“Rõ ràng ban nãy đã xử lý sạch sẽ, sao nhoáng cái đã xuất hiện nhiều như thế? Sao có thể như thế, lệ quỷ trong quỷ hồ là vô hạn sao?”
Lúc này cả người A Hồng khẽ run lên, con ngươi đột ngột co rút, vừa linh hãi lại vừa tuyệt vọng.
Lý Quân cũng nhíu chặt mày:
“Muốn dựa vào số lượng ép chết chúng ta à? Không còn cách khác, lại chiến thêm lần nữa thôi.”
Hắn hít sâu một hơi, quỷ hoả lại bùng cháy lần nữa.
Một người ý chí kiên cường như hắn không cần phải đối đầu với lệ quỷ hết lần này đến lần khác, miễn là trạng thái của hắn có thể chống đỡ được.
Không chỉ ở chỗ Lý Quân mới xuất hiện tình huống như vậy.
Bên phía Liễu Tam cũng gặp phải tình huống tương tự như vậy.
Hắn cũng phát hiện ra nữ thi không thể bị giết chết, không thể giải quyết, cho nên hắn nghĩ đến một biện pháp vô cùng đặc biệt, đó chính là dùng người giấy bao vây nữ thi vào trong, như vậy có thể khiến nữ thi ngủ say trong thân thể người giấy, chỉ cần người giấy của hắn không xảy ra vấn đề gì, vậy thì đám nữ thi này vĩnh viễn không thể thoát ra ngoài để giết người.
Các biện pháp khẩn cấp rất hữu dụng.
Liễu Tam có ba người người giấy, đám người giấy hoá giải lẫn nhau, rất nhanh đã xử lý xong ba mươi bộ nữ thi, hơn nữa cũng không mất nhiều thời gian.
Nhưng mà lúc này, hắn nhìn đám nữ thi tiếp tục thoát ra, hơn nữa còn nhiều hơn trước, gương mặt lộ rõ vẻ hoảng sợ.
“Không thể nào.”
Giọng nói kinh ngạc của Liễu Tam vang vọng khắp cả toà cao ốc tĩnh mịch.
“Không, không thể vậy được, số lượng của cái đám này sao lại không có giới hạn, nếu mỗi bộ đều là một lệ quỷ, cho dù có là quỷ hồ đi chăng nữa cũng không có khả năng tạo ra lệ quỷ mới vô hạn như vậy được.”
Hắn không thể chấp nhận được khi phải đối mặt với kết quả này.
Bởi vì Liễu Tam có thể xử lý ba mươi, bốn mươi bộ nữ thi, thậm chí là năm mươi bộ, nhưng hắn cũng có giới hạn nhất định, nếu vượt quá giới hạn thì hắn sẽ không chống đỡ nổi.
Nhưng lệ quỷ lại không cho Liễu Tam thêm thời gian.
Vũng nước giao động, truyền đến tiếng di chuyển.
Tất cả các nữ thi từ bốn phương tám hướng đều đang đi đến, giống như một làn sóng trắng xoá, muốn nuốt chửng lấy Liễu Tam.
……
Tình huống đang chuyển biễn theo hướng tốt đẹp bỗng trở nên tuyệt vọng.
Đội trưởng cũng không thể chịu được sự tiêu hao đáng sợ như vậy.
Nhưng ở một nơi khác.
Trên một con sông mới xuất hiện bên ngoài thành phố Trung Châu, Dương Gian đang ở nơi này, hắn đang đứng trong một mạch nước ngầm chuyển động trên sông lớn, hai chân như đang dẫm lên nền đất vững chắc bằng phẳng, không hề có xu thế chìm xuống.
Con sông này được hình thành sau khi hắn chỉnh sửa diện mạo, không thuộc về phạm vi của quỷ hồ nữa rồi.
Đây là thuỷ vực dưới quyền quản lý của hắn.
Đánh cắp khoảng bốn phần linh dị của quỷ hồ, sau khi thông qua phân cách thuỷ vực vây quỷ hồ trong Trung Châu, linh dị còn thừa theo từng dòng sông lớn nhỏ tản mát ra ngoài, mức độ ảnh hưởng không quá lớn nhưng phạm vi ảnh hưởng lại rộng.
Đây là điều không thể tránh khỏi.
Hắn không khống chế được linh dị đã đánh cắp còn hơn là để quỷ hồ khống chế.
Nếu không làm như vậy thì không có cách nào vây kín quỷ hồ.
“Phùng Toàn nhắc nhở rất đúng, những chuyện mà lệ quỷ bên trong quỷ hồ làm được thì ta cũng làm được, nó có thể khiến nữ thi xuất hiện như một lệ quỷ bình thường, vậy thì ta cũng có thể.”
Ánh mắt Dương Gian khẽ động, nắm chặt chiếc vòng cổ quỷ lừa gạt trong tay.
Muốn làm được điều này ắt phải lấy người sống ra thử nghiệm.
Nhưng Dương Gian không cần dùng đến người sống, hắn có thể tự tạo ra người sống.
Rất nhanh.
Một thân thể mới mẻ sông động xuất hiện trước mắt hắn.
Người này rất quen thuộc, chính là Vương Thiện, người đưa tin đã chết trong bưu điện quỷ lúc trước.
Không hề sai, Dương Gian lại chế tạo ra Vương Thiện.
Chẳng có nguyên nhân nào khác ngoài việc hắn sai bảo thuận tay, dù sao thì người có kinh nghiệm linh dị với sỏi đời cũng không nhiều, trong ký ức quỷ ảnh của hắn cũng chẳng có được mấy người phù hợp để lựa chọn.
Đương nhiên Dương Tiểu Hoa, Lão Ưng cũng khá thích hợp, chỉ là lúc trước hắn đã để cho họ sống lại rồi, Dương Gian cũng không muốn Dương Tiểu Hoa thứ hai hoặc Lão Ưng thứ hai xuất hiện nữa.
Quỷ ảnh xâm lấn vào khối thi thể này, cho nó những ký ức mới.
Rất nhanh, Vương Thiện mở to mắt, tỉnh táo trở lại.
“Ký ức đều ở trong đầu anh rồi đấy, cố mà nhớ lại một chút.”
Dương Gian không muốn lãng phí thời gian để giải thích, trực tiếp sửa đổi những thông tin tình báo của những sự kiện lúc sau rồi đưa vào đầu Vương Thiện.
Lúc trước Vương Thiện là người đưa tin, năng lực tiếp thu rất nhanh, hai mắt hắn dần dần khôi phục minh mẫn:
“Hoá ra là vậy, tôi đã được cậu hồi sinh, lúc trước tôi thăm dò quy luật giết người của quỷ hồ giúp cậu đã chết một lần rồi, bây giờ là lần thứ hai à? Tôi đúng là đen đủi quá mà, chết rồi còn bị gọi sống lại, sống lại xong lại chết, giống như rơi vào địa ngục sau khi chết, linh hồn bị dày vò hết lần này đến lần khác.”