Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2477 - Chương 2477: Thi Thể Bò Lên Thuyền

Chương 2477: Thi Thể Bò Lên Thuyền

Hắn sử dụng tiên đoán, nhưng linh dị quấy nhiễu quá nghiêm trọng khiến chuyện tiên đoán trước 30 giây hắn cũng không làm được, hắn chỉ cảm thấy 10 giây nữa sẽ có linh dị quấy nhiễu càng mạnh, có nghĩa nguy hiểm càng đến gần.

Mọi người nhìn hắn, lúc này không quan tâm đến việc hắn có năng lực tiên đoán nữa.

Tiếp theo thật sự xuất hiện dị biến.

Với tần suất sóng trên mặt hồ càng lớn, thuyền nhỏ không ngừng bấp bênh trên mặt hồ, bị từng cái xác va vào, cuối cùng điểm cực hạn cũng bị phá vỡ.

Mặt hồ chập trùng, một cái xác chết nữ trắng bệch theo gợn sóng ậm vào trong thuyền.

"Ầm!"

Thi thể nặng nề đập vào trong khoang thuyền, nó nghiêng người nằm một chỗ, nước hồ đục ngầu từ cái xác nhiễu xuống.

Lý Quân không nói nhiều, nhấc chân muốn đá cái xác ra khỏi thuyền.

Thế nhưng cú đá đầy nội lực của hắn lại không di chuyển được cái xác, ngược lại còn khiến con thuyền chông chênh dữ dội, suýt chút khiến những người còn lại bị hất xuống.

Từ giây phút cái xác nữ bị hất lên thuyền, con thuyền vốn đang chông chênh đột nhiên như có tảng đá đè nặng xuống, nước hồ lạnh lẽo xung quanh tràn vào, khiến thuyền nhỏ lại có khuynh hướng bị chìm xuống.

"Thuyền nhỏ không thể chịu tải quá nhiều linh dị, đừng để thi thể lên thuyền, nếu không chúng ta sẽ đi tong cùng con thuyền này.”

Dương Gian nhạy bén nắm lấy manh mối, không do dự dùng trường thương đâm thẳng vào xác chết nằm trên thuyền.

Sự áp chế của đinh quan tài vẫn đáng sợ như cũ.

Cái xác nữ chỉ rung lên một chút rồi nằm im không có động tĩnh gì, cơ thể không còn nặng nề như ban đầu, hắn cử động nhẹ cổ tay, thi thể bị hất lên, rơi xuống quỷ hồ.

Tuy nhiên, hành động ứng cứu kịp thời của Dương Gian lần này không có tác dụng gì mấy.

Vì hắn vừa hất tung cái xác này ra, thuyền đã có một thứ gì đó va vào.

Là một cái xác nữ khác.

Nó bị con sóng đẩy tới, phía dưới làn tóc đen ướt nhẹp kia là một phần đầu bị lõm xuống, đầu của cái xác này đập thẳng vào thuyền nhỏ, suýt nữa khiến con thuyền bị lật sang một phía.

Không những thế, sau khi dùng đầu đụng vào con thuyền, cái xác này bắt đầu cử động, nó bất ngờ vươn cánh tay trắng hếu của mình bắt lấy mạn thuyền, tiếng ken két từ đầu khớp ma sát lại với từ cánh tay kia vang lên, cái xác muốn nhờ thế bò lên thoát khỏi dòng nước.

Chuyện này chỉ xảy ra trong chớp mắt, khiến cả bọn không khống chế kịp.

Con thuyền lắc lư, những cái xác khác cũng bắt đầu hành động, dường như chúng đã khôi phục lại, tất cả đều vươn tay ra, nắm chặt lấy mạn thuyền. Cánh tay nào cũng trắng bệch như nhau, chúng cùng dùng sức, tạo ra tiếng ken két va chạm giữa móng tay và thuyền gỗ.

"Tắt nến quỷ, không đốt nữa. Tất cả cái xác nổi lên đã chú ý đến chúng ta, chưa cần chờ chúng lên thuyền, thuyền chúng ta đã chìm rồi, muốn hành động thì giờ là lúc thích hợp nhất, cứ kéo dài nữa chúng ta toi đời đó."

Liễu Tam lớn tiếng nói, hắn không nhiều lời thêm nữa, chen lấn qua nhóm người rồi tới đuôi thuyền cúi xuống thổi nến.

Quỷ nến đã tắt.

Nhưng nó không còn thừa nhiều, chỉ còn lại một chút.

Dù như thế dị biến của quỷ hồ vẫn tiếp tục.

Ở vị trí đuôi thuyền có một cái xác bò lên, mái tóc ướt sũng kéo lê trên thuyền nhỏ, nhễu xuống từng giọt nước hồ đục ngầu tanh hôi, dưới làn tóc đen đó chính là một khuôn mặt trắng hếu xa lạ. Đáng sợ ở chỗ ánh mắt vô hồn của cái xác kia lại đang nhìn chằm chằm Liễu Tam, khóe miệng cứ như đang cong lên mỉm cười

Không phải là cười, từng thớ cơ trên gương mặt cái xác cử động, khiến nó như đang cười.

"Đồ quỷ.”

Liễu Tam cau mày, vươn tay bóp lấy cổ xác chết.

Trong năm ngón tay đột nhiên xuất hiện ngón tay thứ sáu, ngón tay đó xẹt qua phần cổ của cái xác.

Trong nháy mắt.

Thân thể của cái xác lập tức trượt vào trong hồ nước đục ngầu, chỉ còn lại một cái đầu trong tay Liễu Tam, hắn tiện tay ném một cái, hất văng cái đầu ướt sũng ra xa.

Nhưng cái đầu của xác chết lại không chìm, nó giống bóng da lơ lửng ở mặt nước, bập bềnh theo từng gợn sóng, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm vào hắn.

"Không cần giữ sức nữa.”

Lý Quân gầm một tiếng.

Ma trơi lại bắt đầu cháy rừng rực, mọi thứ xung quanh như mồi lửa khiến cả mặt hồ bị ánh xanh của ma trơi bao phủ.

Ngọn lửa màu xanh chỉ thiêu đốt linh dị, không khiến người sống bị tổn thương.

Nhưng nơi này chỉ có linh dị, nên Lý Quân mới không kiêng nể gì thiêu đốt tất cả.

Những bàn tay trắng bệch của cái xác quanh chiếc thuyền nhỏ sau khi chạm tới ma chơi thì bị cháy đen, trong ánh lửa từng tiếng kêu thét quái dị vang lên, những cánh tay đó rụt lại, từ bỏ ý định leo lên thuyền.

Trong không khí tràn ngập mùi khét của thịt nướng.

"Có tác dụng rồi.”

A Hồng vui mừng.

"Đừng vui quá sớm.”

Liễu Tam nói.

Lời vừa dứt khỏi đầu môi, mặt hồ lại nổi sóng dữ dội, ma trơi bắt đầu chìm xuống đáy hồ, một lúc sau đã bị dập tắt.

Những cái xác bị đốt cháy lại sáp lại gần.

Bình Luận (0)
Comment