Ngọn nguồn linh dị vẫn còn, hiện tượng linh dị sẽ không biến mất, lúc trước Dương Gian chỉ giải trừ được tạm thời, sau một thời gian mọi thứ lại trở về dáng vẻ ban đầu.
“Áp chế của tôi chỉ có thể duy trì trong vòng mười lăm phút, sau mười lăm phút ngôi làng lại bị linh dị quấy nhiễu và bị bao phủ bởi làn mưa.”
Dương Gian tính toán thời gian rồi nói.
“Cũng có thể nói, thời gian hành động của chúng ta là mười lăm phút. Sau mười lăm phút dù tình hình có như thế nào, chúng ta tốt nhất nên rút khỏi ngôi làng đó trước, nếu không tôi sẽ lại giải trừ lần nữa.”
Phùng Toàn trầm ngâm nói:
“Tránh bị mưa làm ướt? Vì vậy mười lăm phút là thời gian tốt nhất để chúng ta hành động.”
“Bây giờ bắt đầu tính giờ, chúng ta nên hành động rồi.”
Dương Gian nói xong liền ra hiệu cho những người khác.
Ba người Phùng Toàn, Hoàng Tử Nhã, Hùng Văn Văn lập tức dùng đồng hồ chỉnh giờ.
“Được rồi.”
Rất nhanh họ đã chỉnh xong
Vừa mới dứt lời.
Quỷ vực của Dương Gian lần nữa được mở ra, trực tiếp và mạnh mẽ đi qua, một lần nữa xua tan mây đen vừa mới xuất hiện, đồng thời làm cho cơn mưa kia biến mất.
Đợi đến khi họ xuất hiện lần nữa, thì nhóm người đã đứng ở lối vào của ngôi làng này.
Ngôi làng khắp nơi ẩm ướt, bốc mùi hôi thối nồng nặc, con đường trước mặt vắng tanh, xung quanh im lìm, không có bóng dáng người sinh sống.
Chưa kể Dương Gian đã chuyển người rời đi rồi, cho dù không chuyển thì một hồn ma lang thang ở đây vài ngày cũng khiến ngôi làng trở nên trống không.
“Cả thôn có gì đó không bình thường, cho người ta cảm giác không chân thực.”
Dương Gian dùng quỷ nhãn quan sát, hắn phát hiện những tòa nhà ẩm ướt nồng nặc mùi linh dị, cản trở sự quan sát của quỷ nhãn.
Quỷ nhãn của Dương Gian không thể xuyên qua bức tường và nhìn thấy những gì đằng sau ngôi nhà đó.
Bọn họ hàn động sau khi mưa đã tạnh rồi. Nếu hắn hành động khi trời vẫn đang mưa, tầm nhìn của hắn sẽ bị chặn nhiều hơn nữa.
“Kế hoạch rất đơn giản, nhanh chóng phong tỏa nguồn gốc của quỷ sau đó trực tiếp giam cầm chúng.”
Dương Gian cầm trong tay cây trường thương bị nứt, lúc này, cây thương được bao phủ bởi một lớp da người chết kỳ dị.
Đầu tiên, vũ khí linh dị này nguy hiểm hơn nhiều so với trước đây
Có quy luật giết người, nó không chỉ có tác dụng với con người mà còn có tác dụng với cả quỷ.
Tuy nhiên quỷ sẽ không chết nhưng lại bị áp chế, nó vẫn có thể đóng một vai trò lớn trong những thời điểm quan trọng, có lợi cho việc giam giữ quỷ.
“Phùng Toàn, tìm con quỷ đó.”
Dương Gian trực tiếp nói.
Phùng Toàn gật đầu, anh ta không nói gì, trực tiếp sử dụng sức mạnh linh dị, xung quanh anh ta dần dần xuất hiện sương mù dày đặc, bao trùm mọi thứ, chẳng mấy chốc toàn bộ thôn đều bị sương mù dày đặc bao trùm.
Tầm mắt của Dương Gian bị ngăn cản, nhưng sương mù ma quái của Phùng Toàn lại không bị ngăn cản.
Đây là điểm mạnh của quỷ vực trong hai người họ.
Trong bất kể tình huống nào cũng có thể hỗ trợ cho nhau.
Muốn có một loại quỷ vực đầy đủ các đặc tính là điều không thể.
Trong khu vực bị sương mù ma quái bao phủ, mọi dấu vết hoạt động đều sẽ bị Phùng Toàn cảm nhận được, tức là cho dù quỷ tiến một bước trong đám sương mù dày đặc này, Phùng Toàn cũng có thể khóa ngay vị trí của nó, nhanh chóng tìm ra con quỷ đó.
“Tìm thấy không?”
Hoàng Tử Nhã gấp gáp, không kiên nhẫn hỏi.
Phùng Toàn cau mày:
“Kỳ lạ, cả thôn này ngoài chúng ta ra thì không có một ai, căn bản là không có bất kỳ dấu vết của sự sống nào, đây là một thôn bỏ không.”
“Tiểu Toàn, rốt cuộc anh có hành động không vậy, thôn này nhìn qua là biết không bình thường, nhưng anh không tìm thấy quỷ trốn ở đâu sao, ừm, nhưng cũng không trách được cậu, có lẽ Tiểu Dương khoá vị trí quỷ thất bại rồi, dù sao anh ta cũng sẽ phạm sai lầm.”
Hùng Văn Văn lắc đầu, rồi lại thở dài tỏ rõ vẻ thất vọng.
Dương Gian sờ vẻ mặt bình tĩnh nói:
“Tình hình linh dị quấy nhiễu ở đây rất nghiêm trọng, chắc chắn quỷ ở trong đây, nhưng việc tôi thấy kỳ lạ là quỷ cũng có quỷ vực, nhưng bây giờ tôi không cảm nhận được sự tồn tại của quỷ vực, ngược lại trước khi mưa xuất hiện thôn này rất kỳ quái.”
“Lúc mưa và lúc không mưa, hình như là hai loại cảm giác khác nhau.”
“Có lẽ lúc mưa quỷ mới xuất hiện, bây giờ không có mưa, quỷ sẽ không xuất hiện nữa.”
Phùng Toàn nói:
“Có lý, trước lúc tôi thu hút quỷ đến, thì hoàn toàn ở trong mưa, dù sao tôi không có năng lực giải trừ những đám mây đen kia, nên không biết lúc không mưa sẽ xảy ra chuyện gì.”
“Nếu như mưa thể hiện sự nguy hiểm, vậy thì nếu chúng ta không cẩn thận rất dễ dàng bị chết.”
Dương Gian cau mày nói.
Cảm giác bản năng của hắn nói rằng bản thân nên tránh trận mưa nhỏ không ngừng này.