Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2422 - Chương 2422: Thống Nhất

Chương 2422: Thống Nhất

“Dương Gian, bao giờ anh hành động được?”

Tào Duyên Hoa lúc này mới hỏi lại.

“Ngày mai, phía anh quyết định thời gian, địa điểm hành động. Rồi để Lưu Tiểu Vũ liên lạc với tôi là được rồi.”

Dương Gian nói: "Chuyện quan trọng như vậy, tôi cũng phải về chuẩn bị chút chứ?”

“Được, vậy thì chín giờ tập hợp, tôi sẽ để Lưu Tiểu Vũ thông báo cho anh biết địa điểm hội họp và những thông tin liên quan.” Tào Duyên Hoa gật đầu nói.

Vương Tiểu Minh ở một bên lại nói: "Tào Dương cùng Ngân Tử mới biến mất. Vẫn còn có cơ hội sống sót.”

“Chỉ hy vọng như vậy, nếu có thể, tôi sẽ giúp họ một tay.”

Dương Gian nói: “Bây giờ còn việc gì nữa không? Không còn thì tôi đi nhé, tôi không muốn ở với các anh mãi đâu.”

"Hiện tại không có việc gì. Nếu có gì thay đổi, tôi sẽ cho người thông báo.”

Tào Duyên Hoa nói: "Anh muốn về thì để tôi gọi xe cho anh.”

"Không cần.”

Dương Gian xua tay, chỉ mang theo vali và quỷ hương đi.

Tài liệu về vật phẩm linh dị vẫn ở nguyên trên bàn.

Tào Duyên Hoa cau mày khi nhìn thấy điều này: "Anh ta xem thường những món đồ linh dị trong tổng bộ sao?”

"Không, Dương Gian không muốn sử dụng một vật phẩm linh dị không quen. Anh ta rất cẩn thận với sự kiện linh dị ở cấp độ này. Anh ta sẽ chọn vật phẩm linh dị mà anh ta quen thuộc.”

Vương Tiểu Minh bình tĩnh nói: "Đây là cách làm chính xác, Dương Gian yêu cầu tăng gấp đôi lương cũng là bình thường.”

“Bây giờ Dương Gian đã tham gia. Giáo sư Vương, anh nghĩ chuyện này có bao nhiêu phần trăm thành công?” Tào Duyên Hoa hỏi lại.

Nhưng hắn chưa kịp nói xong thì đã có người bên cạnh nhắc nhở: "Dương Gian là một nhân tố không ổn định. Thực ra tôi vẫn nghĩ không nên chọn anh ta. Tôi cảm thấy Lý Nhạc Bình đến từ thành phố Đại Xuyên là một ứng cử viên sáng giá, cũng như Vương Sát Linh ở thành phố Đại Đông. Anh ta cũng là đội trưởng được tuyển thẳng trong nội bộ, với xuất thân và gia cảnh cũng không đơn giản, chắc chắn có nhiều chiêu bài được chuẩn bị.”

“Dương Gian mới trở thành ngự quỷ nhân, cơ sở vẫn kém, sự kiện quỷ chết đói thành công cũng nhờ có có đinh quan tài, chuyện lần này sẽ không thành công dễ như vậy.”

“Phó bộ trưởng, không ổn thì điều thêm đội trưởng, bảo đảm an toàn.” Đã có người đề nghị.

Tào Duyên Hoa mặt mày tối sầm vỗ bàn: "Đủ rồi, mười hai đội trưởng, hai người mất tích, điều động bốn người cũng coi như một nửa nhân lực rồi, anh có nghĩ đến việc thất bại khi thêm người vào chưa?”

Không phải hắn không muốn điều động thêm đội trưởng, mà là bất lực.

Vì hắn còn phải cân nhắc xem tổng bộ có chịu nổi tổn thất khi thất bại hay không.

Rõ ràng bốn đội trưởng là giới hạn, nhưng để tăng thêm tỷ lệ thành công, hắn chỉ có thể dùng tài nguyên để giúp đỡ.

Còn người, không thể thêm bất kì người nào.

Họ có thể tuyển thành viên dưới chức đội trưởng, nhưng họ lại lo lắng số lượng thành viên quá nhiều, đến lúc đó lại tổn thất nghiêm trọng.

Vì thế cách tốt nhất bây giờ là để các đội trưởng hợp tác với nhau, sau đó mỗi một đội trưởng sẽ chọn người cho mình.

Đây là đội hình gần như tuyệt đối, nếu tin tức này được tung ra ngoài chắc chắn là tiếng vang lớn.

“Tạm thời giải quyết chuyện này như vậy. Ngoài ra vẫn cần cân nhắc giữa Lý Quân và Vệ Cảnh ai thích hợp hơn. Thẩm Lương, cậu có thể yêu cầu họ làm một bản báo cáo đánh giá mới, tôi muốn thấy trong hai giờ nữa.” Tào Duyên Hoa nói.

“Vâng, Bộ trưởng.” Thẩm Lương gật đầu.

Dương Gian không quan tâm chuyện của tổng bộ lắm.

Tâm trạng của anh cũng khá nặng nề khi nhận nhiệm vụ linh dị này.

Vì sự kiện lần này có thể khác với những lần trước, nếu không giải quyết được thì hắn có thể bỏ mạng tại đó.

“Không thể lùi bước được nữa, thành phố Đại Xương đã cắt nước, tình hình những nơi khác có khi nghiêm trọng hơn. Nếu chuyện này tiếp diễn, sẽ không chỉ đơn giản là một thành phố nữa.” Dương Gian thầm nghĩ.

Hắn không vĩ đại như vậy.

Hắn chỉ cố gắng thêm cho mảnh đất nhỏ của mình.

Dù tâm trạng nặng nề, không có nghĩa hắn hoàn toàn không chắc chắn.

Hắn có vật phẩm linh dị trong tay, trạng thái của bản thân cũng đạt tới đỉnh cao, hắn có thể tham gia bất kì sự kiện linh dị nào, tối thiểu đánh không được thì có thể chạy.

Huống chi, bốn đội trưởng liên thủ, đâu đến nỗi đoàn diệt cả đội, đúng không? Dương Gian trở về biệt thự sau khi rời trụ sở. Hắn muốn chào tạm biệt với Miêu Tiểu Thiện và nhân tiện mang bức tranh đi.

Một lần nữa Dương Gian quay trở về căn biệt thự mà Hạ Thiên Hùng tặng cho hắn.

Lúc này, Miêu Tiểu Thiện cùng hai cô bạn Lưu Tử và Tôn Vu Giai đang vừa xem ti vi vừa chơi đùa.

Ba cô giống như là những đứa trẻ gặp đồ chơi mới vậy, đi dạo một vòng quanh biệt thự, cứ mỗi một đoạn đường lại phát hiện một số đồ vật tương đối mới lạ, thậm chí còn có thể tìm thấy một ít đồ sưu tầm rất đáng tiền, luôn miệng cảm thán.

Bình Luận (0)
Comment