Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2494 - Chương 2494: Xung Đột Linh Dị

Chương 2494: Xung Đột Linh Dị

Nhưng ngay lúc tủ quỷ sắp hoàn thành giao dịch, lực lượng linh dị thuộc về giấy nguyện vọng cũng xuất hiện.

Có thể dễ dàng nhận thấy đây là một điều ước cực kỳ đơn giản.

Tại thời điểm này, xung đột linh dị bắt đầu.

“Có gì đó lạ lạ.”

Đột nhiên, Dương Gian nhận thấy có điều gì đó không ổn, hắn lập tức lùi lại.

Tủ quỷ chìm dưới đáy nước giờ phút này lại đang rung động, biên độ từ nhỏ đến lớn, cuối cùng lại kịch liệt chấn động, đồng thời còn có máu tươi sền sệt không ngừng tràn ra từ trong tủ, nhuộm đỏ hồ nước chung quanh.

"Bùm!"

Ngay lúc này.

Kèm theo âm thanh nổ tung, cánh cửa của tủ quỷ đột nhiên mở ra một nửa và một tờ giấy nguyện vọng nhỏ từ từ bay ra khỏi đó.

Tờ giấy nguyện vọng hoàn toàn khác trước, nó nhuốm máu tươi, biến thành màu đỏ tươi quỷ dị.

Tủ quỷ vẫn còn rung chuyển.

Dương Gian thậm chí nhìn thấy cánh cửa của tủ quỷ bắt đầu xuất hiện vết nứt, dường như có một lực lượng linh dị đang quấy phá nó.

"Đúng như mình nghĩ, tờ giấy nguyện vọng và tủ quỷ có xung đột linh dị mạnh mẽ. Dưới xung đột này, sẽ xảy ra những chuyện không thể tưởng tượng nổi."

Dương Gian di chuyển ra một khoảng cách đủ xa, một khoảng cách mà hắn tin tưởng mạng sống của hắn không bị ảnh hưởng.

Mà cùng lúc đó.

Ở một thành phố nhỏ không nổi bật cách tổng bộ hai trăm kilomet.

Lưu Tư Duyệt ở nơi này sống với Triệu Tiểu Nhã hiện trong một khu dân cư tương đối tách biệt.

Cô là một người đã chết được Dương Gian ban cho sự sống bằng sợi dây chuyền của quỷ lừa người, trí nhớ của cô đã được sửa đổi, trách nhiệm của cô là chăm sóc Triệu Tiểu Nhã và dạy dỗ Triệu Tiểu Nhã kiểm soát lệ quỷ quanh quẩn bên người cô bé.

Lúc này đã là một giờ đêm.

Lưu Tư Duyệt tuy rằng không tính là người bình thường, thế nhưng cô vẫn mang chức năng sinh lý cơ bản của con người, nên giờ cô đang chìm sâu vào giấc ngủ.

Trong phòng bên cạnh.

Triệu Tiểu Nhã đang say giấc nồng và không có bất kì dấu hiệu báo trước nào, cô bé đột nhiên mở to mắt.

Ánh mắt kia vô hồn, có một sự kỳ quái khó tả.

Nhưng dần dần, ánh mắt của Triệu Tiểu Nhã đã có thần thái trở lại.

Cô quay đầu lại, nhìn về phía vị trí bên đầu giường, giống như ở nơi đó có một người đang nhìn chăm chú vào cô, dù đêm đến, người kia vẫn quanh quẩn bên cạnh cô, một giây cũng không rời.

Nhưng bây giờ.

Tầm mắt Triệu Tiểu Nhã lại thay đổi, đầu tiên cô nhìn về phía bên giường, sau đó nhìn về phía giường, tiếp theo lại nhìn về phía vị trí cửa phòng.

"Két..."

Đêm tối, cánh cửa đóng kín lại được mở ra một cách kỳ lạ.

Trong phòng khách không có một bóng người, chỉ có tiếng bước chân mơ hồ vang vọng lại, tiếng bước chân đó khá gấp gáp, hơn nữa tiếng vọng càng lúc càng xa.

"Ngươi đi đâu."

Triệu Tiểu Nhã đột nhiên xoay người, bước chân trần xuống giường rồi đuổi theo tiếng động đó.

Cô rời khỏi phòng, chạy đến phòng khách, cánh cửa chống trộm vào nhà cũng không biết mở ra khi nào, cầu thang bên ngoài lại vọng lại tiếng chân vội vàng đi xuống.

"Chờ tôi."

Triệu Tiểu Nhã mặc đồ ngủ, đi chân trần đuổi theo.

Nhưng hành lang tối đen, không có tia sáng nào khiến tốc độ đuổi theo của cô bé không được nhanh cho lắm, khi xuống lầu ra đến bên ngoài đường, chỉ có một con đường vắng lặng và những chiếc đèn với ánh sáng lập lòe, hơn nữa độ sáng của cả khu vực giống như bị ai đó cố ý bị điều chỉnh, cả khu vực hiện lên trong ánh sáng mờ mịt.

Ở đằng xa xa, một bóng đen nổi bật giữa ánh sáng mờ mịt đó đang lao đi với một tốc độ nhanh không tưởng.

Bóng ma lơ lửng bên cạnh Triệu Tiểu Nhã, chính là quỷ thực hiện nguyện vọng đang nhanh chóng rời đi.

Triệu Tiểu Nhã đứng giữa đường, cô kinh ngạc xuất thần nhìn chằm chằm vào hướng bóng ma đang rời đi.

“Tiểu Nhã, tại sao em lại chạy ra ngoài?”

Một lúc sau, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên sau lưng Triệu Tiểu Nhã.

Lưu Tư Duyệt thở hổn hển, cô nghe thấy tiếng động lạ thì cảm thấy có gì không ổn, lơ mơ một chút rồi tỉnh táo lại vội vã chạy đến đây.

Nhiệm vụ của cô là chăm sóc Triệu Tiểu Nhã và ngăn chặn lệ quỷ quanh quẩn xung quanh Triệu Tiểu Nhã mất kiểm soát, vì vậy cô luôn trong tình trạng đề cao cảnh giác.

"Nó đi rồi, cũng không có chào hỏi em, không biết nó còn trở về không...”

Triệu Tiểu Nhã hơi cúi đầu, cô bé nhìn có vẻ rất uể oải, cũng có chút buồn bã cùng khổ sở.

Nó?

Không nghi ngờ gì nữa, “nó” là chỉ lệ quỷ bên cạnh Triệu Tiểu Nhã.

Ánh mắt Lưu Tư Duyệt khẽ động, đối với hiện tượng này cô cũng không cách nào lý giải, cô chỉ biết quỷ không có khả năng rời đi khi Triệu Tiểu Nhã chưa chết.

Chỉ khi Triệu Tiểu Nhã chết, quỷ mới đi tìm vật chủ tiếp theo.

"Có lẽ nó chỉ là ra ngoài một chuyến, qua vài ngày nữa sẽ trở về, người lớn cũng phải đi làm, cũng có một số việc của mình.”

Lưu Tư Duyệt ngồi xổm xuống, mỉm cười an ủi Triệu Tiểu Nhã.

"Về nhà đợi đi, được không? Đi đường buổi tối không an toàn, gặp nguy hiểm thì không tốt. Thôi về ngủ với chị đi. Có lẽ nó sẽ quay lại ngay khi em thức dậy…."

Nói xong, cô đi tới nắm tay Triệu Tiểu Nhã.

Bình Luận (0)
Comment