Trương Tiện Quang mở miệng nói.
Dương Hiếu im lặng, suy nghĩ một lúc rồi nói:
"Giá trị của bưu điện nằm ở hai điểm, một là người đưa tin, hai là lệ quỷ bị giam giữ bên trong bưu điện. Giá trị của lệ quỷ rất hạn chế, hơn nữa cũng không có cách nào hoàn toàn kiểm soát được chúng. Người đưa tin trong bưu điện cũng không nhiều, lại còn ngày càng ít đi. Thứ có giá trị nhất ở đây có lẽ chính là những vong hồn đã chết như chúng ta."
"Chúng ta mãi mãi không thể rời khỏi bức tranh này, làm gì có giá trị gì cơ chứ?"
Một người phụ nữ có hai bím tóc lớn mở miệng nói.
Dương Hiếu bình thản nói:
"Cô không cần rời khỏi bức tranh này, nếu có thể tìm lại được những bức tranh khác đã thất lạc ở bên ngoài, chúng ta có thể biến thế giới ngoài kia thành thế giới bên trong tranh."
"Bức tranh quỷ?"
Vẻ mặt của Dương Gian lập tức thay đổi, hắn hiểu được ý của Dương Hiếu.
Thu hồi bức tranh quỷ, lợi dụng sức mạnh linh dị của bức tranh quỷ để chiếm đoạt hiện thực, biến thế giới bên ngoài thành thế giới trong bức tranh, làm như vậy thì phạm vi hoạt động của họ sẽ được mở rộng, dù không được hổi sinh thì cũng có thể mượn sức mạnh linh dị của bức tranh quỷ để ngang nhiên can thiệp, hoành hành ở hiện thực.
Làm như vậy sẽ không thể ngăn cản một đám vong hồn trong bức tranh khôi phục.
Sau khi nhận ra điều này, trong lòng Dương Gian hơi hưng phấn.
Đám người ở đây đều là những người tài giỏi, xuất chúng, đã hoàn thành ba nhiệm vụ đưa thư mà bưu điện quỷ gom góp mấy chục năm nay. Một khi bức tranh quỷ thôn tính thế giới bên ngoài thì những người này có thể phát huy tác dụng rất lớn.
Mà điều đáng sợ nhất là vì họ ở bên trong bức tranh quỷ nên cũng có được một chút sức mạnh linh dị của bức tranh quỷ.
Chỉ cần có người nhớ đến họ, họ sẽ bất tử.
Một đám vong hồn tài giỏi hàng đầu, có được đặc tính của lệ quỷ, lại không thể bị tiêu diệt, hơn nữa lúc còn sống còn có sức mạnh linh dị. Nếu như lợi dụng họ ra ngoài xử lý sự kiện linh dị thì Dương Gian tin rằng hầu hết các sự kiện linh dị đều sẽ bị quét sạch sành sanh.
Những sự kiện linh dị bình thường sẽ không thể ngăn được những người tài giỏi như Dương Hiếu, Trương Tiện Quang...
Về phần sự kiện linh dị cấp S, dù không xử lý được thì cũng không sao, dù sao bên ngoài cũng có rất ít sự kiện linh dị như thế này.
"Bức tranh quỷ kia rất nguy hiểm, rất nhiều người đã chết ở bên ngoài, rất khó để lấy lại."
Dương Gian nói.
Muốn lấy bức tranh quỷ về thì phải lấy được bức tranh gốc, chứ không phải là bản sao.
Nhưng mà bản gốc của bức tranh quỷ đã bị Tần lão phong ấn trong cao ốc Bình An, bức tranh quỷ mà Lý Quân quản lý thật ra chỉ là một bản sao
Chỉ là Lý Quân rất thông minh, hắn lợi dụng bản sao của bức tranh quỷ để kết nối với bản gốc của bức tranh quỷ, gián tiếp sử dụng sức mạnh linh dị của bức tranh quỷ.
"Nguy hiểm và lợi ích tỷ lệ thuận với nhau."
Dương Hiếu nói:
"Có năng lực thì sẽ làm được việc lớn, quản lý bưu điện quỷ, có được một nhóm vong hồn hàng đầu,.. nhưng con sẽ cần phải trả một cái giá rất lớn, đây không phải một chuyện dễ dàng."
Dương Gian suy nghĩ một lúc lâu rồi mới nói:
"Con không thể mang bức tranh quỷ trở về."
Hắn tự ý thức được năng lực của bản thân không đủ và hắn cũng dám thẳng thắn thừa nhận điều đó.
"Vậy thật đáng tiếc."
Dương Hiếu hơi tiếc nuối.
Nhưng sau đó Dương Gian lại nói:
"Nhưng con có thể mang về một bản sao của bức tranh quỷ, thông qua bản sao này thì vẫn có thể kết nối với bản gốc của bức tranh quỷ sự."
"Không có ích gì đâu, chỉ có bản gốc của bức tranh quỷ mới có thể vào xâm nhập vào hiện thực, khi đó chúng ta mới có thể gián tiếp xuất hiện trong thế giới hiện thực, nếu không thể điều khiển được bức tranh quỷ cũng có nghĩa những vong hồn như chúng ta là vô dụng.”
Trương Tiện Quang lắc đầu.
Hắn nói cũng có lý.
Đặc tính của bức tranh quỷ chính là để thế giới hiện thực tiến vào bên trong bức tranh. Nếu không có cầu nối này thì quả thật họ không còn tác dụng gì nữa.
"Trạng thái lý tưởng nhất thì là như vậy, nhưng không phải không có cách khác. Phương pháp không hoàn chỉnh sẽ có cách dùng không hoàn chỉnh. Tôi có ý này. Chỉ là các người có đồng ý đứng về phía tôi, giúp tôi xử lý sự kiện linh dị hay không? Hay là vẫn khăng khăng muốn được giải thoát, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.”
Dương Gian hỏi ngược lại tất cả người.
Hiển nhiên khi vừa nhắc tới vấn đề này, đám vong hồn lại phải suy nghĩ, cân nhắc một hồi.