Dương Tiểu Hoa bất chợt nghĩ đến điều gì đó, tò mò hỏi:
- Đúng rồi, thời gian người chết tối đa mà cậu có thể phục sinh là bao lâu?
Dương Gian lạnh lùng đáp:
- Không nên dò xét bí mật của tôi. Phục sinh là một điều cấm kỵ, nó không đơn giản như những gì cô nghĩ. Ở bên ngoài, cô tốt nhất không nên tiết lộ. Nếu không, bị người khác bắt đi làm nghiên cứu thì cũng đừng có trách tôi. Với lại, tôi cũng không dễ phục sinh người chết.
Hắn hiểu rõ lời nói của Dương Tiểu Hoa, vì thế liền từ chối nhắc đến những việc có liên quan đến phục sinh người chết.
- Tôi hiểu.
Dương Tiểu Hoa rất thức thời, không tiếp tục hỏi.
Dương Gian đã sửa soạn xong hết mọi thứ, vì thế liền rời khỏi phòng an toàn.
Dương Tiểu Hoa một đường đi theo, dường như đã hình thành thói quen. Dù sao, ở trong chuyện linh dị, bộ dạng của cô ta cũng như này, đi theo phía sau Dương Gian. Nhờ vậy cô ta mới có thể đảm bảo bản thân còn sống sót. Hiện tại được phục sinh, loại hành vi kia hiển nhiên vẫn không thể từ bỏ. Lúc này, cô ta giống như một cái đuôi của Dương Gian vậy.
- Ngày mai tôi sẽ sắp xếp công việc cho cô. Còn hôm nay, cô tạm thời ở lại chỗ này một đêm đi.
Dương Gian đi đến phía trước cổng biệt thự của Hoàng Tử Nhã, sau đó nhấn chuông cửa.
Dương Tiểu Hoa nói:
- Nhà cậu cũng ở chỗ này đúng không? Vì sao không cho tôi đến đó nhìn xem một chút.
Dương Gian nói:
- Trong nhà của tôi có người bình thường, mà bản thân cô là người chết, mới được phục sinh, vẫn còn một ít nhân tố chưa thể xác định, cần quan sát thêm một thời gian.
Nhất thời, Dương Tiểu Hoa không biết nói gì.
Rất nhanh, cửa chính được mở ra. Hoàng Tử Nhã mặc đồ ngủ xuất hiện ở trước cửa ra vào. Cô ta cười hì hì rồi nói:
- Sao vậy, đội trưởng, anh thay đổi ý định sao? Đêm hôm khuya khoắt đến gõ cửa nhà tôi. Đã thế anh còn chờ gì nữa, mau tranh thủ thời gian đi vào, kẻo người ta lại nhìn thấy.
Cô ta rất nhiệt tình, cũng rất phóng khoáng, không chút kiêng kỵ nào.
Dương Gian chỉ tay vào bên cạnh.
- Vừa mới chiêu mộ một người, cần ở nhờ tại nhà cô một đêm. Ngày mai, cô mang cô ta đến công ty, đồng thời sắp xếp chức vụ cho cô ấy.
Hoàng Tử Nhã lập tức đánh giá Dương Tiểu Hoa. Là một ngự quỷ nhân nên khả năng phán đoán của cô ta cũng không hề kém. Vừa liếc mắc, cô ta liền nhận ra Dương Tiểu Hoa có gì đó quái lạ. Thân thể có một loại cổ quái không nói nên lời, khiến cho người ta có cảm giác không được chân thực. Nhìn thế nào cũng không thấy giống một cô gái bình thường, mà giống như một người được tạo ra vậy.
Bởi vì màu da của Dương Tiểu Hoa có chút hoàn mỹ, không hề có một chút vết đen, nốt ruồi hay nếp nhăn.
Tròng mắt Hoàng Tử Nhã hơi híp lại.
- Quỷ lừa gạt? Dáng người không được tốt cho lắm. Nếu để cho tôi làm mà nói, tôi có thể để cho cô ấy trở nên hoàn mỹ hơn.
Dương Gian cũng không cảm thấy kinh ngac. Bởi vì Hoàng Tử Nhã là người dùng quỷ lừa gạt lâu nhất, nên ít nhiều cũng hiểu rõ. Vì thế việc cô ta biết rõ tình huống của Dương Tiểu Hoa cũng là điều bình thường.
Hắn nói:
- Được rồi, cô lại xác nhận tình huống của cô ta thêm chút nữa đi. Tôi đi trước.
Nói xong, Dương Gian liền rời đi, lưu lại Dương Tiểu Hoa ở chỗ này.
Con ngươi Hoàng Tử Nhã thoáng lấp lóe.
- Lúc trước ở bên trong tiểu khu Quan Giang không hề có người nào giống như cô. Sau đó đội trưởng lại mượn sợi dây chuyền chứa quỷ lừa gạt từ chỗ tôi… Cho nên cô là được tạo ra, bị lực lượng linh dị cưỡng ép tạo ra, là dị loại? Không, không đúng, dù cho cô sỡ hữu một cỗ thân thể của người sống đi nữa, cô cũng không thể nào hoạt động được như một người bình thường.
- Cô có thân phận, có tên, cũng có ý thức... Vân vân. Cô là người được đội trưởng phục sinh.
Hoàng Tử Nhã đưa ra một suy đoán táo bạo.
Nhưng sau khi nói ra lời kia, ngay cả bản thân Hoàng Tử Nhã cũng đều cảm thấy kinh dị.
Nếu không phải nắm rõ tin tức cùng tính báo, cô ta sẽ không dám suy đoán theo chiều hướng kia.
Dương Tiểu Hoa biến sắc, nhưng sau đó cảm thấy bản thân không cần thiết phải che giấu.
- Tôi được Dương Gian phục sinh. Trước đó cũng từng nhận biết hắn ở bưu điện quỷ.
Hoàng Tử Nhã khẽ mân mê bờ môi đỏ đậm.
- Phục sinh người sống sao? Đội trưởng quả nhiên là thâm bất khả trắc. Thật muốn ngủ với anh ấy một đêm.
Dương Tiểu Hoa tò mò hỏi:
- Hiện tại các cô gái đều trực tiếp cùng táo bạo như vậy sao?
Hoàng Tử Nhã nói:
- Là hứng thú, cô hiểu không? Đàn ông cảm thấy hứng thú với phụ nữ, đương nhiên phụ nữ cùng sẽ cảm thấy hứng thú đối với đàn ông. Đội trưởng là người mà tôi cảm thấy hứng thú nhất. Anh ấy luôn cho người ta bất ngờ cùng kinh hỉ. Tôi rất tán thưởng anh ta. Làm một người đàn ông được tôi tán thưởng, đương nhiên ít nhiều gì đó trong lòng tôi sẽ có một vài ý nghĩ không đứng đắn.