Đôi mắt quỷ của Dương Gian mở ra, hắn không thể nhìn rõ những gì đang diễn ra trong tâm trí của Đồng Thiến thông qua mặt quỷ, hắn chỉ có thể dựa vào dụng cụ và kinh nghiệm để bắt đầu.
Linh dị không chỉ cứu sống Đồng Thiến mà còn gây ra sự quấy nhiễu linh dị, có cả mặt tốt lẫn mặt xấu.
Dương Gian không nói chuyện, chỉ rửa tay khử trùng, sau đó dừng bước ở bên cạnh Đồng Thiến.
Sau thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, hắn đột nhiên đưa tay ra.
Một bàn tay xuyên thẳng qua não của Đồng Thiến.
Lúc thu tay lại, trong lòng bàn tay của Dương Gian đã có một vũng máu.
"Thân thể người bình thường quá mỏng manh."
Dương Gian khẽ lắc đầu, nói rõ những khuyết điểm của Đồng Thiến trong lòng.
Nhưng thân thể khống chế linh dị cũng không hề dễ dàng.
Nếu không cẩn thận thì lệ quỷ rất dễ khôi phục, hơn nữa lúc nào cũng bị thần khí bào mòn, làm sao có thể có một Đồng Thiến ở trạng thái tốt như vậy.
Nghiêm túc mà nói, tình trạng cơ thể sống của Đồng Thiến thực sự lại là một chuyện tốt.
Dương Gian nhanh chóng ra tay một lần nữa, một đoạn máu tụ khác liên tục được lấy ra.
Lúc này, lỗ mũi của Đồng Thiến đã ngừng chảy máu nhưng vẫn hôn mê.
Tàn dư của sức mạnh linh dị vẫn còn đó, nó không ngừng gây ra tổn thất cho Đồng Thiến.
Cũng giống như Dương Gian bị quỷ siết cổ trước đó, hắn không thể cử động trong một khoảng thời gian.
Đồng Thiên cũng vậy.
Vì vậy, trong trường hợp này, phải đợi sức mạnh linh dị tiêu tan, hoặc buộc phải phân tán nó.
"Không thể đợi bản thân tự hồi phục.
Nếu tiếp tục đợi sợ rằng người sẽ chết."
Nhưng Dương Gian đang do dự, không biết có nên chọn cái sau không.
Vì cái sau cũng có rủi ro.
Sau một lúc do dự, mắt Dương Gian nheo lại, hắn quyết định bắt đầu.
Lúc này, hắn duỗi bàn tay quỷ của mình ra, sau đó mở đôi mắt quỷ của mình và sử dụng quỷ vực.
Hắn đột ngột di chuyển đổi tay quỷ của mình, nắm lấy đầu Đồng Thiến.
Một hơi thở đen lạnh kèm theo một mảnh mô não lập tức chuyển sang màu đen cứ như vậy mà được lấy ra ngoài.
Thoáng chốc, hơi thở lạnh lẽo tan biến.
Nhưng Đồng Thiến bị tổn thương não nghiêm trọng.
Dương Gian không ngần ngại trực tiếp sử dụng sức mạnh linh dị của quỷ gạt người.
Bộ não bị tàn phế đã được chữa lành.
Vết thương trên cơ thể cũng được cải thiện.
Nhưng sau khi làm xong tất cả những việc này, Đồng Thiên vẫn không tỉnh lại, mặc dù sắc mặt đã tốt hơn rất nhiều và nhịp tim bình thường nhưng vẫn chưa có dấu hiệu hồi phục.
Dương Gian trầm mặc.
Những phương pháp sơ cứu này của hắn không hề sai, nhưng chuyện linh dị đầy bất trắc, bây giờ hắn không thể phán đoán được chuyện gì đã xảy ra với Đồng Thiến.
"Đưa hắn vào giấc mơ thử xem, nếu hắn chết rồi thì sẽ không thể đi vào giấc mơ”.
Giọng nói trầm ấm của Dương Gian vang lên trong phòng phẫu thuật trống rỗng.
Một tiếng chó sủa nhanh chóng đáp lại.
Ánh đèn trong phòng mổ nhấp nháy, các tòa nhà méo mó, thực tế trở nên hư ảo.
Một sức mạnh linh dị đáng sợ đã mạnh mẽ kéo Dương Gian vào giấc mơ.
--- Vào lúc này, Dương Gian buộc phải thông qua quỷ cẩu để đi vào giấc mơ, xác định xem liệu ý thức của Đồng Thiên có còn ở đó hay không.
Tuy cách này hơi đặc biệt nhưng lại rất hiệu quả.
Đây là thế giới của những giấc mơ.
Dù nó vẫn là một phòng phẫu thuật nhưng bên ngoài phòng phẫu thuật không còn là bệnh viện..
Sau khi Dương Gian bước ra ngoài, hắn đi đến một ngôi làng lặng như tờ mà quen thuộc.
Ngôi làng này là quê hương của hắn, mỗi khi bước vào thế giới ác mộng thì sẽ đến đây.
Về việc tại sao lại xảy ra chuyện này, hắn cũng không biết.
Hắn ngẩng đầu lên và nhìn xa xăm một chút.
Ngoại trừ bên ngoài ngôi làng này, có một con đường nhỏ nối với một lâu đài cổ kiểu châu u ở phía xa.
Nhưng đó là nguồn gốc của một sự kiện linh dị khác.
"Không có dấu vết của Đồng Thiến"
Dương Gian đứng trong ngôi làng vắng, hắn cũng không tìm thấy ai khác ở đây.
Không có ai để ẩn trong giấc mơ của quỷ cẩu.
"Ý thức của Đồng Thiến có gì đó không ổn? Hay là con quỷ cẩu không thể kéo ý thức của Đồng Thiến vào trong mộng?"
Dương Gian cúi đầu và cân nhắc.
Chỉ có hai kết luận được rút ra từ tình huống này.
Hoặc là Đồng Thiến đã chết, hoặc có điều gì đó không ổn với ý thức của hắn.
"Nếu ý thức của Đồng Thiến biến mất, vậy thì phiền phức lớn.
Nhưng chuyện này vẫn chưa xác định được, chúng ta phải quan sát thêm.
Nếu vài ngày nữa mà Đồng Thiên vẫn không tỉnh lại vậy thì phải nghĩ đến chuyện giải quyết hậu sự thôi."
Trong lòng Dương Gian nghĩ như vậy.
Ngay sau đó, hắn đã rời khỏi thế giới của giấc mơ.
Trong phòng phẫu thuật, mọi thứ vẫn bình thường.
Đồng Thiên vẫn hôn mê nhưng trạng thái hiện tại không khác gì người bình thường, đặc điểm sinh mệnh đều bình thường.
"Để hắn trong bệnh viện vài ngày để theo dõi."
Dương Gian quan sát một chút, hắn nghĩ mình đã làm hết những gì có thể, việc còn lại là tùy thuộc vào Đồng Thiến.
Sau khi rời phòng phẫu thuật, Dương Gian yêu cầu bác sĩ đưa Đồng Thiên đến phòng chăm sóc đặc biệt để quan sát, và liên hệ với hắn ngay nếu có bất cứ động tĩnh gì.
Tranh thủ thời gian này, Dương Gian cũng nghỉ ngơi.