Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2437 - Chương 2437: Manh Mối

Chương 2437: Manh Mối

“Nếu như trong quá trình điều tra, đột nhiên mọi người gặp hung hiểm thì sao?”

Lý Quân hỏi.

Liễu Tam cười:

“Tôi cùng lắm chỉ chết một người giấy mà thôi, trong trường hợp chỉ tốn một người giấy mà tìm được cách để đi vào quỷ hồ, hoặc tìm được lệ quỷ đó thì cũng xứng đáng. Hơn nữa bên cạnh cậu có A Hồng, Dương Gian còn có Phùng Toàn, nếu như các ngươi xảy ra chuyện ngoài ý muốn cũng có một người có thể thông báo.”

“Còn phía Thẩm Lâm, cậu... ở một mình rất nguy hiểm, ví dụ cậu đột ngột chết đi không để lại tình báo nào cũng không ổn, không bằng tôi để một người giấy theo cậu, thấy thế nào?”

“Được thôi, tôi không phản đối, như vậy cũng tốt.” Thẩm Lâm mỉm cười, không từ chối ý tốt của Liễu Tam.

Liễu Tam làm vậy có ý định gì khác không thì không ai chắc.

“Vậy thì mau tách ra hành động.”

Dương Gian không nhiều lời nữa, đưa nhóm người Phùng Toàn quay người rời đi.

Thành phố này không phải vấn đề với hắn, quỷ vực của hắn có thể bao trùm nơi này trong nháy mắt, chỉ cần 3 giây là mọi người có thể tập hợp lại.

Vì vậy tách ra cũng tốt, tập trung một chỗ cũng không có ích gì.

Nhìn Dương Gian rời đi, Lý Quân cũng nói:

“Nhớ giữ liên lạc, đừng rời khỏi thành phố, có chuyện gì mới xảy ra phải lập tức báo cáo, mọi người đều biết mức độ của sự kiện linh dị cấp S. Ngay cả đội trưởng Tào Dương cũng mất tích, hy vọng mọi người không phải là người tiếp theo.”

Hắn đang nhắc nhở đồng thời cũng cảnh cáo Thẩm Lâm và Liễu Tam phải biết tình hình hiện tại.

Đây không phải sự kiện linh dị thông thường, không nhẹ nhàng như vậy, phải xử lý thật cẩn thận.

“Lý Quân, anh yên tâm, hiện tại là giai đoạn điều tra, vẫn chưa tới thời điểm thật sự để chiến đấu với linh dị, chúng tôi sẽ nhanh chóng tập kết nếu có chuyện xảy ra. Tôi cũng không ngu ngốc đến mức chiến đấu với những thứ này một mình.”

Liễu Tam mỉm cười.

“Tìm được môi giới là quan trọng nhất, chứ giờ bốn đội trưởng nói cũng chỉ là nói suông.”

Thẩm Lâm nói.

Lý Quân gật đầu, không nói tiếp nữa.

Bốn người đội trưởng rất nhanh tách nhau ra.

Họ muốn đến nơi khác ở thành phố này, dùng cách của mình để đi tìm manh mối, hơn nữa cũng quyết định tiếp viện như thế nào, chắc chắn không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra.

Lúc này, Dương Gian không chú ý đến mặt nước trên mặt, đưa Phùng Toàn cùng đi trên mặt nước.

Hắn dùng mắt quỷ nhìn xung quanh, tỏa ra ánh sáng màu đỏ.

Xung quanh mặt nước đều phản chiếu ra một luồng ánh sáng đỏ tươi như nhuộm máu.

Hắn vẫn duy trì trạng thái quỷ vực, ngăn chặn sự ảnh hưởng của dòng nước, đề phòng linh dị đột nhiên tập kích.

“Dương Gian, anh có phát hiện gì sao?” Phùng Toàn hỏi.

“Cũng có, nhưng cần phải nghiệm chứng một chút.” Dương Gian nói, sau đó hắn dừng bước, cúi đầu nhìn vào vùng nước ở dưới.

Một cái xác nhợt nhạt chìm ở dưới đáy nước, đôi mắt mở trừng trừng, chết không nhắm mắt, hai tay duỗi ra như muốn giãy dụa, muốn ngoi lên mặt nước. Thật không may, hắn đã không qua khỏi, hắn bị chết đuối và vẫn giữ nguyên tư thế trước khi chết.

Cái xác xa lạ này có lẽ vừa mới chết không bao lâu, bởi vì cái xác còn không bị sưng phù.

Dương Gian tay cầm rìu, quỷ ảnh dưới chân hắn chìm xuống mặt nước.

Lúc này, hắn trực tiếp kích môi giới của rìu bổ củi.

Dù cái xác đã chết nhưng không trở ngại gì đến việc phát động môi giới.

Dương Gian muốn xem xác chết kỳ dị dưới nước này đã đi đâu và xảy ra chuyện ở đâu.

Rìu bổ củi không chỉ dùng tấn công, nó còn có thể điều tra dấu vết của người chết lúc còn sống.

Lập tức, môi giới của cái xác đã xuất hiện.

Quỷ vực của Dương Gian cũng phát tán, bao phủ thành phố chỉ trong vài giây.

“Để tôi nhìn xem, khi anh còn sống đã đi qua những nơi nào, cuối cùng là chết ở nơi nào.”

Không có gì ở thành phố này có thể ẩn dấu dưới mắt hắn.

Hắn sẽ biết những nơi mà người chết đã từng xuất hiện ở thành phố này.

Nhưng thật khó tin, cách điều tra này của Dương Gian lại thất bại.

Cái xác này không có bất kì dấu vết nào ở nơi này.

Không có môi giới nào xuất hiện trong tầm mắt của hắn.

Giống như cái xác đột ngột xuất hiện, rõ ràng cái xác này không phải người ở đây.

“Người này không phải là người của thành phố này, hắn chết ở nơi khác, sau đó bị linh dị mang tới nơi này.” Dương Gian như đang suy nghĩ.

“Giống như một nhánh ở thượng nguồn sông, bị cuốn trôi về hạ lưu.”

“Nhưng mà, hiện tại tôi đã biết xác định phạm vi của hồ quỷ như thế nào.”

Một cỗ cái xác không được, vậy thì mười cái xác, một trăm cái xác.

Chỉ cần một tin tức xuất hiện, Dương Gian có thể khóa vị trí.

“Phùng Toàn, anh tới bốn hướng của thành phố thắp bốn ngọn quỷ nến màu trắng, thắp xong thì tránh ra, đừng dây vào.” Dương Gian nói.

“Được.” Phùng Toàn gật đầu.

Thế nhưng vừa mới nói dứt lời.

Đột nhiên, một bàn tay nhợt nhạt gần như chộp tới chân anh như muốn kéo anh xuống dưới nước, cứ như thi thể này đang muốn thoát khỏi dòng nước, nó coi Dương Gian là phao cứu sinh, nắm chặt không thể buông.

“Cẩn thận.” Phùng Toàn bất ngờ nói.

Bình Luận (0)
Comment