Nói đến đây, Vương Tiểu Minh trong mắt hiện lên một chút tia sáng lạnh.
"Trong thời kỳ đặc biệt, sử dụng thủ đoạn đặc biệt, ngoại trừ một vài người, trong tổng bộ không có bao nhiêu người không thể giết được, bao gồm cả Tào Duyên Hoa.
Cái chết của những người này sẽ không ảnh hưởng đến tình hình chung, sau khi cậu trở thành đội trưởng chấp pháp, cậu có quyền quyết định số phận của họ, cậu không cần phải cố kị nhiều như vậy."
“Ra là vậy."
Dương Gian gật đầu.
Vương Tiểu Minh nói rất đúng.
Không tồn tại tình huống lấy hắn là con cờ, trong giới linh dị có rất ít người có thể ngăn cản hắn, dù có Vệ Cảnh, Lý Quân và Tào Dương trong tổng bộ, nhưng họ cũng không thể ngăn được khi Dương Gian muốn làm điều gì đó.
Và nếu tổng bộ thực sự vi phạm hợp đồng, thì điều này chính là tự tìm đường chết.
Không chỉ Dương Gian sẽ tức giận mà các đội trưởng khác cũng sẽ mất khả năng kiềm chế hoàn toàn.
Hắn tin rằng Tào Duyên Hoa sẽ không bao giờ làm chuyện đào mồ chôn mình như vậy.
"Điều kiện của ông quả thực rất hấp dẫn, khiến tôi có chút lay động, nhưng tôi phải suy nghĩ thêm về chuyện này."
Sau khi suy nghĩ nghiêm túc, trong lòng Dương Gian có chút dao động, nhưng hắn vẫn chưa quyết định.
Đây không phải là cố tình kéo dài thời gian.
Nhưng thực sự không thể đưa ra nhận định.
"Tất nhiên, cậu có thời gian để suy nghĩ, nhưng phải nhanh chóng đưa ra câu trả lời cho tôi chậm nhất là tối nay."
Vương Tiểu Minh nói.
"Được rồi, tôi sẽ trả lời ông trước sau giờ tối nay."
Dương Gian trả lời.
Vương Tiểu Minh mỉm cười: “Nếu chuyện này được thảo luận xong, vậy nói đến chuyện thứ hai.
Chuyện này có thể nói ở ngoài, không cần nói chuyện riêng đâu."
Nói xong, hắn lại điều khiển xe lăn điện đi ra khỏi phòng.
Dương Gian đi theo hắn ra ngoài, cả hai quay trở lại hội trường.
"Giáo sư Vương, cuộc trò chuyện của ông thế nào rồi?"
Tào Duyên Hoa sốt ruột hỏi.
"Dương Gian sẽ trả lời lúc sáu giờ tối nay."
Vương Tiểu Minh nói.
Tào Duyên Hoa thở phào nhẹ nhõm: “Tốt rồi, thế này là đủ rồi, Dương Gian, cậu nghĩ kĩ đi, cho dù giáo sư Vương đã hứa với cậu điều gì, tôi nhất định sẽ làm được, cậu cứ yên tâm"
Hắn bây giờ đang có chút mong chờ.
Bởi vì thái độ của Dương Gian không còn mạnh mẽ như trước, điều này cho thấy chuyện này có cơ hội chứ không phải không có cơ hội.
"Trước hết đừng nói chuyện này, hãy nói chuyện thứ hai."
Dương Gian nói rồi lại nhìn Vương Tiểu Minh.
Vương Tiểu Minh nói: “Chuyện thứ hai là về cái chết của người phụ trách Cao Minh, một mục đích trong lần này chính là điều tra nguyên nhân cái chết của Cao Minh, hắn là bị ai giết chết."
“Một người dám giết người phụ trách dưới mắt tổng bộ, trong giới linh dị các cậu nghĩ có những ngự quỷ nhân nào như vậy?"
Lý Quân nói “Dương Gian, giết người phụ trách là một tội nghiêm trọng, chúng ta phải trả thù cho hắn.
Nếu chuyện này không được giải quyết càng sớm càng tốt, tôi e rằng sẽ gây ra rất nhiều rắc rối."
“Cao Minh không chết ở thành phố Đại Xương của tôi.
Chuyện này tôi không quản được, tôi không muốn nhúng tay vào."
Dương Gian thờ ơ từ chối.
"Dương Gian, thủ đoạn điều tra của cậu rất cao.
Tôi muốn nhờ cậu hỗ trợ điều tra.
Nếu có kết quả, cậu không cần làm gì, vệ Cảnh và tôi sẽ truy sát hung thủ."
Lý Quân nói một cách nghiêm túc.
A Hồng nói: “Dù gì cũng từng là đồng nghiệp, tôi hy vọng Dương Gian có thể giúp tìm ra hung thủ.
Chúng ta không thể để Cao Minh chết không rõ nguyên nhân được."
Dương Gian liếc nhìn mọi người và nói: “Trong giới linh dị, không thể có ngự quỷ nhân nào có thể nghĩ không thông mà đi giết một người phụ trách, tuy rằng hầu hết ngự quỷ nhân đều có bệnh, tính cách cực đoan, nhưng não của bọn họ nhất định vẫn ổn, giết Cao Minh cũng chỉ bị đội trưởng truy sát mà thôi, không có lợi ích gì?
"Vương Tiểu Minh, phân tích vụ này ông đáng lẽ phải rành hơn tôi chứ, ông im lặng ngồi đó vào lúc này là có ý gì?"
Vương Tiểu Minh từ tốn nói: “Cậu nói đúng, không có ai sẽ cố ý giết người phụ trách, trừ phi là tình huống khác, Cao Minh bị người thuận tay giết chết, đó là một loại ngộ sát, cũng giống như người đi đường vô tình giẫm chết con kiến vậy."
“Cao Minh có thói quen đi mô tô để tuần tra xung quanh.
Nơi chết của hắn hơi đặc biệt.
Nó cách rất xa cao ốc Bình An bị phong tỏa, cao ốc Bình An đó phong tỏa một bức quỷ họa.
Tôi nghĩ có người là nhắm vào bức tranh đó.
Cao Minh chỉ tình cờ gặp phải gì đó, hoặc hắn đã nhìn thấy gì đó."
“Dương Gian, nếu cậu đến hiện trường để điều tra, có lẽ có thể phát hiện ra điều gì đó."
Dương Gian nói: “Ông chắc cũng biết rất rõ rằng ngự quỷ nhân có thể dễ dàng giết chết một người phụ trách chắc chắn hắn không đơn giản.
Người đó thậm chí không quan tâm đến tổng bộ.
Ngay cả khi truy tìm được hắn, ông có đủ tự tin để đối phó với hắn không?"
“Đó là lý do tại sao vấn đề này nên được đề ra trong cuộc họp đội trưởng"
Vương Tiểu Minh trả lời.
Lúc này, Lý Quân đứng lên: “Dương Gian, nếu hôm nay cậu có thời gian thì đi cùng tôi đến xem địa điểm gây án được không? Cậu cứ coi như là giúp tôi một việc và coi như tôi nợ cậu một phần ân tình."