Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 280 - Chương 280: Ba Căn Phòng

Chương 280: Ba Căn Phòng

Ngay lúc hắn chuẩn bị bước lên tầng hai, đột nhiên ở đằng sau đại đường ở tầng một truyền đến tiếng bước chân.

Dương Gian chợt quát to một tiếng.

- Là ai?

Lúc này, có hai người thanh niên, một người cầm điện thoại di động quay video, người còn lại thì nói chuyện với ống kính.

- Thấy không, đây chính là căn nhà quỷ nổi danh ở chỗ chúng tôi, nó sắp bị phá dỡ. Nếu hôm nay không có đi xem thì có lẽ mấy ngày nữa sẽ không còn mà xem đâu. Hôm nay Hổ ca sẽ mang mọi người đi xem một lượt cho biết, hiện tại chúng ta đi xem một lần vào ban ngày, tối chúng ta sẽ quay lại đây nhìn thêm lần nữa. Chúng ta thử nhìn xem ở chỗ này có quỷ thật không, mọi người nhớ ủng hộ ca nha. Hổ ca sẽ mang theo mọi người đi thăm dò thế giới thần bí chưa ai biết đến.

Dương Gian quát khiến hai chân người thanh niên gọi Hổ ca kia mềm nhũn, vội vàng quay đầu bỏ chạy.

- Con mẹ nó.

Nhưng người thanh niên đang quay chụp ở đằng sau lại nhận ra được Trương Vĩ.

- Đại ca, là tên phú nhị đại kia.

Lúc này trên điện thoại di động hiện ra cả đống comment của cư dân mạng.

"Thiếu chút nữa là Hổ ca quỳ xuống rồi."

"Có quỷ xuất hiện đúng không vậy"

"Mẹ kiếp, khiến cho lão tử sợ nhảy dựng lên, còn tưởng hai người bọn họ đụng phải quỷ đâu. Không ngờ lại đụng phải đồng loại."

Dương Gian nhíu mày, hắn lập tức đi qua:

- Mấy người là ai?

Người thanh niên tự xưng là Hổ ca kia nói với hắn:

- Cậu là ai, tôi đang livestream ở chỗ này, giữa ban ngày ban mặt cậu quát to như vậy làm gì, khiến cho Hổ ca phải hoảng sợ một phen.

Sau đó hắn ta quay đầu lại nói với ống kính.

- Không có chuyện gì, không có chuyện gì, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, Hổ ca còn chịu đựng được.

Dương Gian nhìn hắn ta.

- Livestream?

- Cứ cho là cậu livestream đi nữa cũng đừng có tới những chỗ như thế này, cút ra ngoài ngay.

Sau khi nghe được câu nói của hắn, trên chiếc điện thoại của người quay kia hiện lên rất nhiều "mưa đạn".

"Mẹ kiếp, kẻ này là ai mà phách lối như vậy, nếu đổi lại là ta, ta sẽ dùng bàn phím trấn áp tên này ngay lập tức."

"Ta nhìn thấy kẻ này có gan đứng trước cả vạn người như thế, Hổ ca mau mau rút lui, thu quân, thu quân."

"Lui cái gì mà lui, lột da tên kia đi, đánh hắn, chuyện này chắc Hổ ca có thể chịu đựng được, đúng không Hổ ca?

Hổ ca bĩu môi nói:

- Tiểu tử, cậu phách lối cái gì thế. Có biết tôi là ai không? Ở trên mạng, người ta gọi ta là Hổ ca, cậu đừng có làm chuyện gì chọc giận đến tôi, nếu không tôi sẽ nằm xuống đất tố cáo cậu "phi lễ" với tôi đó.

"Con mẹ nó, Hổ ca, chuyện này còn có thể làm như vậy nữa hay sao."

"Đụng phải người của công chúng, người anh em, cậu gặp phải phiền phức rồi đó."

Trương Vĩ nhìn thấy người xuất hiện là tên này, hắn ta lập tức xông đến, dùng chân đạp một phát.

- Con mẹ nhà ngươi, mày còn dám đến đây để Livestream, nhìn xem ông đây có đạp chết mày không.

"Mau nhìn, là Trương Vĩ, là người lần trước đi ị bị người ta đánh."

"A, ta nhớ ra rồi, cái mông của hắn ta rất lớn, mỗi lần nhìn thấy tâm ta đều bị rung động."

"Tên này là phú nhị đại, không thể đụng vào được. Hổ ca, cậu nhanh chóng chuồn đi, người ta mà vung tay hô to một phát, hẳn là mấy trăm công nhân kia có thể nghe thấy. Đến khi đó người ta không đánh cho cậu bật shit ra là không được rồi."

Hổ ca tranh thủ thời gian tránh né cú đạp của Trương Vĩ, đồng thời vội vàng giải thích:

- Hiểu lầm, đây là chuyện hiểu lầm mà thôi, lần trước không phải do tôi cố ý đập cậu khi cậu đi ị ở bên ngoài đâu.

- Đánh không lại thì gọi tôi.

Dương Gian thấy Trương Vĩ đang đuổi đánh người thanh niên gọi là Hổ ca kia. Hắn cũng không có ý định đi giúp đỡ, nếu để Trương Vĩ đánh người, cùng lắm là chỉ bị thương. Nhưng một khi hắn ra tay thì hắn không thể đảm bảo có được như thế hay không nữa, lỡ không cẩn thận đánh chết người thì toi.

Cứ để cho Trương Vĩ quấn lấy hai người này là được, đừng để cho bọn họ đến quấy rầy hắn làm việc.

Hành lang ở tầng hai khá là tối tăm, ẩm ướt. Mặt đất có chút trơn trượt, càng đi về phía trước thì hành lang càng tối tăm. Đến cuối cùng của hành lang cũng là một bức tường bằng gạch xanh, ở hai bên hành lang lại có 3 căn phòng, mỗi căn phòng đều có một cánh cửa.

Cánh cửa của căn phòng thứ nhất là một cánh cửa bằng sắt, giống như cửa của pháo đài thời kỳ chiến tranh vậy, trên cánh cửa được gắn bằng rất nhiều nhừng chiếc đinh tán rắn chắc. Trên cửa được phủ kín rong rêu cùng vết rỉ sét, hơn nữa dường như chủ căn nhà này cũng không có ý định mở nó ra hay sao ấy, bởi vì cánh cửa này không có tay nắm cửa.

Dương Gian đưa tay sờ sờ, tròng mắt hắn đột nhiên co lại.

- Không, cánh cửa này không phải làm bằng sắt, mà là vàng.

Theo rỉ sắt bị rơi xuống, bên trong lại lộ ra những mảng màu vàng kim, sáng bóng.

Sau một hồi kiểm tra thật cẩn thận, hắn đã chắc chắn một điều rằng, cánh cửa này được làm bằng vàng, chỉ là ở bên ngoài của nó được bao bọc bởi một lớp sắt, mục đích của nó có lẽ là dùng để che mắt người đời mà thôi.

Thế nhưng, có thể là do thời gian quá lâu rồi, cộng với công việc bảo quản không tốt, cho nên toàn bộ lớp sắt đã bị gỉ sét. Hắn chỉ tùy tiện dùng tay bóc một cái thôi là đã bóc được cả mảng lớn.

Dương Gian cảm giác được có một luồng khí lạnh chạy khắp người, hắn chậm rãi thu tay lại.

- Cánh cửa được đúc từ vàng ròng... Như vậy bên trong này sẽ chứa đựng vật gì.

Phải như thế nào thì người ta mới dùng vàng để chế tạo cửa?

Dựa theo suy nghĩ của hắn, chỉ có những lúc giam giữ quỷ thì mới xứng đáng để người ta dùng vàng để chế tạo cửa mà thôi.

Sắc mặt Dương Gian thay đổi không ngừng.

- Kiến trúc ở nơi này được xây dựng ở 100 năm về trước, chẳng lẽ từ 100 năm về trước đã tồn tại ngự quỷ nhân sao? Hay là do bản thân suy nghĩ quá nhiều, đây là do nhà giàu nào đó dùng cách này để cất giữ tiền bạc.

Mặc dù không dám khẳng định nhưng trong lòng hắn lại nghiêng về đáp án thứ nhất nhiều hơn.

Cánh cửa thứ hai là một cánh cửa làm bằng đồng.bên trên cũng bị rêu bao phủ. Cũng tương tự như cánh cửa thứ nhất, đều không có tay nắm cửa. Nó gắn với bức tường rất kin kẽ, hòa hợp thành một khối, nếu muốn mở ra chắc có lẽ phải đập nát mặt tường này mới được.

Dương Gian dùng tay gõ thử.

Ngay cả tiếng vang cũng không có, như vậy có thể thấy rõ độ dày của cánh cửa này là như thế nào.

Cánh cửa thứ ba là một cánh cửa gỗ, nhưng bên trên lại có khóa. Toàn bộ từ trên xuống dưới của cánh cửa có bảy tám cái khóa.

Nhưng hiện tại nó đã bị người ta dùng công cụ để phá ra rồi, cánh cửa cũng đã để hở ra, chỉ cần đẩy nhẹ một cái là mở ra được.

Một cỗ khí tức âm lãnh xộc thẳng vào mặt khiến cho người ta không nhịn được mà phải rùng mình một cái.

Dương Gian cầm điện thoại di động, bật đèn flash lên, soi vào bên trong, hắn muốn nhìn mọi thứ cho cẩn thận đã, không muốn đi vào một cách vội vã.

Xung quanh căn phòng được bao phủ bởi những vách tường dày bằng gạch xanh, nhìn bên ngoài thì thấy căn phòng khá lớn nhưng chỉ có khoảng 5 mét vuông mà thôi. Hắn kiểm tra thử độ dày của bức tường... dày cỡ ba mét.

Loại kiến trúc này, tuyệt đối không thể nào dùng cho người ở được.

Bình Luận (0)
Comment