Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2023 - Chương 2023: Trạm Dừng Thứ Hai Kết Thúc

Chương 2023: Trạm Dừng Thứ Hai Kết Thúc

Mặt nạ da người đã xuất hiện kẽ hở, không còn dính chặt với khuôn mặt.

Hắn ta đụng phải một loại lực lượng linh dị nào đó ăn mòn.

Đợt quấy nhiễu này đối với hắn ta mà nói là cực kỳ trí mạng.

Cửa xe buýt quỷ lập tức đóng lại.

Sắc mặt Chu Đăng đột biến. Hắn ta nhìn thấy, ở xung quanh đống tro bụi đang bay đầy trời kia xuất hiện mấy bóng dáng. Toàn bộ chúng đang tiến về phía hắn ta.

"Thất thủ rồi sao?"

Hắn ta đứng ngơ ngẩn ngay tại chỗ.

Ngay lúc này, cửa xe buýt quỷ vốn đã đóng đột nhiên mở ra lần nữa. Mặc dù không mở ra hoàn toàn, nhưng nhiêu đó đã đủ cho một người chui qua.

Con ngươi Chu Đăng co lại, lập tức bắt lấy cơ hội chui vào trong xe buýt quỷ.

- Rầm!

Cửa xe buýt quỷ lần thứ hai đóng lại.

Xe đã khởi động, tiếp tục chạy về phía trước, dần dần thoát ly khỏi khu vực ngã tư đường đang có tro bụi bay đầy trời kia.

- Lá gan của cậu rất lớn, như vậy cũng dám liều.

Dương Gian chậm rãi thu hồi bàn tay quỷ và quỷ ảnh khỏi chốt mở cửa trên bàn điều khiển, sau đó nhìn chằm chằm Chu Đăng.

Chu Đăng nhìn Dương Gian, cảm giác khá kinh ngạc.

- Không có gì đáng ngại, tôi vẫn chịu nổi. Không ngờ vừa mới xuống xe đã lập tức phát sinh dị biến. Dương Gian, cảm ơn cậu. Tôi cũng không ngờ cậu lại ra tay.

Dương Gian đưa tay ra.

- Cái mạng này của cậu rất đáng tiền.

Chu Đăng nhếch miệng cười một tiếng:

- Thì ra là thế.

Sau đó hắn ta mở lòng bàn tay ra, bên trong đó có ba tờ giấy vàng. Toàn bộ ba tờ giấy đều bị thiêu mất một ít, mặc dù không giống nhau, nhưng coi như không được hoàn chỉnh.

Hắn ta lập tức nói ra giá cả.

- Tôi chỉ có thể cho cậu một tờ, cậu chọn đi.

- Xem ra vận khí của cậu không được tốt lắm. Với lại, vừa nãy nếu cậu thực sự muốn lấy chiếc chậu đồng kia. Cậu sẽ không thể nào trở về được.

Dương Gian nhìn nhìn một chút, sau đó không chút do dự mà lấy đi tấm giấy vàng bị tổn hại ít nhất.

Thứ này không hề tầm thường.

Nó được dính ở trên mặt của quỷ, nên chắc chắn sẽ có chỗ nào đó không tầm thường.

Nhưng không có ai dám xé tờ giấy kia xuống khỏi mặt của quỷ.

Cho nên, những tờ giấy vàng ở bên ngoài mới trở thành mục tiêu của Chu Đăng.- Chiếc chậu đồng kia không tầm thường. Nếu có thể lấy được nó thì hay rồi. Hiện tại không lấy được thì coi như thôi đi. Không biết lần sau liệu còn có cơ hội không nữa.

Chu Đăng khẽ lắc đầu, cười cười, sau đó trở về chỗ ngồi, ngồi xuống.

Hắn ta cực kỳ vui vẻ, cứ như việc bản thân vừa đi dạo một vòng quỷ môn quan kia không tính là gì.

Đây là một kẻ điên, giết người không chớp mắt, dám lao vào vùng đất linh dị cướp đoạt, một kẻ không sợ chết.

Tuy nhiên, theo như suy nghĩ của những người khác thì Dương Gian mạnh hơn. Bởi vì hắn có thể khống chế xe buýt quỷ, lần nữa mở ra cửa xe. Nếu tiếp tục như vậy nữa, chỉ sợ việc hắn khống chế chiếc xe buýt quỷ này chỉ còn là chuyện sớm muộn.

Dương Gian không nói lời nào, chỉ quay đầu nhìn về phía ngã tư đường vừa rồi.

Cảnh tượng rùng mình lại phát sinh.

Ở chỗ ngã tư vừa nãy, cuồng phong đã ngừng thổi, không còn tro bụi bay đầy trời nữa. Tất cả đều khôi phục vẻ bình thường. Nhưng kinh dị chính là ở chỗ kia xuất hiện một đống người đang đứng, muôn hình muôn vẻ. Tối thiếu cũng phải chừng 10 người. Trên mặt những người này đều dán một tờ giấy vàng, không thấy khuôn mặt. Mà con lệ quỷ vừa xuống xe kia đang đứng chính giữa, lộ ra vẻ bình thường, không có gì lạ.

Những người khác thấy cảnh tượng như vậy cũng kinh hãi, mồ hôi ướt sũng cả người.

Nếu chậm một bước mà nói, chỉ sợ những con lệ quỷ kia sẽ xé nát đám người trong xe.

"Chỉ có thể miễn cưỡng mở ra cửa xe sao? Mặc dù cách này khá hữu hiệu, nhưng đối với mình mà nói, nó vẫn tương đối khó khăn."

Dương Gian lại nhìn về phía tờ giấy vàng ở trong tay.

Hơi ố vàng, có chút thô ráp và âm lãnh. Nhìn qua nó giống như một tờ giấy nháp bình thường. Nhưng kích thước của nó còn lớn hơn giấy vàng, cũng không phải là loại giấy vàng mà lúc trước những người dân ở nông thôn thường đốt khi thăm viếng mồ mả.

Đây là một tờ giấy che kín khuôn mặt.

Trước kia thường được dùng để đậy trên mặt thi thể, dùng khi nhập liệm người chết.

Dương Gian thầm nói:

"Thứ này cũng là một vật phẩm linh dị, là đồ dùng một lần, tương tự với quỷ nến và búp bê thế mạng, bởi vì nó có thể bị tổn hại. Chỉ không biết tác dụng nó là gì."

Vừa rồi hắn chỉ thử xem liệu bản thân có thể khống chế cửa xe không, tiện thể cứu tên Chu Đăng kia, vậy mà lại kiếm lời được một tờ giấy.

Nghiêm chỉnh mà nói là hắn lời to.

"Thôi, chờ rảnh rỗi lại nghiên cứu."

Dương Gian liền cất tờ giấy kia.

Trạm dừng thứ hai kết thúc.

Bình Luận (0)
Comment