Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2701 - Chương 2701: Tìm Kiếm Phòng 100

Chương 2701: Tìm Kiếm Phòng 100

Đôi mắt của Dương Gian hơi nheo lại: "Đây là điều bất thường nhắm vào chúng ta.

Dường như có thứ gì đó muốn chúng ta phải chết ở đây, không muốn chúng ta còn sống hoặc không muốn chúng ta đến phòng 100."

“Có phải là đám Chu Kiến, Đổng Ngọc Lan, Vương Căn Toàn gây ra việc này không?"

Đồng Thiên nhìn lại và phát hiện phía sau có tiếng mở cửa.

"Họ không có năng lực làm cái này, ở nơi quỷ quái này còn có những thứ khác tồn tại."

Dương Gian cũng dần trở nên nghiêm túc bởi vì phòng ở đây đều có quỷ.

Thường thì cửa đóng then cài là an toàn nhưng bây giờ cửa mở hết, đồng nghĩa với việc quỷ ở trong phòng có thể chui ra bất cứ lúc nào.

"Đi, mau hành động, đừng chần chừ"

Lúc này, Dương Gian đột nhiên hét lên, mắt quỷ mở ra, cùng vài người đi nhanh về phía trước.

Lý Dương và Đồng Thiên cũng hiểu rõ tình hình hiện tại của bản thân nên họ cũng hành động rất nhanh chóng.

Tuy nhiên, Dương Gian không đi về phía con đường lúc đến đây mà hướng đến một nơi sâu hơn.

Hắn vẫn muốn đến phòng 100.

Đây không phải là liều lĩnh mà là Dương Gian cảm thấy đường về sẽ nguy hiểm hơn.

Nếu mọi thứ ở đây thực sự là do con người tạo ra thì con đường không xác định sẽ an toàn nhất, vì bên kia không thể đoán được quỹ đạo hành động của Dương Gian.

Sau khi ra khỏi phòng 101, Dương Gian và những người khác đã hành động rất nhanh chóng, chạy thẳng đến chỗ sâu nhất của nơi linh dị này.

Cùng lúc đó, trong hành lang tối om, tiếng cửa mở từ phòng này sang phòng khác vẫn không ngớt.

Những âm thanh này phát ra từ mọi hướng, bao trùm gần như toàn bộ khu vực và không có nơi an toàn nào...

Nhưng Dương Gian vẫn làm ngược lại bởi vì ngay cả khi tất cả các phòng được mở ra thì cũng không phải tất cả các phòng đều có quỷ và quỷ cũng có mức độ kinh dị khác nhau.

Vì vậy, hắn đánh giá đường về là nguy hiểm nhất, còn các đường khác tương đối an toàn.

"106... 121, đội trưởng, số phòng có vẻ càng ngày càng lớn.

Chúng ta đi sai hướng.

Đây không phải là hướng đi tới phòng 100."

Lý Dương vừa chạy vừa chú ý đến số nhà treo trên cửa gần đó.

Dương Gian không dừng lại: "Tôi biết, từ ngã tư phía trước quay lại và đi một vòng là có thể tìm được phòng 100 vì Hương Lan đã chọn phòng đó để ghi lại thông tin.

Điều đó có nghĩa là phòng vẫn an toàn, chúng ta có thể ở lại một lúc sau khi vào phòng 100."

"Hương Lan dường như không theo qua đây."

Đồng Thiên quay mặt về phía sau, phát hiện Hương Lan ở sau lưng đã biến mất.

"Đừng lo lắng cho cô ta, cô ta không chết được đâu.

Ngay cả khi chết, cô ta vẫn có thể hồi sinh trong phòng 101.

Chúng ta chỉ cần làm tốt việc của mình"

Dương Gian nói.

Đồng Thiến gật đầu khi nghe những lời đó và phớt lờ sự biến mất của Hương Lan.

Mấy người họ khẩn trương chạy qua lối đi hẹp và tối tăm này, nhanh chóng đến một ngã tư.

Dương Gian, người ở phía trước, chọn đi bên phải, hắn dự định quay lại từ ngã tư phía trước và tìm phòng 100.

Như vậy cũng không có vấn đề gì nhưng sẽ lãng phí thời gian hơn, đi thêm một đoạn đường vòng.

Về lý thuyết, điều này sẽ làm tăng nguy hiểm nhưng đôi khi phán đoán cá nhân quan trọng hơn ở vùng đất linh dị.

Nhận định của Dương Gian có vẻ không bao giờ sai.

Chạy một đường, dù của các phòng gần đó đã mở nhưng không xảy ra nguy hiểm.

Điều này có nghĩa là có lẽ không có con quỷ nào trong những căn phòng vừa đi qua, Và ngay cả khi có quỷ, chúng cũng không phải là loại quỷ có thể kích hoạt quy luật giết người ngay lập tức nên dọc đường đi không có nguy hiểm nào.

Tuy nhiên, dù phán đoán đúng nhưng không có nghĩa là nguy hiểm sẽ không bao giờ ập đến.

Cửa một căn phòng trước mặt bị mở, ánh sáng của ngọn đèn vàng hắt ra những ánh sáng đó lại nhấp nháy một cách điện cuồng, như thể bị quấy phá.

Cùng lúc đó, Dương Gian nhìn thấy ánh đèn le lói ở cửa phòng biến dạng và tạo thành một cái bóng hình người, như thể có thứ gì đó đang đứng ở cửa.

Nhưng đây là cảnh tượng mà người bình thường nhìn thấy, còn trong tầm mắt của mắt quỷ thì lại khác.

Ở cửa căn bản không phải một bóng người mà là một người phụ nữ vô hồn, thân hình đen nhẻm, quần áo cũ nát.

Nhưng thay vì nói là một người phụ nữ thì đúng hơn là một lệ quỷ vừa từ trong phòng đi ra.

"Quỷ trong phòng 108 à?"

Dương Gian lại chú ý đến số của căn phòng đó, rồi không chút do dự giơ ngọn thương nứt trên tay lên.

Hắn đi trước một bước ném cây giáo về phía lệ quỷ.

Trường thương với những chiếc đinh quan tài có thể trấn áp lệ quỷ đến mức ngủ quên.

Chừng nào lệ quỷ còn bị đóng đinh thì nó thậm chí không thể thức dậy.

Trường thương nứt làm bằng vàng, linh dị không thể tác động được nên Dương Gian mới dám ném nó ra ngoài mà không sợ bị linh dị quấy rầy.

"Bang!"

Ngay sau đó, mặt đất đã bị đóng đinh, xuất hiện một cái lỗ.

Trường thương vàng nứt toác xuyên thẳng qua cơ thể lệ quỷ trước phòng 108 và ghim chặt nó xuống đất.

Không có gì đáng ngạc nhiên, cuộc tấn công của định quan tài đã thành công.

Cơ thể lạnh lẽo của lệ quỷ đó vặn vẹo, nằm bất động, giống như một xác chết.

Sự can thiệp linh dị biến mất, đèn nhấp nháy ở cửa lập tức trở lại bình thường.

"Đừng dừng lại, tiếp tục hành động"

Dương Gian thở ra một hơi nhẹ nhõm khi nhìn thấy cảnh này.

Bình Luận (0)
Comment