Nhưng hiện tại không phải là lúc quan tâm đến điều này.
Hai con lệ quỷ trước và sau đều đang đến gần, đám người gặp phải tập kích khó có thể tưởng tượng.
- Dương, Dương Gian…
Dương Tiểu Hoa mở to hai mắt, nhìn về phía Dương Gian. Cô ta chỉ hô lên tên của hắn, không hề nói thêm gì nữa. Bởi vì hiện tại cô ta đã biến mất. Loại biến mất này giống như một loại ban ơn, bởi vì cô ta không hề cảm thấy thổng khố, đau đớn. Từ đầu đến cuối thân thể chỉ hơi nhạt dần, sau đó bị xóa khỏi thế gian.
Đồng thời, trước mắt của cô ta, thân ảnh của con lệ quỷ thứ ba xuất hiện.
Vẫn là bà lão âm u đầy tử khí kia.
Thân thể của cô ta chỉ là thân thể của người bình thường, cho nên bị xóa bỏ rất nhanh. Nếu là ngự quỷ nhân mà nói, có thể dựa vào lệ quỷ bên trong thân thể để kháng cự thêm một hồi, làm chậm tốc độ xóa bỏ.
Từ đầu đến cuối chỉ chừng mười giây.
Thân thể Dương Tiểu Hoa liền trở nên mơ hồ, không rõ hình dạng. Vài giây tiếp sau đó, chút hình dạng cuối cùng cũng đã biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, hoàn toàn bị lực lượng linh dị của lệ quỷ xóa bỏ.
Con lệ quỷ thứ ba trống rỗng xuất hiện, thay thế cho sự tồn tại của Dương Tiểu Hoa, thành công xâm lấn đến thực tế.
Ở chỗ vừa rồi của Dương Tiểu Hoa, một quả bóng bay đã mất đi màu sắc nằm yên, không chút động tĩnh.
- Xong đời, quá muộn.
Dương Tiểu Hoa biến mất, thân thể Lý Dương lập tức bị rơi xuống đất. Đồng thời thân thể của hắn ta cũng nhạt dần, mà tốc độ bị xóa bỏ lại trở nên nhanh hơn. Bởi vì bên cạnh lại có thêm một con lệ quỷ.
Sự ảnh hưởng của lực lượng linh dị đang tăng mạnh, mức độ kinh khủng cũng gia tăng.
Lý Dương nhìn về phía Dương Gian, sau đó nói:
- Đội trưởng, xé thư đi. Tôi tin tưởng, với năng lực của anh hoàn toàn có thể kháng trụ nguyền rủa do đưa thư thất bại. Đồng thời cũng có thể tránh né tập kích của quỷ và rời khỏi đây. Anh không cần thiết phải tiếp tục tiêu hao ở chỗ này.
Hắn ta biết, Dương Gian hoàn toàn có năng lực để rời khỏi chỗ này.
Chỉ cần hắn muốn, số lượng lệ quỷ có thể giết được Dương Gian là cực kỳ ít. Mặc dù con lệ quỷ trước mặt rất đáng sợ, nhưng chắc chắn chưa đủ để xóa bỏ hắn.
Nếu có thể mà nói, lần trước con lệ quỷ này đã tập kích thành công.
Dương Gian nhìn về phía Dương Tiểu Hoa biến mất, sau đó nhìn lại Lý Dương.
- Cậu nói đúng, đã quá muộn. Số lượng lệ quỷ lúc này đã là ba con, nhiệm vụ đưa thư xem như thất bại. Lúc này dù tôi có xé bỏ thư cũng không có quá nhiều ý nghĩa. Quỷ mà chúng ta đang phải đối mặt cùng với nhiệm vụ đưa thư không hề có liên quan gì với nhau. Cho nên xé hay không xé thư thì kết quả đều giống như nhau.
Lý Dương lại nói tiếp, trong giọng nói của hắn ta có chút không cam lòng.
- Nếu Liễu Thanh Thanh chịu hi sinh mà nói, tình huống sẽ không trở nên bết bát như hiện tại.
Đều là chết, vì sao lại không lựa chọn một cái chết cho hợp lý, cho có ích.
Nếu Liễu Thanh Thanh chịu phối hợp hành động mà nói. Dương Gian và Dương Tiểu Hoa hoàn toàn có thể tiếp tục sống sót. Khả năng cao nhiệm vụ đưa thư lần này cũng có thể thành công. Mặc dù cái giá phải trả là rất nhiều người chết. Nhưng ít ra những sự hinh sinh đó đều là đáng giá.
Nhưng hiện tại...
Tuy nhiên, hiện tại tất cả mọi thứ đều không có ý nghĩa gì nữa.
Ba con lệ quỷ xuất hiện, những người còn lại không có cách nào ứng phó nổi.
Thân thể Lý Dương đang mờ dần, hắn ta cũng nhìn thấy thân thể Liễu Thanh Thanh biến mất. Chỉ là Liễu Thanh Thanh biến mất không phải toàn bộ thân thể, mà là một ít bộ phận. Gồm hai tay cùng với khuôn mặt.
Phần lớn thân thể của cô ta vẫn còn tồn tại như cũ.
Lúc này Lý Dương đã có thể thấy rõ, phía dưới chiếc sườn xám kia căn bản không phải một cơ thể sống của con người, mà là một bức tượng gỗ. Bức tượng gỗ kia không có cánh tay, không có mặt.
Cho nên sau khi xóa bỏ một phần thân thể của Liễu Thanh Thanh, con quỷ kia cũng không có hoàn toàn xâm lấn đến thực tế.
Chỉ là ở bên cạnh lưu lại khuôn mặt quỷ dị của một bà lão phiêu phù giữa không trung cùng với thân thể mơ hồ, không rõ.
Tương tự, sau khi xóa bỏ Lý Dương, lệ quỷ cũng không hiện ra hoàn chỉnh.
Nó không có hai chân cùng một tay, chỉ có nửa người trên trôi nổi giữa không trung.
Bộ dạng này khá giống với bộ dáng tàn tật của Lý Dương.
- Đội trưởng, đi đi, anh không cần phải lưu lại ở chỗ này.
Cuối cùng, Lý Dương hô to một tiếng, sau đó ném cho Dương Gian một chiếc tay nắm cửa cũ kỹ bằng gỗ.
Đó là đồ vật quan trọng để mở ra quỷ môn. Thông qua chiếc chốt cửa này, bất cứ ai cũng đều có thể mở ra một cánh cửa không tồn tại, trực tiếp rời khỏi đây.