Sau khi kiên trì được mười mấy giây, tại thời điểm chỉ còn lại chừng 2 cm, nó đột nhiên khôi phục lại tốc độ thiêu đốt bình thường. Không còn mãnh liệt và nhanh chóng như lúc trước.
- Dừng rồi, tốc độ tiêu hao của nến đã thay đổi.
Vốn Dương Tiểu Hoa đang nhìn chằm chằm vào ngọn nến, thấy cảnh tượng như vậy lập tức tỏ ra kinh hỉ.
- Không có việc gì, hiện tại là không có việc gì nữa đúng không?
Vương Thiện suy nghĩ có chút xuất thần, đồng thời có cảm giác không được chân thực.
Thần kinh hắn ta căng cứng đến cực điểm, hiện tại có chút hơi mơ hồ không rõ.
- Dương Gian, loại tình huống như vậy đại biểu cho điều gì?
Ưng Ca vẫn duy trì sự lãnh tĩnh như cũ, hắn ta khẽ quan sát, sau đó hỏi Dương Gian.
- Khá đơn giản, quỷ nến tiêu hao nhiều như vậy, đến cuối cùng nó đã thành công ngăn cản loại quy luật giết người hẳn phải chết kia. Lần tập kích này đã bị nó triệt tiêu, không còn rơi xuống đầu chúng ta nữa. Cũng may vừa nãy tôi kịp thời thổi tắt quỷ nến, không để cho nó tiêu hao nhiều hơn một chút. Nếu không, tình hình hiện tại thế nào cũng khó mà nói.
Dương Gian bình tĩnh nói, trên trán hắn xuất hiện một vết nứt màu máu cực kỳ dữ tợn. Vết rách này kéo dài, dọc theo khuôn mặt, xuống cổ, đến ngực, … giống như cả người hắn như muốn bị xẻ làm đôi vậy.
Một ít máu hơi sền sệt lập tức xuất hiện.
Tác dụng phụ sau khi sử dụng thanh sài đao đã lộ ra.
Nguyền rủa cũng tương tự bộc phát ở trên người của hắn.
Loại vết thương như này không chỉ xuất hiện ở trên thân thể của hắn, mà ngay cả quỷ ảnh ở dưới chân cũng dính phải.
Giờ khắc này, hắn không lựa chọn khởi động lại để chữa trị bản thân.
Bởi vì tối nay quá nguy hiểm, cho nên Dương Gian cảm thấy bản thân cứ để cho quỷ ảnh tự lành là tốt rồi. Nếu hiện tại sử dụng đến khởi động lại, như vậy sau đó gặp phải nguy hiểm hắn sẽ không dễ đối kháng.
Dù sao năng lực khởi động lại của hắn tối đa chỉ khiến bản thân trở lại thời gian vài phút trước mà thôi.
Mặc dù chưa thử sử dụng đến cực hạn, nhưng hắn có thể khẳng định loại năng lực này không thể sử dụng tùy tiện. Nếu không sẽ khiến cho mắt quỷ bị kích thích, khôi phục thêm một bước, như vậy dù có là dị loại hắn cũng gặp phải phiền phức.
- Mặt của cậu…
Liễu Thanh Thanh lập tức chú ý đến tình huống của Dương Gian.
- Không sao, chỉ là vết thương nhỏ mà thôi.
Dương Gian không thèm để ý đến loại vết thương như vậy.
Chỉ là đoạn thời gian tiếp theo, hắn cũng không thể sử dụng thanh sài đao một cách tùy tiện được nữa. Nếu không, đợt nguyền rủa thứ hai bộc phát, khiến cho quỷ ảnh bị xé rách, vậy tốc độ khôi phục sẽ càng chậm hơn nữa.
Nhưng hắn còn giữ năng lực khởi động lại, có thể triệt tiêu một lần nguyền rủa của thanh sài đao bất cứ lúc nào.
Phải lần lượt sử dụng các loại năng lực, như vậy mới khiến cho hắn không rơi vào tình thế bị động trong thời gian ngắn.
Sau đó Lý Dương lại hỏi:
- Vừa nãy con quỷ kia chỉ là tạm thời biến mất. Tiếp theo chúng ta nên làm gì bây giờ?
Chỉ cần quỷ không bị giam giữ, nó liền có khả năng sẽ lại xuất hiện thêm lần nữa.
Bởi vì quỷ không thể bị giết chết.
Cho dù thanh sài đao có thể tách rời lệ quỷ, nhưng chỉ cần thêm chút thời gian, lệ quỷ vẫn có thể tự động khôi phục lại như cũ.
Chút quỷ nến còn sót lại vẫn đang thiêu đốt, khiến cho xung quanh còn lưu giữ chút ánh sáng, không đến mức phải rơi vào bóng tối một lần nữa.
Mọi người tụ tập ở trong vòng sáng của ánh lửa, mặt mũi ai nấy đều tỏ ra cực kỳ ngưng trọng.
Dương Gian nhìn thời gian, hiện tại chỉ mới 6 giờ 57 phút.
Nói cách khác, kể từ lúc tắt đèn, thời gian còn chưa qua một giờ.
Nhưng khoảng cách đến lúc trời sáng còn có 11 giờ lận.
Quãng thời gian dài dằng dặc này khiến cho đám người cảm thấy ngạt thở cùng tuyệt vọng.
Dương Gian nói:
- Chúng ta cần tìm một căn phòng không sáng đèn, đồng thời cửa phải còn nguyên vẹn. Tình hình ở trong hành lang chỉ tốt hơn so với phòng 402 một chút thôi. Với lại, hiện tại đèn của tầng bốn đã bị nổ, liệu quỷ ở bên trong phòng 402 có bị mất khống chế không tôi cũng không dám chắc.
Lúc này là thời điểm cần đến năng lực quỷ chặn cửa của Lý Dương.
Quỷ chặn cửa có thể ngăn cách lực lượng linh dị, vì thế ở trong phòng sẽ an toàn hơn.
Điều kiện tiên quyết là căn phòng đó không thể lại sáng đèn, nếu không nó sẽ hấp dẫn lệ quỷ đến. Cái này chẳng khác gì so với việc tự tìm đường chết cả.
Liễu Thanh Thanh lập tức hỏi:
- Chỉ còn lại mấy căn phòng, cậu cảm thấy căn phòng nào là phù hợp nhất?
Dương Gian tiếp tục dùng mắt quỷ thăm dò, ánh mắt khẽ đảo qua những căn phòng đang lộ ra cỗ khí tức quỷ dị kia.