"Vậy chúng ta phải làm gì?"
Hương Lan nói: "Dù chống lại người đó hay chống lại Dương Gian, chúng ta đều không có cơ hội chiến thắng".
"Tôi biết, nhưng chúng ta đã bị mắc kẹt ở đây quá lâu rồi, đủ để chúng ta để lại một ít biện pháp dự phòng."
Hương Lan nói: "Ở một thời điểm nào đó trong quá khứ, chúng ta cũng tụ tập như hôm nay vậy, cũng đã khống chế được sức mạnh linh dị, thậm chí còn thành công và mạnh mẽ hơn bao giờ hết."
"Nhưng chúng ta vẫn thất bại.
Nhưng trước khi thất bại, chúng ta đã lưu lại biện pháp dự phòng, chính là ở trong một căn phòng nào đó.
Chúng ta phải đến căn phòng đó để lấy lại sức mạnh linh dị mà chúng ta đã từng điều khiển.
Dù không biết kết quả sẽ như thế nào nhưng cá là nó cũng không thể tệ hơn đâu."
"Tôi cũng phải tìm A Nam và Chu Kiến đã sống lại.
Chỉ bằng cách tập hợp sức mạnh của năm người chúng ta thì mới có thể thay đổi tất cả những điều này."
"Hóa ra là như vậy."
Hương Lan và Vương Căn Toàn lập tức kinh ngạc.
Hóa ra ở một lần tập hợp nào đó, họ đã chuẩn bị rất nhiều chỉ để có cơ hội chuyển mình vào một thời điểm thích hợp.
"Vậy bây giờ chúng ta sẽ quay lại nơi nguy hiểm đó sao?"
Đổng Ngọc Lan nói với một số nỗi sợ hãi kéo dài.
Hương Lan nói: "Đừng lo lắng, trước tiên tôi sẽ đưa hai người đến căn phòng đó, để hai người điều khiển sức mạnh linh dị, sau đó chúng ta sẽ đi tìm những người khác."
"Làm như thế sẽ an toàn hơn."
Đổng Ngọc Lan khẽ gật đầu.
Khi họ hành động, Dương Gian cũng đang hành động.
Chiếc thang máy hỏng đã đưa cả ba người bọn họ xuống dưới.
Đèn trong thang máy thỉnh thoảng nhấp nháy nhưng không có xu hướng tắt.
Điều này cho thấy thang máy đang chạy bình thường và không chịu sự cản trở của sức mạnh linh dị nào khác.
Ở giữa thang máy có một bếp lửa đặc biệt bắt mắt.
Ngọn lửa trong bếp này gần như đã bị dập tắt.
Tuy nhiên, thời gian trôi qua, ngọn lửa trong lò có xu hướng dẫn dần bùng phát trở lại, bởi vì lệ quỷ bị chiếc rìu của Dương Gian chém trước đó đang hồi sinh.
Lệ quỷ của bếp lửa có chút đặc biệt, tốc độ hồi sinh rất nhanh.
Nếu là lệ quỷ khác bị phân mảnh hai lần liên tiếp thì không thể hồi sinh trong vòng vài phút.
"Hy vọng có đủ thời gian, nếu không sẽ rất phiền phức"
Vẻ mặt Dương Gian khẽ thay đổi, nhìn chằm chằm vào cái bếp đang dần nhen nhóm.
Thang máy sẽ mở ở tầng ba.
Nếu ngọn lửa không bùng lên lại vào thời điểm đó, họ sẽ phải hứng chịu sự tấn công của lệ quỷ ở tầng ba.
Nhưng nếu nó xuất hiện sớm hơn, thang máy sẽ bị ảnh hưởng, Dương Gian lại không thể chém lệ quỷ để ngăn cái bếp nhen nhóm.
Vì vậy, lại phải căn thời gian cho chuẩn mới được.
Tuy nhiên, linh dị lại ẩn chứa nhiều điều bất trắc, muốn căn được thời gian chuẩn như vậy, Dương Gian cho rằng mình không may mắn như thế.
Cho nên hắn đã sẵn sàng để điều chỉnh.
Thang máy quái dị đi xuống kêu kẽo kẹt.
Khoảng cách từ tầng bốn đến tầng ba vốn rất ngắn nhưng nó dường như đã được phóng đại vô số lần khi ở trong thang máy.
Thang máy đi xuống chưa được vài phút nhưng âm thanh khác thường trên trần thanh máy càng lúc càng lớn.
Thanh âm kia giống như ngón tay xẹt qua kim loại, lại như một thi thể đang bị di chuyển.
Máu nhỏ xuống theo khe hở trên đầu, thỉnh thoảng còn có một vài sợi tóc đen rũ xuống.
"Quỷ trong thang máy ngày càng không an phận, muốn xử lý đám đồ chơi này ghê."
Lý Dương hạ giọng nói.
Dù sao bị một con quỷ trên đầu nhìn chằm chằm thì ai cũng cảm thấy lo lắng thôi.
Ngay cả khi hắn đã là ngự quỷ nhân điều khiển ba con quỷ nhưng nếu không cẩn thận thì cũng có khả năng bị lệ quỷ giết chết.
"Chúng ta vẫn cần thang máy này để lên tầng ba..."
Đồng Thiến nói: “Miễn là chúng ta không bị lệ quỷ trong thang máy tấn công thì hãy coi như nó không tồn tại."
“Những ngọn lửa trong bếp sắp bùng lại"
Dương Gian nói: “Tôi biết, tôi đang theo dõi đây.
Thứ này hơi đặc biệt.
Một nhát chém của rìu bổ củi chỉ có thể duy trì trong khoảng mười phút.
Xem xét thời gian, chắc bây giờ là lúc bùng lại"
“Một khi ngọn lửa bùng lại, những lệ quỷ trong thang máy chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.
Đến lúc đó thang máy có thể sẽ không hoạt động, rất khó để chúng ta lên được tầng ba."
Đồng Thiến nói.
"Nếu thật sự không được thì tôi lại chém thêm một nhát."
Dương Gian đáp.
Tuy có biện pháp nhưng sau khi chém một nhát rìu quỷ thì đồng nghĩa với việc bếp lò không dùng được trong mười phút sau nữa.
Nếu thang máy lên đến tầng ba thì bọn họ sẽ đối mặt với mười phút nguy hiểm.
"Nếu tôi để bếp trên tầng ba và rời đi ngay thì tình hình có tốt hơn không?"
Lý Dương hỏi.
"Nếu không thiếu được xác chết, chúng ta sẽ phải đi thêm một lần nữa."
Dương Gian nói: “Cách tốt nhất là canh ở cửa thang máy, chờ lửa thiêu đốt thi thể rồi mới nhân cơ hội rời khỏi tầng ba"
“Đúng vậy, chỉ có một cơ hội.
Chúng ta để bếp lửa ở đó rồi đi ngay thì khi xảy ra sự cố, hành động lại sẽ rất khó."