Dương Gian thầm nghĩ.
Nếu đối phương không phải người đưa tin, hắn cưỡng ép hắn ta thành người đưa tin là được.
Việc này không có gì khó.
Khó là ở chỗ hắn phải tìm được đúng người để quản lý bưu điện quỷ.
"Cách ổn thỏa nhất không phải là chọn lựa những người khác, mà là tự mình hồi sinh một người rồi sửa đổi ký ức của hắn, sau đó biến hắn thành ngự quỷ nhân, rồi lại để người này khống chế bưu điện, lợi dụng nguyền rủa của bưu điện để tránh khỏi sự nguy hiểm của lệ quỷ khôi phục.”
Bỗng dưng, một ý nghĩ nảy sinh trong đầu hắn.
Trong quỷ ảnh của hắn có vô số ký ức, chọn bừa một người để hồi sinh cũng được.
Trong lúc Dương Gian đang suy nghĩ, Lý Dương và Vương Dũng cũng liếc nhìn nhau.
Cả hai đều cảm thấy không thoải mái lắm.
Trước đó bọn hắn đã đánh với nhau một trận, suýt chút nữa giết chết nhau rồi, hiện tại lại trở thành đồng đội nên hơi không quen. Nhưng mà tình thế trước mắt đã thay đổi, trong lòng bọn hắn cũng biết việc phát sinh mâu thuẫn lúc này là không đúng.
Đều là người trưởng thành cả rồi, chuyện lúc trước cũng nên bỏ qua, giải trừ hiểu nhầm.
"Chuyện lúc trước rất xin lỗi, tôi cũng không có cách nào, hi vọng chàng trai trẻ đừng để trong lòng."
Vương Dũng nói, hắn cũng đã năm mươi tuổi rồi nên gọi Lý Dương là chàng trai thì cũng không có gì sai.
Lý Dương nói:
"Không sao, không đánh không quen, thực lực của anh rất mạnh, thật khó có thể được rằng mười mấy năm trước anh đã đạt tới trạng thái này, với năng lực của anh thì việc không gia nhập tổng bộ thật sự là quá lãng phí. Nếu khi đó anh chịu gia nhập tổng bộ, tôi nghĩ hiện tại anh đã trở thành đội trưởng."
Nói xong thì hắn giải thích sơ qua về sự tồn tại của tổng bộ cho Vương Dũng.
Người đưa tin che giấu thân phận của mình tận hơn mười năm, nếu người này xuất hiện vào giai đoạn khôi phục linh dị ở mấy năm trước thật sự là chúa tể một phương, nếu gia nhập tổng bộ thì sẽ khiến cho cho Triệu Kiến Quốc và Tào Duyên Hoa nằm mơ cũng cười tỉnh.
Lúc tổng bộ mới thành lập, số lượng ngự quỷ nhân chẳng những ít lại còn rất yếu.
"Mỗi người có một suy nghĩ riêng, không thể cưỡng ép, tôi chỉ muốn một cuộc sống bình dị, đơn giản, chán ghét việc tiếp xúc với những quỷ vật này.”
Vương Dũng lắc đầu nói:
"Nhưng đúng là khi đó tôi không nghĩ rằng những quỷ vật kia sẽ xuất hiện trong hiện thực. Hơn nữa lại còn gây ra những sự kiện linh dị không thể tưởng tượng nổi. Nếu như sớm biết trước thì có lẽ tôi đã gia nhập tổng bộ rồi."
Hắn nhớ ở thời kỳ đó, sự kiện linh dị và lệ quỷ vẫn chỉ là truyền thuyết, cơ bản là chưa từng thực sự xuất hiện, thỉnh thoảng dù có xuất hiện thì cũng sẽ có người nhanh chóng giải quyết, quyết định lúc đó của hắn là không sai.
"Hiện tại tôi đã hiểu ra, một khi bước vào cái vòng này vĩnh viễn không thể rời khỏi, muốn có một cuộc sống bình dị chuyện là không thể nào. Điều duy nhất tôi có thể làm đó chính là chịu đựng khổ cực để người nhà có được một cuộc sống yên ổn."
Lý Dương gật đầu, nói:
"Anh nói không sai, khi sự kiện linh dị xuất hiện phải có người đứng lên xử lý. Nếu mọi người ai ai cũng nghĩ tới cuộc sống bình dị thì không được rồi. Quỷ cũng không nói đạo lý, một khi chúng xuất hiện nhất định phải có người xử lý. Tôi và đội trường vẫn đang liên tục xử lý các sự kiện linh dị."
"Bưu điện quỷ cũng chỉ là một trong số đó. Nhưng mà không ngờ chuyện này lại phức tạp như vậy, mất quá nhiều thời gian và sức lực, thu hoạch thì lại có hạn, nhưng cuối cùng cũng gần giải quyết xong.”
Hắn và Vương Dũng trò chuyện đủ thứ, tiết lộ một chút chuyện trong vòng linh dị cho hắn biết, để hắn nhanh nhanh hiểu được bên ngoài đang xảy ra chuyện gì.
Dù Vương Dũng sống trong thành thị nhưng luôn mai danh ẩn tính, không liên quan đến vòng linh dị, địa vị xã hội lại thấp, vậy nên độ hiểu biết về thế cục rất hạn hẹp, chỉ có thể phán đoán một chút thông qua một số thông tin.
Nhưng nếu phán đoán như vậy thì tin tức thu được sẽ rất phiến diện, không đầy đủ được như người ở trong vòng linh dị là Lý Dương.
Nghe được càng nhiều, Vương Dũng càng thêm kinh ngạc.
Khi hắn nghe được Dương Gian đã xây dựng phòng an toàn, thậm chí còn mua rất nhiều cơ sở sản xuất lương thực, rau quả thì càng hoang mang.
Việc này đã không chỉ đơn thuần là việc xử lý sự kiện linh dị, mà là đang chuẩn bị cho tình huống thất bại.
"Chuyện đã gay go đến mức độ này rồi... Vậy mà bên ngoài vẫn còn có thể ổn định như thế.”
Vương Dũng cảm thấy khó tin.
Nếu tình huống bên ngoài giống những gì Lý Dương nói, tại sao mọi chuyện vẫn ổn định được như thế?
"Đó là vì hết nhóm người phụ trách này đến nhóm phụ trách khác chết, lấy thành phố Đại Xương làm ví dụ, ở đây đã đổi tới ba người phụ trách, đội trưởng là người phụ tránh thứ tư, tất cả đều chỉ xảy ra trong vòng hai năm."
Lý Dương nói.
Hai năm đổi ba người phụ trách.
Đã có biết bao nhiêu người phải chết vì việc xử lý sự kiện linh dị.
Vương Dũng nghe xong thì im lặng.