Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2029 - Chương 2029: Xuống Xe

Chương 2029: Xuống Xe

Cửa của cổ trạch đang đóng chặt, tựa hồ đã bị vứt bỏ từ rất lâu.

Mà ở phía trước cửa có treo hai cây đèn lồng màu đỏ.

Đèn lồng tỏa ra ánh sáng màu đỏ, vừa bắt mắt vừa quỷ dị.

- Không, trùng hợp như vậy chứ. Chỗ mà chúng ta muốn đưa thư chính là ở đây? Toàn bộ người đưa thư tầng bốn đều trợn tròn hai mắt.

Bọn họ không hề quên, nhiệm vụ đưa thư còn yêu cầu bọn họ ở lại chỗ này bảy ngày.

Ở chỗ quỷ quái, thần bí, quỷ dị như này, đừng nói bảy ngày, dù chỉ ở một giờ cũng là cực kỳ khó khăn.

Nhưng bất kể bọn họ nghĩ thế nào, thực tế là lúc này xe buýt quỷ vừa vặn chết máy ở bên vệ đường. Chỉ cần thông qua mảnh rừng già trước mặt, đi theo con đường nhỏ quanh co khúc chiết là bọn họ có thể đi đến cửa chính của tòa cổ trạch kia.

Xe dừng lại.

Tần suất lấp lóe của ánh đèn bên trong xe càng ngày càng chậm, cứ như sau một lần tắt nó liền không muốn sáng lại vậy.

Dương Gian cầm chặt cây trường thương trong tay, đứng dậy, khẽ quát một tiếng.

- Lý Dương, cửa xe vừa mở lập tức xuống xe, không nên do dự. Toàn bộ lệ quỷ trên xe sắp sửa bắt đầu hoạt động rồi. Đến lúc đó, bất cứ động tác nào cũng có thể phát động quy luật giết người, khiến lệ quỷ để mắt đến.

Lần này, trong giọng nói của hắn đã để lộ ra một tia gấp gáp.

- Tôi biết rồi, đội trưởng.

Lý Dương cũng rời khỏi chỗ ngồi, trực tiếp đứng trên hành lang, sau đó nhìn chằm chằm cửa xe.

"Cửa xe vừa mở, lập tức dùng quỷ vực trực tiếp rời đi."

Cũng có ngự quỷ nhân thầm hít một hơi lạnh, nhìn qua bên cạnh.

Lệ quỷ trong xe bắt đầu rục rịch, khiến da đầu đám người phải tê dại.

Giờ phút này, Tần Khai càng thêm xui xẻo. Hắn ta khẽ cúi đầu, không biết từ lúc nào, một bàn tay cứng ngắc, băng lãnh đã đặt ở trên chân của hắn ta.

Cỗ nữ thi ở bên cạnh nhìn chằm chằm hắn ta lúc này lại xuất hiện hành vi khác thường, cùng hắn ta tiếp xúc.

Ba lần dừng xe trước đó nó không hề có động tĩnh, chỉ nhìn chằm chằm hắn ta. Không ngờ, xe buýt quỷ vừa chết máy, nó liền biến thành bộ dạng này…

"Lao xuống xe trước sao?"

Dương Tiểu Hoa khẽ quan sát một chút, hơi hơi cắn môi, toàn thân run rẩy đứng dậy. Bàn tay cô ta hơi trắng bệch, cố nắm chặt lấy quả bóng bay màu đỏ đậm.

Quả bóng bay màu đỏ đậm này chính là lý do duy nhất để cho cô ta tồn tại.

Một khi nó bay mất.

Vậy chút giá trị cuối cùng của cô ta cũng sẽ mất. Mà ở trong tình trạng như vậy, sẽ không có ai đi cứu một kẻ không có giá trị.

Một giây, hai giây, ba giây... Thời gian dần dần trôi qua.

Xe buýt quỷ đã hoàn toàn dừng lại ở bên vệ đường. Tất cả mọi người đều đang chờ đợi khoảnh khắc kia.

Mà khoảnh khắc đó cùng không quá lâu.

Rất nhanh.

Ngay khi toàn bộ ánh đèn trong xe sắp sửa dập tắt, cửa xe đang đóng chặt đột nhiên mở.

Không chỉ cửa xuống xe, cửa lên xe cũng được mở.

- Đi, đi mau.

Không biết ai hô to một cậu, toàn bộ hành khách lập tức nối đuôi nhau, đi đến cuối xe, chạy ra ngoài.

- Đi.

Dương Gian cũng nhanh chóng hành động.

Hắn không xuống xe bằng cửa sau, mà là từ cửa trước. Bởi vì sau khi xe buýt quỷ chết máy, nó đã mất đi lực lượng linh dị, nên xuống xe hay lên xe từ cửa nào cũng đều giống nhau.

Đương nhiên, có loại suy nghĩ như vậy cũng không phải chỉ có một mình hắn.

Người tên Phiền Hưng kia cũng thông qua cửa lên xe chạy thẳng ra ngoài.

Dương Tiểu Hoa cũng chú ý đến chi tiết này. Cô ta không dám đi tranh cửa đằng sau, kẻo không cẩn thận bị người chèn chết. Cho nên ngay khi cửa xe vừa mở, cô ta liền bám sát phía sau lưng Dương Gian.

Xuống xe!

Ngay khi xe buýt quỷ hoàn toàn chết máy, cửa xe mở ra, toàn bộ hành khách ở trên xe đều có chung ý nghĩ, đó là nhanh chóng xuống xe.

Sau khi chết máy, không một ai có thể ở lại trên xe buýt quỷ. Nếu cố chấp, ngồi lỳ ở trong xe, hành khách sẽ gặp phải bất trắc.

Chớ nói chi, 13 con lệ quỷ ở trên xe đang bắt đầu rục rịch.

Số lệ quỷ nhiều như vậy, dù là Dương Gian cũng phải chuồn gấp.

Chớ nói chi đến những ngự quỷ nhân leo lên xe cầu sinh kia.

Cửa xe vừa mở liền có ngự quỷ nhân dẫn đầu lao ra ngoài. Đồng thời dùng tốc độ nhanh nhất rời xa xe buýt quỷ.

Động tác của Dương Gian rất nhanh.

Sau khi xuống xe, hắn liền lập tức sử dụng quỷ vực. Chân trước vừa rời đi, chân sau đã xuất hiện ở vị trí cách đó hơn mấy chục mét.

Chút khoảng cách đó hắn vẫn chưa dám buông lỏng cảnh giác. Dựa theo tính cách của hắn, chí ít phải cách chỗ này mười mấy cây số thì mới yên tâm. Nhưng hiện tại hắn không thể làm như thế, bởi vì cổ trạch đang nằm ngay gần đó. Hắn sợ rời đi quá xa sẽ gặp phải nguy hiểm khác.

"Bao nhiêu người người có thể xuống xe?"

Dương Gian nhìn chằm chằm xung quanh xe buýt quỷ, quan sát nhân số.

Bình Luận (0)
Comment