Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2078 - Chương 2078: Phía Sau

Chương 2078: Phía Sau

Ưng Ca trầm giọng nói:

- Vận khí chính là như vậy. Cậu có thể đổ ra 6 điểm, đương nhiên cũng sẽ có thể là 1 điểm. Có lẽ một hai ván thì cậu còn cơ hội thắng, nhưng trong cuộc chơi này, quỷ không bao giờ thua. Điểm bất công lớn nhất ở đây không phải là trò chơi này, mà là thân phận của người chơi. Người vĩnh viễn không thể cược thắng quỷ. Cũng giống như việc người đánh bạc không bao giờ thắng nhà cái.

Vị ngự quỷ nhân kia còn đang gào thét, phát tiết sự không cam lòng trong nội tâm.

Nhưng không có bất cứ tác dụng nào.

Rất nhanh.

Cả người hắn ta lảo đảo, sau đó ngã vật ra đất.

Sắc mặt băng lãnh, miệng há hốc, hai mắt ảm đảm, trò tàn, đã mất đi sinh mệnh.

Hắn ta đã bị lực lượng linh dị xóa đi sinh mạng, cho nên dù là ngự quỷ nhân đi nữa, hắn ta cũng không thể nào kháng cự lại sự khủng bố từ nguyền rủa của viên xúc xắc quỷ này.

Chỉ là người kia vừa chết, bên trong còn chưa có ai tiếp nhận trận đánh cuộc này.

Cặp giày vải cũ kỹ màu đen kia liền có xu thế đi vào bên trong hậu đường.

Dựa theo quy định của Dương Gian.

Ngự quỷ nhân chết một người, sau đó sẽ đến lượt người đưa thư.

Hiện tại chỉ còn lại ba người đưa thư.

Ưng Ca, Đại Mạnh, Dương Tiểu Hoa.

Con ngươi Đại Mạnh khẽ lấp lóe, giống như không muốn tham gia vào trò chơi này nhanh như vậy. Thân là người bình thường, nhưng lúc này Dương Tiểu Hoa đang cầm chặt quả bóng bay màu đỏ đậm, chưa đến lúc ra sân.

Cho nên, lúc này, Ưng Ca cũng không có đưa đẩy. Lập tức tiến đến, cúi đầu, nhặt viên xúc xắc màu đỏ lên và ném ra ngoài.

Trò chơi tiếp tục.

Đôi giày vải màu đen cũ kỹ liền ngừng bước.

Giống như lúc trước vậy. Bởi vì Ưng Ca đã tham gia trò chơi, cho nên quỷ không thể tránh né, bị quy tắc trò chơi kéo vào, tham gia trò chơi ném xúc xắc.

- Lý Dương vẫn chưa trở về sao? Đã chết ba người rồi, nếu còn tiếp tục như vậy nữa, tất cả chúng ta sẽ bị đoàn diệt.

Lúc này Phiền Hưng đã rất nôn nóng. Bởi vì trong tình cảnh như vậy, bất cứ ai cũng đều cảm thấy tuyệt vọng.

Người ở bên cạnh cứ lần lượt chết đi.

Nếu không phải bị quỷ xâm lấn rồi chết thì cũng vì trì hoãn lệ quỷ xâm lấn mà chết.

Quan trọng nhất chính là, quá trình đối kháng với lệ quỷ không để cho bọn họ cảm thấy bất cứ hi vọng nào.

Cái này còn là bởi vì có Dương Gian thủ ở chỗ này.

Một mình hắn chặn được toàn bộ lệ quỷ từ đại sảnh, không để cho bất cứ con lệ quỷ nào lọt vào.

Dù vậy, hành động của hắn cũng không làm nên chuyện gì.

Nếu không thể ngăn cản xu thế xâm lấn của lệ quỷ từ bên ngoài, cuối cùng đám người cũng sẽ không thể tránh khỏi kết cục bị đoàn diệt.

Sớm biết hố chỗ này to như vậy, hắn ta sẽ không ngu đến mức đi tranh giành quyền nói chuyện làm gì. Cứ ngoan ngoãn ngồi ôm bắp đùi của Dương Gian không tốt sao?

Còn có tên Chu Đăng đáng chết kia nữa.

Nếu mọi việc cứ nghe theo phân phó của Dương Gian, nói không chừng cả đám có thể an toàn vượt qua đầu thất.

- Sa sa…

Ở bên trong khu vực đại sảnh tối tăm, một lần nữa tiếng của đài phát thanh lại vang lên.

Rất nhanh, nó liền bắt được tín hiệu, truyền ra giọng nói quái dị.

- Ha ha, hắc hắc, sẽ nhanh thôi, nhanh thôi, tất cả mấy người đều sẽ phải chết…Sa sa!

Dương Gian sầm mặt lại.

Hận không thể sử dụng đinh đóng quan tài ở trong tay cố định thứ chết tiệt này. Nhưng lý trí nói cho hắn biết, hiện tại vẫn chưa đến thời điểm sử dụng đến món đồ chơi này.

Nếu tình thế thực sự bị mất khống chế, không thủ được, chiếc đinh đóng quan tài này sẽ lưu lại cho ông lão ở bên trong quan tài.

Ít nhất cũng phải xử lý được đồ vật hung hiểm nhất.

Còn lại chỉ đành phó thác cho ông trời.

Giờ phút này, cả người Dương Tiểu Hoa đang liên tục run rẩy. Cô ta cảm thấy ngay cả hít thở thôi cũng đã trở thành một yêu cầu xa vời đối với bản thân.

Mặc dù biết nhiệm vụ đưa thư lần này sẽ rất khó, nhưng cô ta không ngờ nó lại kinh khủng đến mức này.

Thân thể căng cứng trong thời gian dài, khiến cho cô ta cảm thấy người ngợm cứng đờ, giống như bị mất tri giác. Không còn cách nào khác, cô ta chỉ có khẽ hoạt động thân thể trong phạm vi nhỏ, kẻo đến khi xảy ra nguy hiểm lại không thể động đậy.

Dương Tiểu Hoa liền lùi mấy bước vào góc ở bên cạnh.

Nhưng ngay sau đó.

Sắc mặt cô ta đột nhiên biến đổi.

Vừa lùi lại mấy bước, cô ta giống như bị hụt chân, thân thể không bị khống chế, rơi xuống phía sau.

Cứ như đằng sau lưng cô ta là một vực sâu vậy.

- A!

Dương Tiểu Hoa lập tức la hét.

Đám người xung quanh lập tức nhìn lại.

Lập tức, con ngươi của đám người đều khẽ co.

Ở phía sau lưng Dương Tiểu Hoa, không biết từ lúc nào đã xuất hiện một lỗ hổng.

Bình Luận (0)
Comment