lần trước ở thành phố Đại Xuyên, cô ta từng nghe qua giọng nói của Liễu Thanh Thanh nên nhận ra được.
Có vẻ như lời nói của Liễu Thanh Thanh rất có trọng lượng.
Rất nhanh.
Cửa phòng 402 được mở ra.
Phía sau cảnh cửa phòng lộ ra bóng dáng của hai người, một người đàn ông, khuôn mặt âm trầm. Tuổi người này chừng ba mươi, dáng vẻ hơi gầy gò, trên cằm có râu ngắn. Bộ dạng của kẻ này khiến cho người ta có cảm giác hung ác, quyết đoán.
Mà người ở bên cạnh đương nhiên không cần phải giới thiệu nhiều. Là một cô gái mang giày cao gót, mặc một bộ sườn xám màu đỏ. Dáng người tho thả, gợi cảm, mặt trang điểm rất xinh đẹp, bộ dạng khá tỉnh táo.
- Không ngờ cô lại đến bưu điện quỷ sớm như vậy. Trong lần đưa thư đến thành phố Đại Xuyên lần trước cô đúng là che giấu đủ sâu.
Dương Gian nhìn chằm chằm vào Liễu Thanh Thanh, trong lòng có chút xúc động muốn dùng đinh đóng quan tài.
Bởi vì cô gái này khiến cho hắn cảm giác được sự bất an.
Liễu Thanh Thanh nói:
- Dương Gian, chúng ta đều như nhau thôi. Ai có thể nghĩ đến, trước đó đại danh đỉnh đỉnh mắt quỷ Dương Gian của giới linh dị lại là một người đưa thư mới lên từ tầng thứ hai. Loại nhân vật như cậu mà còn cảm thấy hứng thú với bưu điện quỷ này sao?
Hiển nhiên cô ta đã điều tra qua Dương Gian, nên biết được chút tin tức về hắn.
Dù sao, có nhiều thứ chỉ những người dính líu đến lực lượng linh dị mới đủ khả năng đi tiếp xúc. Còn loại người bình thường như Dương Tiểu Hoa, cho dù cô ta có điều tra cả một đời cũng không thể nào biết được thông tin của Dương Gian.
Dương Gian nói:
- Tôi không có hứng thú gì với bưu điện quỷ cả. Tôi chỉ hứng thú với việc tiêu diệt bưu điện quỷ thoi. Đương nhiên còn kể cả những người đưa thư ở bên trong nó.
Người đàn ông ở bên cạnh cực kỳ cảnh giác, nghe Dương Gian nói như vậy, hắn ta liền có chút xúc động muốn lập tức tiên hạ thủ vi cường.
Liễu Thanh Thanh trực tiếp khuyên bảo:
- Ưng Ca, anh tốt nhất đừng có động thủ với hắn. Những vị ngự quỷ nhân đỉnh phong như này đều đã trở thành dị loại. Dù cho toàn bộ người đưa thư tầng bốn gộp lại cũng không đủ cho hắn giết. Cho nên anh vẫn nên tiết kiệm chút đạn đi. Dù sao mọi người cũng không có ai muốn chết ở trong chỗ này cả.
Người đàn ông trung niên này tên là Ưng Ca.
Hiển nhiên cái này là tên giả, là vì che giấu tin tức thực tế, tránh cho cuộc sống ở bên ngoài bị ảnh hưởng.
- Người có bản lãnh như cậu thì càng không nên tranh giành phòng 402 với chúng tôi.
Người tên Ưng Ca kia mở miệng nói, ánh mắt cực kỳ sắc bén, không chút nơi lỏng cảnh giác.
Dương Gian nói:
- Vì thế… Tôi nên đi qua những căn phòng khả năng có quỷ bên trong kia để ở lại? Cách tư duy logic của cậu rất kỳ quái. Đúng ra phải nói là người càng lợi hại thì càng phải chiếm lấy chỗ an toàn nhất mới phải.