Một bóng dáng lệ quỷ kỳ dị vặn vẹo thoát ra khỏi sự khống chế của vòng cổ quỷ lừa gạt, xuất hiện ở thực tại.
“Ngoan ngoãn làm việc cho tôi, đừng có làm phiền tôi.”
Dương Gian lạnh lùng vươn bàn tay đã hoá màu đen ra bóp chặt lệ quỷ.
Phiến nhân quỷ không thể ăn mòn quỷ ảnh, thất bại trong lần đối đầu với quỷ ảnh, hắn chỉ có thể bị Dương Gian tạm thời khống chế, cuối cùng còn trắng trợn vay mượn lực lượng linh dị mà dùng.
Hai trăm, ba trăm, bốn trăm... số người ngày càng tăng mạnh.
Lực lượng của linh dị quả nhiên vô cùng đáng sợ.
Để thận trọng, Dương Gian buộc phải tăng số lượng người lên một nghìn hai trăm, cuối cùng mới chịu dừng lại.
Đây là nhóm đầu tiên, nếu vẫn không đủ, hắn vẫn sẽ chọn cách gia tăng.
Ngay sau đó, quỷ ảnh bao trùm, dần dần ăn mòn toàn bộ đám người sống âm trầm, ký ức mới đã xuất hiện, hơn nữa mỗi người đều có ký ức không giống nhau, đều là người đã chết ở thành phố Đại Xuyên khi trước.
Hơn nữa bởi vì để phân biệt lệ quỷ bên trong quỷ hồ, lần này người mà Dương Gian lựa chọn để hồi sinh đều là nam giới.
“Trong số những người đã chết ở thành phố Đại Xuyên, các người xem như là đám tốt nhất trong những người bình thường rồi.”
Dương Gian nhìn chằm chằm vào những người này:
“Tôi để mấy người sống lại, là vì muốn mấy người chết vì tôi, chỉ có như vậy mấy người mới có thể rơi vào quỷ hồ, hoá thành lệ quỷ, giúp tôi giải quyết sự kiện linh dị này.”
“Đương nhiên, đây cũng là ý nghĩa tồn tại của chúng ta.”
“Sau khi chết vẫn có thể bảo vệ những người đang sống thì cũng không xem như chết uổng, cảm ơn Dương Gian cậu đã cho chúng tôi cơ hội lần này.”
“Đã chết một lần rồi, chết thêm lần nữa cũng chẳng sao, lấy mạng của tôi đi, đừng tha cho đám ma quỷ đó.”
Một đám người quỷ dị được sống lại, lúc này không nói nhiều lời lập tức rơi xuống dòng nước.
Dòng sông quay cuồng mãnh liệt, nhanh chóng nuốt chửng họ.
Dương Gian mặt không biểu tình, không nói lời nào đứng phía trên dòng nước đang cuộn trào, nhìn đám người đó dần biến mất khỏi tầm mắt.
Một thế giới tàn khốc thì sẽ sinh ra những con người tàn khốc.
Không phải do thế giới thay đổi, mà là con người đang dần thích ứng với thế giới.
Dương Gian cũng không ngoại lệ, hắn trơ mắt nhìn một nghìn hai trăm người được linh dị sống lại, trong lòng không chút mảy may, dao động.
Ít ra sự biến mất của họ cũng trở thành một loại năng lực linh dị mới, giúp mình đối đầu với quỷ hồ, cũng có thể cho những người còn sống ở những địa phương khác của thành phố Trung Châu được an ổn sống tiếp.
Điều này rất đáng giá.
…
Dương Gian bình tĩnh đứng yên nhìn cảnh một ngàn hai trăm người rơi vào sông sau khi sống lại.
Cũng không phải hắn không làm gì.
Dưới đáy sông.
Nước sông lạnh lẽo vô cùng, có một loại hơi thở dị thường, cuồn cuộn sóng ngầm, dòng nước chảy theo cách khác thường, các dòng xoáy xuất hiện trong dòng chảy đó, số lượng các dòng xoáy vẫn tăng lên, chúng dày đặc và giảm dần.
Điều kỳ lạ hơn là, trong dòng nước xoáy, những người đã chết khi rơi xuống sông, âm u đẩy tử khí bắt đầu xuất hiện một lần nữa.
Lúc đầu, bóng người trong vòng xoáy chỉ là một bóng dáng mơ hồ.
Nhưng theo thời gian trôi qua, hình dáng càng ngày càng rõ ràng, cuối cùng trong mỗi vòng xoáy đều xuất hiện một người kỳ dị, thân thể ướt sũng, màu da tái nhợt, trong mắt có tia sáng đỏ nhàn nhạt.
Những người này giống như lệ quỷ, không…là những lệ quỷ trong hồ, hơn nữa chúng còn là sự tồn tại kinh khủng không thể giết chết.
“Sự xuất hiện của các ngươi không biết là đúng hay sai.”
Dương Gian cúi nhìn dòng nước dưới chân, ánh mắt hắn nhìn thẳng đến đáy sông, nhìn thấy từng cái người giấy quỷ dị.
Một khi mất khống chế, những lệ quỷ này sẽ gây ra một loạt sự kiện linh dị khủng khiếp. Dù mỗi lệ quỷ riêng lẻ rất yếu nhưng số lượng ở đây cũng đủ để khiến bất cứ đội trưởng nào cảm thấy ngột ngạt và tuyệt vọng. May mắn là bây giờ mới nổ ra sự kiện quỷ hồ, nếu nó xảy ra vào hai năm trước thì chỉ sợ là vô số tiểu đội diệt quỷ sẽ chết hết.
“Không còn thời gian nữa, tôi nhất định phải dẫn những lệ quỷ này đi chống lại quỷ hồ, nếu không những người khác nhất định không chống đỡ được, sẽ bị quỷ hồ giết chết.”
Dương Gian bắt đầu ra tay.
Lúc này, phía trên mặt sông, từng cái đầu ướt sũng bắt đầu ngoi lên khỏi mặt nước, để lộ những khuôn mặt tái nhợt khác nhau, chỉ có một đôi mắt đỏ bừng chết lặng và quái dị, giống như quỷ nhãn.
Dòng nước cuộn trào, những người kỳ quái này đi trong nước, tới phía hồ nước khổng lồ cách đó không xa.
Lúc này, bên thành phố Trung Châu đang bị nhấn chìm.
Giữa những tòa nhà cao tầng ngập trong biển nước, cuộc chiến giữa ngự quỷ nhân và lệ quỷ vẫn tiếp diễn. Nhưng trong cuộc đối đầu linh dị, người sống luôn là bên yếu thế tuyệt đối, ngay cả những đội trưởng được chọn lựa từ cả nước cũng vậy, họ cũng không thể giành được lợi thế trong một cuộc đối đầu lâu dài này.