Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 2788 - Chương 2788: Môi Giới

Chương 2788: Môi Giới

“Đây có phải là nước của quỷ hồ không?"

Lý Quân nhận ra, hắn hơi ngạc nhiên.

Nhưng ngay sau đó, một thứ gì đó trôi ra khỏi mặt nước đã xuất hiện.

Đó là vũ khí của Dương Gian, một cây giáo nứt màu vàng.

"Hắn định làm gì?"

A Hồng đi tới, tò mò hỏi.

"Tôi không biết, chúng ta cứ xem trước đã."

Lý Quân lắc đầu.

Dương Gian đưa tay ra chộp lấy ngọn giáo nứt nẻ trước mặt, sau đó quỷ ảnh dưới chân hắn lập tức tản ra tứ phía.

Trong thế giới đỏ tươi, mặt đất bị bóng tối xói mòn nhanh chóng với tốc độ không thể tưởng tượng được, bóng tối này bao phủ hàng nghìn mét vuông xung quanh chỉ trong chốc lát.

"Đây là quỷ ảnh của Dương Gian"

Lý Quân nhìn xuống.

Hắn đã tiếp xúc với Dương Gian vài lần, đương nhiên biết rằng Dương Gian đang điều khiển quỷ ảnh.

Giây tiếp theo.

Dương Gian đã kích hoạt chiếc rìu quỷ.

Ngay lập tức, vô số bóng người dày đặc hiện ra trước mắt hắn.

Những bóng người này lấp đầy mọi ngóc ngách bị quỷ ảnh che phủ, chúng còn được xếp chồng lên nhau.

Chỉ ở một vị trí mặt phẳng mà đã có vô số bóng người, số lượng nhiều không tưởng tượng nổi, thậm chí không đếm xuể.

Những người này không phải là người thật, mà là những hình ảnh còn sót lại từ quá khứ, chỉ được phơi bày thông qua các môi giới linh dị.

"Có quá nhiều môi giới.

Thật khó để chọn ra hung thủ trong số những môi giới này, còn không chắc hung thủ có để lại dấu chân hay không"

Dương Gian cau mày.

Dù phương pháp này là khả thi, nhưng hắn không có nhiều thời gian để chọn lựa.

"Quên đi, Lý Quân, chuyện này tôi không giúp được"

Dương Gian lắc đầu, vẫn là dừng lại ở đó.

Sau đó, hắn bắt đầu thu lại những quỷ ảnh bao phủ trêb mặt đất.

Không có quỷ ảnh bao phủ, số lượng môi giới đang giảm nhanh chóng.

Những bóng người dày đặc trước mặt bắt đầu biến mất.

Nhưng lúc này, giữa vô số hình bóng dày đặc, một trong số họ đã di chuyển.

Không, đó không chỉ là động một chút, mà bóng dáng đó đang tiến về phía hắn qua vô số môi giới.

"Làm sao có thể?”.

Bấy giờ Dương Gian mới giật mình.

Bóng người của môi giới còn có thể di chuyển.

Hắn đã xuất hiện trong tình huống này hai lần, một lần khi đối phó với Diệp Chân và một lần trong sự kiện thứ 301 ở thành phố Đại Xuyên.

Không, không đúng, còn một lần nữa.

Đó là khi kích hoạt môi giới nhìn thấy Trương Tiện Quang ở thành phố Đại Úc.

--- Lúc này, Dương Gian cầm trường thương nứt trong tay, nhìn chằm chằm vào môi giới tiến tới không ngừng kia.

Môi giới này phớt lờ sự cản trở của các bóng dáng khác và xuyên thẳng qua, giống như một người sống có thể hành động một cách tự chủ, hoàn toàn không chịu sự kiểm soát của bất kỳ ai.

"Sở dĩ lệ quỷ trong phòng 301 vẫn có thể di chuyển sau khi mình kích hoạt môi giới là vì lệ quỷ trong phòng 301 có thể phản xâm nhập theo môi giới.

Giống như cây kéo quỷ mình đang cầm này, có một lằn ranh vô hình tồn tại cùng lúc lời nguyền được kích hoạt.

Tác dụng của kéo quỷ là cắt đứt lằn ranh đó, từ đó quy luật ngăn chặn quỷ giết người mới có hiệu lực"

"Tương tự như vậy, môi giới được kích hoạt bởi dao bổ củi cũng là một lời nguyền.

Nếu đối phương có một loại sức mạnh linh dị đặc biệt nào đó, khi mình kích hoạt môi giới để đối phó với người khác thì cũng sẽ bị đối phương phát hiện"

Ánh mắt Dương Gian khẽ chuyển động.

Tiếp xúc với linh dị trong thời gian dài, hắn đã nhìn thấy rất nhiều hiện tượng linh dị khó tin, bây giờ trong lòng hắn đã hiểu rốt cuộc đã xảy ra những chuyện gì.

"Chín phần mười lý do mà đối phương nhắm vào mình là vì khoảnh khắc mình kích hoạt, khiến hắn nghĩ rằng mình đã bị để mắt đến, vì vậy hắn chủ động lộ mặt.

Hắn vốn cũng không biết hành vi kích hoạt môi giới của mình là trên diện rộng, không nhắm vào một mình hắn."

“Vì vậy người này đã bị mình lừa nên mới đi ra"

Dương Gian nhanh chóng suy nghĩ, hắn suy đoán tình huống trước mắt, đồng thời trong lòng cũng âm thầm cảnh giác, đề phòng.

Những kẻ có thể phản xâm nhập thông qua môi giới thì chắc chắn vô cùng đang sợ, họ không thể chủ quan.

Các môi giới chặn trước mặt hắn bắt đầu ít dần, bóng dáng lướt qua các môi giới ngày càng rõ ràng, dần dần xuất hiện trước mặt Dương Dian.

Nhưng hắn vẫn không hoàn toàn nhìn thấy hình dáng của môi giới này.

Bởi vì có những bóng dáng khác đang chặn trước mặt nó, không dễ dàng để xác định dung mạo của nó dưới sự chồng chéo lên nhau.

Dương Gian không vội, đối phương đã ra mặt, chuyện bị phát hiện chỉ còn là vấn đề sớm hay muộn mà thôi.

"Không thể cho đối phương thời gian để phản ứng lại.

Hắn đã giết Cao Minh và theo môi giới nhằm vào mình, chắc chắn chẳng tốt lành gì.

Nhân lúc đối phương chưa hoàn toàn xuất hiện, mình phải dùng một dao để tách rời hắn."

Dương Gian nhìn bóng dáng đã đến rất gần kia, trong lòng xuất hiện ý nghĩ giết chóc.

Hắn không cần đợi đến khi đối phương lộ diện hoàn toàn, bây giờ là thời điểm tốt nhất để ra tay.

Mặc dù phía trước vẫn còn rất nhiều bóng dáng bình thường ngăn cản nhưng Dương Gian cảm thấy nếu một nhát dao này có thể giải quyết sớm một mối nguy cơ tiềm ẩn thì việc giết nhầm một số người là đáng giá.

Gương mặt hắn lạnh lùng và không chút do dự, hắn nắm chặt lấy đao bổ củi và nhanh chóng sải bước về phía trước.

Dương Gian và bóng dáng bên trong môi giới tiến lại gần nhau.

Dường như người kia đã nhận ra điều gì đó, tốc độ bước chân của hắn cũng ngày càng tăng nhanh.

Bình Luận (0)
Comment