Dương Gian phân phối ô che mưa đến trong tay của bọn hắn, sau đó lập tức bắt đầu hành động.
Ô che mưa rất lớn, có thể che đậy hoàn toàn thân hình của một, không có một giọt nước mưa nào bắn vào người cả.
Một lần nữa bọn hắn xuất hiện tại thôn trang bị mưa che phủ kia, đi trên con đường mà trước đó bọn hắn đã từng đi.
Thôn trang không có thay đổi gì cả, nhưng nước mưa ở xung quanh cực kì lạnh lẽo, trên đường còn có gần nửa đoạn nến quỷ màu trắng đã tắt.
Cây nến kia vẫn chưa cháy hết, hẳn là bị nước mưa dập tắt.
Đây là hiện tượng bình thường.
Mặc dù nến quỷ có được công hiệu linh dị rất đặc thù, nhưng bản thân nó vẫn chỉ là một cây nến, có thể bị thổi tắt, có thể bị dập tắt, chứ không phải là sau khi đốt thì không có cách nào dập tắt.
“Quỷ không có ở đây.”
Hoàng Tử Nhã nói.
Dương Gian nhíu mày, đây là lần đầu tiên hắn tiến vào khu vực mưa này, mặc dù có ô để che mưa, thế nhưng Quỷ Nhãn của hắn vẫn thấy rõ hết thảy, các sự vật xung quanh đều bị biến dạng và tan vỡ.
Nước mưa mang theo linh dị, đang cản trở tầm nhìn.
“Thắp nến quỷ lần nữa đi, để dẫn quỷ ra, không cần thiết phải đi tìm con quỷ kia đâu.”
Dương Gian nói.
Phùng Toàn cầm ô che mưa đi tới, hắn lập tức thắp nửa đoạn nến quỷ còn lại lên.
Một ánh lửa màu đen mang theo vẻ quỷ dị bùng lên.
Ngọn nến quỷ màu trắng này lại phát huy ra công hiệu quỷ dị kia, nếu có quỷ ở gần thì rất nhanh sẽ bị hấp dẫn tới.
Bởi vì nến quỷ trưng bày ở vị trí rất thông thoáng, xung quanh không có bất cứ đồ vật nào che chắn, vậy nên nếu có quỷ xuất hiện thì rất nhanh sẽ có thể phát hiện ra.
Tình hình hiện tại giống hệt như trong dự đoán.
Rất nhanh.
Ở ngã tư cách đó không xa, một chiếc ô màu đen có vẻ không hòa hợp với cảnh vật xung quanh lắm xuất hiện.
Một thân ảnh quỷ dị đang cầm cái ô màu đen kia, chậm rãi đi tới.
Con quỷ này vẫn giống như trước, không có gì thay đổi, toàn thân chỉ có một lớp vải đen, không thấy rõ diện mạo cho lắm, chỉ có thể xác định nó có hình người. Nhưng dưới tấm vải đen, một bàn tay tràn đầy vết thương lộ ra ngoài, nắm thật chặt cái ô che mưa cũ kỹ kia.
Ô che mưa đen từ đầu đến cuối, từ ngọn ô cho đến tay cầm đều màu đen, khiến cho người ta có cảm giác nhìn không thấu.
“Tới nhanh lắm.”
Phùng Toàn vươn tay ném tàn thuốc ra ngoài.
“Tôi động thủ trước, các anh lưu ý xung quanh, Hùng Văn Văn chuẩn bị sẵn sàng đi, nếu như có gì bất thường thì ngay lập tức sử dụng năng lực dự báo, rồi báo lại cho tôi.”
Dương Gian không hề sợ hãi, hắn cầm ô che mưa, bước tới.
Từng giọt mưa lất phất rơi xuống.
Rơi xuống trên chiếc ô vàng của Dương Gian, phát ra từng tiếng lốp bốp.
Hắn cầm trường thương bị nứt trong tay, định đối đầu trực diện với lệ quỷ, về phần có phát động quy luật giết người của lệ quỷ này hay không thì Dương Gian cũng không thèm để ý.
Ngay cả khi có bị quỷ để ý, thì vẫn rất khó khăn nếu muốn giết chết hắn.
Càng đến gần lệ quỷ cầm ô màu đen kia, Dương Gian càng cảm thấy có một cảm giác bất an mãnh liệt, loại cảm giác này rất quen thuộc, hơi giống với lúc đối mặt thi thể của ông lão ở ngôi nhà cổ.
Rõ ràng còn chưa tới gần nguy hiểm, nhưng cảm ứng đối với linh dị đã báo động rồi.
Nến quỷ màu trắng vẫn đang thiêu đốt ở trong mưa, không có bị nước mưa dập tắt.
Con quỷ đi về phía nến quỷ màu trắng, mà Dương Gian thì lại đi về hướng con quỷ.
Chiếc ô màu đen cùng chiếc ô màu vàng lấy nến quỷ làm đường ranh giới.
Nhưng mà khi vào một phạm vi nhất định.
Đột nhiên bước chân của Dương Gian dừng lại, chủ động xuất thủ trước.
Hắn trực tiếp ném trường thương bị nứt ra ngoài, tốc độ nhanh đến kinh người, dường như trong nháy mắt, trường thương bị nứt này đã xuyên qua thân thể của lệ quỷ kia, đóng đinh nó trên mặt đất.
Con quỷ bất động.
Sự áp chế của quan tài đinh được hình thành.
Bàn tay tràn đầy vết thương kia yếu ớt buông xuống, cái ô màu đen chạm xuống đất, nhưng cũng không có rời khỏi bàn tay của quỷ.
Giống hệt như trong dự báo, đòn tập kích của Dương Gian đã thành công.
Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu của sự kiện linh dị này.
Vì mưa vẫn rơi, mọi thứ xung quanh vẫn bị bao phủ trong nước mưa lãnh lẽo, mùi hôi thối và mùi thối rữa vẫn còn nồng nặc trong không khí.
Mặc dù quỷ đã bị quan tài đóng đinh trên mặt đất, nhưng dường như điều này cũng không giải quyết được vấn đề.
“Các anh phải chú ý xung quanh, sắp xảy ra dị biến rồi.”
Hùng Văn Văn lo lắng nói.
Ngay khi hắn vừa nói xong.
Trên đường phố và cửa sổ, từng thân hình quỷ dị đột ngột hiện ra, số lượng nhiều đến dọa người, mà lại toàn bộ đều cầm một cái ô che mưa màu đen, giống y như đúc với cái mà con lệ quỷ đang bị đóng đinh trên mặt đất kia cầm.