- Ầm!
Dương Gian đột nhiên ra tay. Hắn vừa quay người, mắt quỷ lập tức mở ra, dùng một cỗ lực lượng vượt qua cực hạn của nhân loại để ném cây trường thương ra ngoài.
Phía đầu dính đinh đóng quan tài của cây trường thương vẫn còn cố định lấy một đứa bé sơ sinh, không hề gỡ xuống.
Nhưng nếu đinh đóng quan tài có thể một lần xuyên qua thân thể hai con lệ quỷ mà nói, nó cũng sẽ coi thành một con lệ quỷ để áp chế.
Chỉ là cái này còn có một điều kiện.
Đó chính là không được gạt con lệ quỷ thứ hai ra ngoài, nếu không đinh đóng quan tài sẽ mất đi hiệu lực.
Một tiếng động cực lớn vang lên.
Cây trường thương nứt nẻ bay thẳng về phía cửa phòng, đính vào vách tường phía đối diện.
Ngoài cửa.
Bóng dáng kia khẽ vặn veo, lay động một cái, sau đó biến mất.
Dương Gian quay đầu.
Sau lưng không hề có một ai.
Đòn tập kích đột nhiên này của hắn không phát huy tác dụng, không cố định được con lệ quỷ kia.
Ngay khi hắn định đi ra ngoài xem xét tình hình một chút, thì thân thể Dương Gian lại lần nữa cứng đờ.
Không biết từ lúc nào, ở trong phòng đột nhiên nhiều thêm một người.
Đó là một cô gái, mặc chiếc sườn xám màu đỏ. Lúc này người kia đang ngồi chải đầu ở bên cạnh bàn trang điểm. Bởi vì trên bàn trang điểm không có gương, cho nên Dương Gian không thể nào nhìn thấy khuôn mặt của bóng lưng này. Cho dù hắn sử dụng mắt quỷ để thăm dò cũng không được. Nó bị lực lượng linh dị quấy nhiễu, không cách nào nhìn xuyên qua thân thể của người này.
"Đã tiến vào trong phòng…"
Trong lòng Dương Gian khẽ trầm xuống.
Có lẽ lúc còn sống, mục đích khi khóa căn phòng này lại của người chủ nhân kia chính là muốn ngăn cản lệ quỷ xâm lấn vào chỗ này.
Hiện tại hắn tìm được chìa khóa, đồng thời còn mở cửa ra.
Nói không chừng nó sẽ khiến một loại chuyện nào đó không thể nghịch chuyển xảy ra.
"Bộ sườn xám kia… Tương đối quen thuộc, là ở trên người của Liễu Thanh Thanh."
Trong lúc dò xét, Dương Gian cũng khẽ lui về sau mấy bước, hắn định gỡ lây cây trường thương nứt nẻ đang găm trên vách tường.
Thế nhưng khi hắn gỡ ra cây trường thương này.
Ở đầu gắn đinh đóng quan tài.
Cỗ thi thể của đứa bé sơ sinh khủng bố đã biến mất, không thấy đâu nữa.
Dường như vừa rồi hắn dùng lực quá mạnh, khiến cây trường thương đâm xuyên tường và làm cho cỗ thi thể của đứa bé kia tuột ra khỏi đinh đóng quan tài. Dù sao thân thể của nó cũng quá nhỏ, dù đâm xuyên qua đi nữa, nó cũng không quá chắn chắn.
Đây là một sai lầm.
Dương Gian chỉ hơi nhìn ngó một chút, cũng không quá để ý.
Mặc dù đứa bé kia khá đáng sợ, nhưng chạy mất rồi thì thôi.
Trong chỗ này, đâu đâu cũng có quỷ, thêm một hay hai con chả khác gì.
Ngược lại, thứ đang xâm nhập vào trong căn phòng này lại khiến cho hắn để ý hơn.
"Lại là Liễu Thanh Thanh sao? Nhìn bóng lưng có chút giống cô ta. Nhưng lại tồn tại một loại cảm giác xa lạ nói không nên lời. Hình như mình có thể nhìn thấy bóng dáng của một con lệ quỷ từ trên người cô ta."
Mắt quỷ của Dương Gian nhìn chằm chằm vào bóng lưng kia.
Trong tầm nhìn của mắt quỷ.
Cũng tồn tại một bóng dáng mờ hồ đang chồng vào bóng lưng ở trước mặt.
Cứ như xuất hiện trọng ảnh vậy.
Nhưng loại trọng ảnh này cũng không phù hợp, giống như… Đang bị quỷ nhập vậy.
Giờ phút này, mũi của Dương Gian cũng khẽ động động.
Hắn ngửi được một mùi.
Là mùi thơm.
Mùi thơm này tương đối quen thuộc, chính là mùi của ba nén nhang ở trước quan tài màu đỏ kia phát ra khi đốt cháy.
Hiện tại, loại mùi thơm kia lại xuất hiện ở trong phòng.
Dường như nó bay ra từ người của cô gái kia.
"Nhang?"
Sắc mặt Dương Gian khẽ biến.
Nghĩ đến việc trước đó Chu Đăng từng gián tiếp phá hủy ngôi mộ thứ hai. Theo như tên kia nói, bên dưới ngôi một thứ hai này chôn lấy một cô gái tương đối xinh đẹp.
Quả nhiên.
Đây là nữ quỷ bên dưới ngôi mộ kia?
Dương Gian nhìn chằm chằm vào bóng lưng thướt tha kia.
"Một lần nữa mở ra quỷ vực tầng thứ sáu. Bất kể là Liễu Thanh Thanh, hay là nữ quỷ bên trong ngôi mộ kia, trực tiếp sử dụng đinh đóng quan tài cố định rồi lại tính sau, kẻo đêm dài lắm mộng."
Mặc dù bóng người kia không có động tĩnh.
Nhưng Dương Gian cũng sẽ không ngây thơ đến mức cho rằng thứ này không có lực uy hiếp.
Không một chút chần chờ.
Mắt quỷ đột nhiên mở.
Điệp gia mở ra sáu tầng quỷ vực. Dưới sự bao phủ của quỷ vực ở tầng thứ này, toàn bộ mọi thứ đều tạm dừng.
Chỉ có như vậy hắn mới bảo chứng đinh đóng quan tài có thể thuận lợi đâm trúng vật kia.
Sau khi mở ra quỷ vực.
Mọi thứ ở trước mắt cứ như rơi vào trạng thái chết lặng vậy. Nhưng bản thân Dương Gian lại có thể hoạt động. Bởi vì sau mấy lần sử dụng, hắn cũng đã học khôn. Hắn chỉ dùng quỷ vực tầng thứ sáu bao phủ mọi thứ ở xung quanh, còn bản thân thì lại ở bên ngoài quỷ vực.