Đồng Thiến nói:
"Để tôi đi, những người khác ở lại đây đi, lệ quỷ khống chế tôi đã chết, vậy nên tôi có thể không kiêng kỵ sử dụng sức mạnh linh dị."
"Để cho tôi suy nghĩ một chút."
Dương Gian cũng đang suy nghĩ ai sẽ phù hợp để mang theo hơn.
Ánh mắt của hắn thỉnh thoảng nhìn về phía Hùng Văn Văn.
Biết trước là năng lực xử lý sự kiện linh dị hữu dụng nhất.
"Không xong rồi, không xong rồi, tôi bị tiêu chảy, các người bàn bạc tiếp đi."
Hùng Văn Văn thấy tình thế không ổn thì ôm cái bụng bỏ chạy.
Hắn sợ bị Dương Gian nhắm tới.
"Quên đi, không thể mang Hùng Văn Văn theo, nhìn bộ dáng hắn như vậy thì rất dễ liên lụy mình."
Dương Gian thầm nghĩ trong lòng:
"Hơn nữa với năng lực biết trước thì việc coi chừng thành phố Đại Xương sẽ hữu dụng hơn."
Dù năng lực biết trước rất lợi hại, nhưng nó lại thuộc sở hữu của một đứa trẻ không đáng tin.
Dưới tình huống các đội trưởng hợp tác với nhau như thế này thì không thể thể mang theo một người không đáng tin cậy được, nếu không thì vào thời điểm mấu chốt có thể sẽ hại chết rất nhiều người.
Cho nên Dương Gian không cần loại linh dị này trợ giúp.
Đồng Thiến không thích hợp, cô có thân thể của người bình thường, rất dễ chết.
Mặc dù Hoàng Tử Nhã khống chế hai con quỷ nhưng lại rất bình thường, nếu xử lý sự kiện linh dị khác thì có thể, chứ ở sự kiện linh dị này thì hoàn toàn vô dụng.
Vương Dũng có biểu hiện không tệ, nhưng hắn không có kinh nghiệm.
Còn lại cũng chỉ có Lý Dương và Phùng Toàn.
Đều những người khống chế ba con quỷ, thực lực cá nhân rất ổn.
Nhưng năng lực của Lý Dương chỉ sợ rất khó phát huy được tại sự kiện quỷ hồ.
Cho nên, chỉ còn lại Phùng Toàn.
"Hắn phù hợp không?"
Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.
Phùng Toàn khống chế ba con quỷ, có thể hạn chế lệ quỷ, có Quỷ Vực, rất khó chết, năng lực của hắn tương đối toàn diện.
Nhưng khuyết điểm của hắn thì là hắn không nổi bật ở bất cứ phương diện nào cả.
Có điều Dương Gian cũng không cảm thấy đội viên của mình yếu, so với đội viên của những thế lực khác thì Phùng Toàn, Lý Dương và Vương Dũng đều rất lợi hại.
Chỉ là để tham dự sự kiện linh dị cấp S thì vẫn hơi miễn cưỡng.
"Gọi cho Phùng Toàn bảo hắn trở về đây. Hoàng Tử Nhã, Đồng Thiến, hai người đi thay thế Phùng Toàn. Lý Dương, Vương Dũng và Hùng Văn Văn thì ở lại cao ốc Thượng Thông."
Dương Gian suy nghĩ một lúc rồi sắp xếp.
"Đội trưởng quyết định để Phùng Toàn đi sao?"
Lý Dương lộ ra vẻ vô cùng kinh ngạc.
Dương Gian nói:
"Hắn có kinh nghiệm phong phú, hơn nữa năng lực sinh tồn rất mạnh, sẽ không dễ chết, chuyện lần này không tầm thường, các người đều ở lại."
"Đến năng lực biết trước của Hùng Văn Văn cũng không cần sao?"
Đồng Thiến kinh ngạc nói.
"Tôi sợ thời điểm mấu chốt hắn sẽ kéo chân tôi, không cần, hơn nữa đây là sự kiện linh dị cấp S, dưới sự quấy rầy của linh dị thì hắn có thể biết trước được bao nhiêu?"
Dương Gian nói.
Đồng Thiến nói:
"Một mình Phùng Toàn là đủ?"
"Nhân số không phải điều then chốt, tôi mang Phùng Toàn theo cũng chỉ là để phòng ngừa mà thôi."
Dương Gian nói.
"Đội trưởng đã quyết định thì tôi cũng không có gì để nói, Hoàng Tử Nhã, chúng ta xuất phát, đổi vị trí với Phùng Toàn."
Đồng Thiến đứng lên, chuẩn bị hành động.
Hoàng Tử Nhã gật đầu.
Mặc dù cô rất xinh đẹp, nhưng không phải là bình hoa, cô khống chế hai con quỷ, tuy việc lớn không làm được, nhưng việc nhỏ thì tuyệt đối không thành vấn đề.
Mọi chuyện đã được quyết định sau khi cuộc họp ở cao ốc Thượng Thông kết thúc.
Dương Giang và Phùng Toàn cùng tham gia sự kiện của quỷ hồ, còn những người khác ở lại thành phố Đại Xương.
Đây là kết quả sau một quá trình cân nhắc kĩ lưỡng chứ không theo cảm tính chọn bừa.
Vì thế không ai có ý kiến với sắp xếp như vậy.
Sau khi mọi người thống nhất với nhau, việc tiếp theo chính là công tác chuẩn bị.
Lần hoạt động này đương nhiên không thể thiếu vật phẩm linh dị cùng vật linh dị, thế nên Dương Gian dẫn Phùng Toàn đến nhà an toàn số 1 trong khu Quan Giang Số 1.
Nhà an toàn này là nơi Dương Gian giam giữ lệ quỷ và để những món vật phẩm linh dị.
Đôi giày thêu màu đỏ, giấy vàng che mặt, xúc xắc kỳ dị, cái xẻng dính đầy bùn đất, bảy đồng tiền giả của lệ quỷ, giấy dán thực hiện nguyện vọng, dây chuyền quỷ gạt người, nến quỷ, hương quỷ…Còn có đinh quan tài và rìu bổ củi được chế thành trường thương.
Không ngờ Dương Gian lại có trong tay nhiều vật phẩm linh dị đến vậy, còn chưa tính đến đồ vật của thành viên trong nhóm.
“Dương Gian, để tôi sử dụng món này đi, tôi thấy nó khá hợp với mình.”
Phùng Toàn chỉ vào cây xẻng đầy bùn đất đặt trên kệ trong nhà an toàn.
“Đó là cây xẻng mà Vương Dũng lấy được trong nhiệm vụ Bưu cục quỷ lúc trước, nó là một vật phẩm linh dị rất mạnh đấy, thế nhưng vật phẩm linh dị mạnh bao nhiêu thì lời nguyền ẩn chứa trong đó mạnh bấy nhiêu, tôi thấy nó quá nguy hiểm nên mới cất vào phòng an toàn, anh muốn mượn cũng được thôi, nhưng anh phải nói qua với Vương Dũng một câu.”
Dương Gian nói: “Dù sao thì Vương Dũng mới là người sử dụng của vật phẩm linh dị này, hắn là người hiểu rõ cái giá phải trả nhất.”