Nghĩ đến đây, Dương Gian khẽ giơ cánh tay đang cầm cây trường thương. Quay đầu, sử dụng thanh sài đao, chém vào đoạn dây nhỏ phía dưới bóng bay.
Dây nhỏ lập tức đứt.
Cảm giác trói buộc liền biến mất.
Dương Gian lần nữa rơi trên mặt đất.
Cùng lúc đó, quả bóng bay màu đỏ đậm cũng chậm rãi rớt từ không trung xuống. Chờ đến khi hạ xuống vị trí tương tự với lúc nãy, nó liền dừng lại, không có động tĩnh.
Dương Gian lập tức phân phó:
- Dương Tiểu Hoa, cô đến thử một chút.
Sắc mặt Dương Tiểu Hoa khẽ biến hóa, cô ta nhìn ra được, quả bóng bay màu đỏ đậm này nhất định có tồn tại nguy hiểm.
Tuy nhiên cô ta cũng không hiểu vì sao Dương Gian lại muốn bản thân đi dò xét thứ này.
- Được.
Dương Tiểu Hoa hơi hơi gật đầu.
Cô ta không có cơ hội để cự tuyệt. Lúc này là thời điểm cô ta thể hiện ra giá trị của bản thân. Nếu không làm như vậy mà nói, nhiệm vụ đưa thư lần này, cô ta chỉ có đi mà không có về.
Dương Tiểu Hoa cẩn thận đưa tay nắm lấy sợi dây nhỏ.
Mọi thứ đều bình an vô sự.
Quả bóng bay màu đỏ đậm cũng không có dính vào trong tay của Dương Tiểu Hoa. Nó cực kỳ bình tĩnh, không có chút dị thường nào.
Dương Gian nói:
- Bước thử hai bước.
Dương Tiểu Hoa cầm bóng bay, bước đi mấy bước. Vậy mà cô ta lại có thể mang theo bóng bay di chuyển.
Lý Dương lập tức nhìn ra manh mối:
- Thì ra là thế. Chỉ có những người không liên quan đến lực lượng linh dị mới không bị bóng bay màu đỏ đậm tập kích. Nếu là ngự quỷ nhân, người đó sẽ lập tức bị bóng bay màu đỏ đậm mang bay lên không trung. Đội trưởng, thứ đồ chơi này có thể đối phó với lệ quỷ.
- Đúng là như thế, hơn nữa thứ này có thể hình thành lực áp chế đối với lệ quỷ, bay càng cao nó áp chế càng mạnh. Biết sử dụng mà nói, thứ này hoàn toàn có thể thay đổi được cục diện.
Dương Gian khẽ gật gật đầu.
Không hề nghi ngờ gì nữa, đây chính là bản suy yếu của đinh đóng quan tài.
Chỉ là phương pháp sử dụng của quả bóng bay màu đỏ đậm này có hạn chế rất lớn, không tiện sử dụng. Đối với người đưa thư mà nói, cần dán thứ này vào người của lệ quỷ là một việc cực kỳ khó khăn.
Dương Gian nhìn chằm chằm Dương Tiểu Hoa rồi nói:
- Tạm thời, cô cầm thứ này giúp tôi. Nhớ cẩn thận, mất, cô liền biết hậu quả.
Toàn thân Dương Tiểu Hoa khẽ run:
- Tôi biết rồi, tôi sẽ giữ gìn nó thật kỹ cho cậu.
Tần Khai cùng người đưa thư tên Đại Mạnh kia thấy vậy, trong lòng có chút tiếc nuối.
Thứ này cực kỳ quý trọng, nếu tận dụng triệt để, nó hoàn toàn có thể một đổi một với lệ quỷ, gia tăng tỷ lệ sinh tồn cực kỳ lớn.
Nhưng hiện tại nó đã rơi vào tay của Dương Gian, bọn họ hiển nhiên không còn hi vọng.
Vào thời khắc này.
Vách tường trong hành lang của tầng bốn đột nhiên xuất hiện dị tượng, da tường liên tiếp bị bong tróc, lộ ra từng hàng chữ giống như đã được viết sẵn từ mấy năm trước vậy.
Chữ viết nhăn nhăn nhó nhó, không giống người bình thường viết.
Ưng Ca lập tức nói:
- Yêu cầu đưa thư xuất hiện.
Mọi người nhìn qua.
Phát hiện vách tường bốn phía hành lang đang bong tróc ra từng mảng.
Tổng cộng có bốn cái yêu cầu xuất hiện.
…
Sau khi Dương Gian cầm lấy thư màu đỏ của tầng bốn, bên trong bưu điện quỷ lập tức xuất hiện nhiệm vụ yêu cầu.
Theo từng mảng tường ở xung quanh bong tróc, từng hàng chữ vặn vẹo xuất hiện. Trông bộ dạng của những chữ này giống như chúng đã được viết ở đó từ rất lâu. Chỉ là hôm nay, khi đúng thời gian, đúng thời cơ thì nó mới lộ ra.
Đúng là cực kỳ quỷ dị.
Cứ như bưu điện quỷ tầng bốn đang chờ đợi thời khắc này vậy.
Đối với hiện tượng linh dị như này, mọi người đều không cảm thấy kinh ngạc. Bọn họ đồng loạt đưa mắt nhìn về phía chữ trên vách tường. Đó chính là yêu cầu của nhiệm vụ đưa thư lần này. Mặc dù không phân chia trình tự trước sau. Nhưng sau khi nhìn một lát, tất cả mọi người vẫn có thể nhận ra được.
Đầu tiên, tại buổi tối ba ngày sau tiến đến ngã tư đường Trường An của thành phố Đại Xương đứng. Đúng chín giờ đúng leo lên xe buýt, kế đó xuống khỏi xe sau khi nó ngừng ba lần.
Yêu cầu thứ hai, toàn bộ người đưa thư tầng bốn nhất định phải tham gia.
Yêu cầu thứ ba, ở trong cổ trạch bảy ngày, đồng thời người nhận thư sẽ xuất hiện vào lúc mười hai giờ khuya ngày thứ bảy.
Yêu cầu thứ tư, nhất định phải đặt thư vào trong tay của người nhận thư trước khi người kia rời đi.
Sau khi tập hợp đội dung ở trên bốn vách tường, yêu cầu đại khái chính là như vậy. Không hề bỏ sót bất cứ vật gì, cũng không có chỗ nào khả nghi.
Thành phố Đại Xương?
Nhưng cái tên này vừa xuất hiện lại khiến cho Dương Gian và Lý Dương cảnh giác.
Bọn họ chính là đến từ thành phố Đại Xương.
Không nghĩ đến, khởi điểm của nhiệm vụ đưa thư lần này lại là ở thành phố mà hắn phụ trách. Cứ như vậy chẳng phải nói thành phố Đại Xương sẽ phải gặp chuyện linh dị hay sao?