Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2468 - Chương 2468: Đến Nơi

Chương 2468: Đến Nơi

Thẩm Lâm đứng dậy, có chút do dự rồi lấy một bình thủy tinh màu đen từ trong túi ra. Chai nhỏ đen xì, không biết trong đó là thứ gì, thế nhưng người ta vẫn cảm nhận rõ thứ đó cực kì nguy hiểm và đang chìm sâu vào giấc ngủ.

Những người khác nhìn nó và chưa kịp hỏi gì thì Thẩm Lâm đã ném thứ đó xuống sông.

“Dù không nỡ nhưng cũng đành chịu.”

Thẩm Lâm nói.

Rõ ràng trái tim hắn đang nhức nhối vô cùng.

Những thứ họ mang trên người đều có thể là những thứ quan trọng, giờ phải vứt những thứ đó đi thì làm sao họ không đau lòng.

Sau khi chiếc lọ thủy tinh nhỏ màu đen được thả xuống, chiếc thuyền gỗ bắt đầu nổi dần lên, mực nước tràn vào trong thuyền giảm xuống, hiệu quả mạnh gấp nhiều lần so với tờ giấy vàng mà Dương Gian đã thả xuống trước đó.

Hiển nhiên, linh dị trong lọ thủy tinh kia không phải thứ bình thường.

“Nếu còn chìm xuống thì sẽ đến lượt anh.”

Thẩm Lâm liếc nhìn Liễu Tam.

Liễu Tam nói:

“Trên người tôi không có vật phẩm linh dị, không thể vứt được gì xuống thuyền.”

“Nếu anh không đóng góp, vậy rất xin lỗi, có lẽ tôi phải ném anh khỏi thuyền.”

Thẩm Lâm híp mắt hơi uy hiếp nói.

“Cái này hơi quá đáng rồi đó.”

Liễu Tam nhìn chằm chằm hắn.

Thẩm Lâm nói:

“Quá đáng sao? Tôi không cảm thấy vậy, Lý Quân, Dương Gian và tôi đều bỏ vật phẩm linh dị của mình. Nếu lượt anh không làm gì, vậy lần này không cần hợp tác nữa.”

“Mọi người đều là đồng đội, nếu điều kiện cho phép, tôi đương nhiên sẽ đóng góp chung với mọi người, thế nhưng tôi không giống các anh, tôi không dựa quá nhiều vào vật phẩm linh dị.”

Liễu Tam nói.

“Không nhất định phải ném vật phẩm linh dị, những đồ liên quan đến linh dị đều có thể bỏ qua.”

Thẩm Lâm nói.

Lý Quân vẫy tay ra hiệu:

“Hiện tại thuyền chưa chìm, để sau rồi nói, đừng cãi nhau bây giờ.”

Liễu Tam không nói lời nào, chỉ là lạnh lùng nhìn chằm chằm Thẩm Lâm.

Thẩm Lâm cũng chỉ nở một nụ cười, nụ cười này lộ ra vẻ nguy hiểm khó giải thích.

“Nếu như thuyền vẫn có xu hướng chìm xuống dưới, chuyện giảm tải linh dị bằng vật phẩm là lựa chọn không sáng suốt. Chúng ta còn phải xử lý sự kiện quỷ hồ, hiện giờ cần thay đổi sách lược, giảm số lượng quỷ trên thuyền. Đương nhiên chuyện này sẽ có rủi ro cao, nhưng còn hơn tự giảm sức mạnh của mình.”

Dương Gian nói, hắn đưa phương án giảm thiểu tổn thất.

“Lúc trước anh không đồng ý chuyện ra tay trên sông.” Lý Quân nói.

“Tùy tình huống.”

Dương Gian nói:

“Do tình huống không cho phép nên động thủ vẫn phải động thủ.”

Lý Quân gật đầu đồng ý.

Thuyền gỗ tiếp tục lung lay di chuyển về phía trước.

Từ việc họ vất đi ba vật phẩm linh dị, chiếc thuyền tuy vẫn đang chìm dần nhưng tình huống hiện tại đã tốt hơn, ít nhất không lo lắng thuyền sẽ chìm trong thời gian ngắn.

Chẳng qua không có gì là tuyệt đối.

Con thuyền đang lắc lư và mực nước sắp ngang với mép thuyền. Chỉ cần chìm xuống thêm một chút, họ phải tìm cách giảm bớt trọng lượng.

“Xem ra số anh cũng may, Liễu Tam.”

Thẩm Lâm cười nói.

Liễu Tam khẽ đảo mắt: “Số tôi đương nhiên tốt hơn anh.”

“Vậy tốt rồi.”

Thẩm Lâm không không nói nữa.

Bầu không khí nặng nề trở lại.

Thuyền gỗ nhỏ màu đen tiếp tục trôi về phía trước, sương mù chung quanh dần dần tản ra, khiến cả đội nhìn rõ cảnh vật đang dần dần có sự thay đổi.

“Tình hình đã thay đổi, sóng đang mở rộng….”

Dương Gian đứng ở đầu thuyền dùng quỷ nhãn nhìn xung quanh.

Tầm mắt càng ngày càng lớn, con sống không còn là sông, hình như mọi người đã đến một hồ nước rộng lớn.

“Đến quỷ hồ rồi.”

Thẩm Lâm chậm rãi nói.

Hắn nhìn một vòng, không sai, giống hệt quỷ hồ trong trí nhớ của hắn, vẫn vắng vẻ như vậy, trên mặt hồ không một gợn nước, khiến nơi đây trở nên tiêu điều. Hơn nữa dù đứng trên thuyền nhỏ nhưng hắn vẫn cảm nhận được cảm giác lạnh buốt.

Phải biết, Thẩm Lâm là dị tộc không có cơ thể người sống, chỉ có linh dị mới ảnh hưởng đến hắn.

“Anh chắn đây là quỷ hồ chứ?”

Lý Quân nghiêm túc lần nữa hỏi.

“Chuyện này không đùa được, tôi xác định đây chính là quỷ hồ.”

Thẩm Lâm nói.

Liễu Tam ngồi xổm xuống, vươn tay sờ trên mặt nước, lòng bàn tay hắn dần dần thấm ướt, hắn nhanh chóng thu tay lại:

“Tôi cũng xác định đây chính là quỷ hồ.”

“Quỷ đâu? Tại sao tôi không nhìn thấy quỷ.”

A Hồng nhìn bốn phía.

“Không phát đông quy luật chết người của quỷ, quỷ sẽ không xuất hiện.”

Dương Gian nói:

“Hơn nữa hồ này rất rộng. Từ những thông tin chúng ta tìm thấy trước đây, có thể thấy trong lòng hồ đang giam giữ lệ quỷ với số lượng kinh ngạc, tôi có chút lo…..”

Hắn chưa kịp nói hết vì Lý Quân ngắt lời:

“Do dự làm gì, chúng ta đến đây giải quyết sự kiện quỷ hồ cơ mà.”

Vừa dứt lời, Lý Quân đã chậm rãi tháo kính râm xuống, bên dưới kính râm là hốc mắt trống rỗng như hai cái hố hõm xuống, không có con ngươi, chỉ có hai luồng ma trơi đang lập lòe.

Khoảnh khắc tiếp theo, ma trơi bùng cháy.

Bình Luận (0)
Comment