Dương Gian có một cảm giác mơ hồ, nếu hắn bỏ chiếc ô trong tay ra và cầm chiếc ô che mưa màu đen kia lên, có lẽ sẽ có phát hiện mới nào đó, đương nhiên hành động này cũng có thể đem tới nguy hiểm không thể nào tưởng tượng được.
“Không ổn rồi, số lượng quỷ cầm ô màu đen ở xung quanh ngày càng nhiều, mọi người nhìn xem, trước đó chỗ này vẫn còn chưa có gì, nhưng bây giờ, chúng ta hình như bị bao vây rồi.”
Phùng Toàn quan sát xung quanh, tình hình không còn an toàn.
Quy mô của sự kiện linh dị này không lớn, nhưng mức độ nguy hiểm lại rất đáng sợ.
Mặc dù hiện tại không sao, nhưng đó chỉ là tình hình trước mắt, một khi quỷ có hành động, bọn họ có lẽ sẽ bị đám quỷ từ bốn phương tám hướng nuốt chửng.
Hoàng Từ Nhã nói: “Đội trưởng vẫn đang suy nghĩ, muốn xử lý sự kiện linh dị này trong thời gian ngắn có lẽ không dễ, lần hành động này của chúng không thuận lợi cho lắm.”
Cô cũng đang quan sát, cũng đang suy nghĩ.
Hi vọng nghĩ ra được một cách có thể phá vỡ được tình hình bế tắc này.
“Nếu chưa nghĩ ra được cách giải quyết, vậy thì chúng ta nên rời khỏi nơi này trước, nếu không sẽ có chuyện xảy ra."
Phùng Toàn hạ thấp tông giọng của mình xuống.
Giống như tránh việc thu hút sự chú ý của đám quỷ.
Cùng lúc đó.
Trời vẫn mưa không ngừng, nhưng mưa lại không to, cũng không bé lại, chỉ duy trì ở một mức độ cố định.
Chẳng qua độ ẩm trong không khí ngày càng tăng, cơ thể cũng ẩm ướt hơn rồi.
Nếu bọn họ cứ để mọi chuyện tiếp diễn thế này, thì dù không dính mưa, cơ thể của tất cả mọi người vẫn ướt sũng.
“Nghe lời tôi đi, mau chóng bảo Tiểu Dương rút lui thôi, có ra tay đánh cũng không thắng được đâu.”
Hùng Văn Văn bắt đầu cảm thấy sợ rồi.
Tình hình ngày càng trở nên tồi tệ hơn.
Mọi thứ đã quá mức độ bọn họ có thể đối phó, khi quỷ bắt đầu hành động, thì mọi người chết chắc, nói đoàn diệt cũng không phải đùa.
Lúc này Dương Gian vẫn đang nghĩ cách.
Hắn cảm thấy mình nên thử mạo hiểm một lần, nếu không bọn họ không thể xử lý được sự kiện linh dị này.
Ngay tức khắc.
Hắn bỏ chiếc ô vàng trong tay ra, rồi dùng tay cầm lấy chiếc ô che mưa màu đen che lên đầu, hắn muốn xem xem chiếc ô che mưa màu đen này sẽ đem đến thay đổi như thế nào.
Sau có chuyện quỷ dị đã xảy ra.
Hắn cầm chiếc ô che mưa màu đen lên, tất cả đám quỷ cầm chiếc ô màu đen ở xung quanh toàn bộ đều quay đầu lại nhìn hắn.
Không.
Không phải là nhìn, mà là quay mặt hướng về phía hắn.
Giống như bọn chúng phát hiện ngoại tộc trà trộn vào.
Nhưng đám quỷ vẫn không hành động.
Điều này có nghĩa, cầm chiếc ô che mưa màu đen này sẽ không bị đám quỷ tập kích, đây là một tin tức tốt, hơn nữa chiếc ô che mưa màu đen này mặc dù nhìn có vẻ rất cũ, nhưng không có dấu hiệu bị rỉ nước.
Ngay sau đó, chuyện quỷ dị tiếp tục xảy ra.
Tầm nhìn xung quanh Dương Gian mờ đi, ánh sáng xung quanh dần dần biến mất, giống như ngày biến thành đêm trong nháy mắt.
Không.
Không chỉ có vậy, tất cả ánh sánh phía trước biến mất, mọi thứ u ám hơn cả trời tối.
Tầm nhìn của người bình thường vào lúc này đã không còn.
Nhưng quỷ nhãn của Dương Gian lại có thể nhìn được trong không gian tối tăm này, hắn không cần để ý đến việc tầm nhìn bị mất đi, vì hắn vẫn có thể nhìn rõ xung quanh.
Nhưng tầm nhìn chỉ có thể duy trì trong phạm vi được chiếc ô che mưa màu đen này bao phủ mà thôi, những phạm vi khác bên ngoài chiếc ô che mưa màu đen này thì vẫn là một mảng đen kịt.
Giống như xung quanh đang có một bức tường bao vây lấy Dương Gian vậy.
Hắn bị ngăn cách rồi.
Chiếc ô che mưa màu đen khiến người cầm nó hoàn toàn bị ngăn cách trong một quỷ vực.
“Mọi người nhìn xem, đội trưởng đang biến mất, sắp không nhìn thấy anh ấy nữa rồi.”
Ở bên ngoài, Hoàng Tử Nhã kinh hoàng nói.
Trong tầm nhìn của bọn họ, Dương Gian cầm chiếc ô màu đen đang dần dần biến mất, cơ thể đang trở nên mờ ảo.
Không chỉ người Dương Gian, chiếc ô màu đen mà hắn cầm cũng đang dần biến mất.
Giống như chiếc ô này không phải dành cho người sống dùng, mà là cho người chết dùng, người sống dùng nó sẽ bị một hiện tượng linh dị không cách nào giải thích được ngăn cách.
“Có lẽ Dương Gian đã phát hiện ra cái gì đó rồi.”
Phùng Toàn lập tức nhìn hết đám quỷ xung quanh một lượt, hắn đi đến nói: “Tôi cũng cướp lấy một chiếc ô xem xem như thế nào, nói không chừng thứ đồ này lại cực kỳ quan trọng.”
Nhân lúc quỷ vẫn còn chưa hành động, hắn định sẽ chủ động ra tay.
Hắn là người đã có thể chơi một chọi ba với quỷ cũng có đủ tự tin giết chết được một con quỷ.
Nhưng Phùng Toàn còn chưa đi được mấy bước, vào lúc hắn ta sơ ý đã dẫm lên một vũng nước mưa, một loại nguy hiểm đáng sợ đang dần ập đến.