Dương Gian nghĩ ngợi một lát, cảm thấy cứ mang theo lệ quỷ như thế này đến chỗ Tào Dương thì tiến hành bước kế tiếp có vẻ hơi lỗ mãng.
Nếu chẳng may nửa đường xảy ra điều gì không mong muốn, lúc đó tình huống sẽ trở nên vô cùng gay gắt.
Đúng lúc này, hắn đi đến bên cạnh vũng nước đọng, ngồi xổm xuống.
Bên trong nước đọng phản chiếu ra rất nhiều khung cảnh, có cảnh núi rừng, có cảnh kiến trúc, có cảnh trong phòng...
.
Nước của quỷ hồ có thể kết nối đến nhiều nơi khác nhau.
Thông qua một vũng nước đọng, Dương Gian có thể liên kết tất cả những nơi này lại với nhau, hơn nữa thay vì nói quỷ hồ là nước thì nên nói đó là biểu hiện của một loại sức mạnh linh dị giống như hiện tượng thiêu đốt.
Lửa trong lò lửa cũng vậy, cũng giống như lửa bình thường mà thôi nhưng thật ra lại không phải lửa, vì lửa của lò đó không thể đốt cháy cả một thứ cơ bản nhất, nhưng nó có thể đốt cháy linh dị.
Dương Gian vươn tay vào trong vũng nước đọng.
Không lâu sau, đợi đến khi hắn thu tay về, hắn đã lấy ra một ngọn đèn dầu màu vàng từ bên trong vũng nước đọng đó.
Đây là đèn quỷ, là một đạo cụ linh dị do bác sĩ Trần tạo ra bằng cách sử dụng thi dầu của một con lệ quỷ.
Trước khi thi dầu ở bên trong chưa bị cháy hết, ánh sáng của chiếc đèn dầu này có thể soi ra tất cả lệ quỷ ẩn nấp ở xung quanh đây.
Đương nhiên, nó chỉ có thể soi ra lệ quỷ đang ẩn nấp, không cách nào soi được lời nguyền rủa.
"Nhìn thử một chút xem sao."
Dương Gian lập tức đốt đèn dầu mà không do dự chút nào.
Ngọn đèn dầu bùng cháy, ánh sáng vàng mờ nhạt tỏa ra giống như một vầng hào quang mờ ảo bao phủ khắp nơi, cùng lúc đó, một mùi cháy khét hôi thối bốc ra từ xác chết xộc vào chóp mũi không thể xua tan được.
Nhưng khi ánh đèn vừa chiếu sáng.
Một cảnh tượng kinh khủng lại xuất hiện.
Trên con đường vắng vẻ không một bóng người đột nhiên xuất hiện rất nhiều bóng dáng quỷ dị, những bóng dáng kia trong suốt không hề chân thật, dường như chúng tồn tại giữa hiện thực và hư ảo, không có thực thể, cũng không có cách nào đụng vào chúng, nhưng sự tồn tại của chúng lại là sự thật, hơn nữa toàn bộ những bóng dáng quỷ dị này đều là dáng vẻ của cô gái kia.
Một người, hai người, ba người... Chỉ riêng khu vực nằm trong phạm vi ánh đèn bao phủ mà Dương Gian đã thấy bảy đến tám cô gái.
Nhưng những lệ quỷ đó không có động tĩnh gì, không phát hiện ra Dương Gian, cũng không tập kích hắn.
Dường như ở giữa hắn và quỷ có một tấm màn ngăn cách nào đó, ngăn cản họ tiếp xúc với nhau.
"Đây chính là nguyên nhân thật sự khiến Tào Dương không có cách nào giam giữ con lệ quỷ này sao?"
Vẻ mặt của Dương Gian trở nên vô cùng nghiêm túc.
Để chứng minh suy đoán này là chính xác, hắn lựa chọn kích hoạt quy luật giết người của lệ quỷ thêm lần nữa.
Hắn lại mở miệng nói: "Quỷ."
Một chữ, chỉ cần vẻn vẹn một chữ đã có thể dẫn lệ quỷ tới.
Nhưng bây giờ Dương Gian đã dùng đinh quan tài trấn áp con quỷ thật, hắn muốn nhìn thử xem nếu kích hoạt quy luật giết người của lệ quỷ thêm lần nữa thì liệu xung quanh sẽ có động tĩnh gì khác hay không.
Vào khoảnh khắc tiếp theo, một chiếc đèn đường gần đó lại nhấp nháy lập lòe.
Ngọn đèn dầu trên tay Dương Gian đung đưa, như thể có một cơn gió vô hình đang thổi mạnh khiến mọi thứ xung quanh bị lung lay.
Vào giờ phút này hắn mới thấy thân hình của một cô gái từ hư ảo dần dần trở nên chân thực dưới ánh đèn tỏa ra từ ngọn đèn dầu, như thể thứ này đã phá vỡ một giới hạn nào đó, từ một nơi nào đó xâm nhập vào thế giới hiện thực.
Chỉ sau vẻn vẹn năm sáu giấy, một cô gái quỷ dị lại xuất hiện ở dưới ngọn đèn đường kia lần nữa.
"Thật sự là vậy."
Dương Gian nhìn thi thể tái nhợt của cô gái đang bị định quan tài ghim chặt, rồi hắn lại nhìn lệ quỷ mới xuất hiện một lần nữa, trong lòng đã hiểu rõ.
Vào lúc này, hắn cũng hiểu rõ những lo lắng trước đây là đúng.
Quỷ ở nơi này thật sự tồn tại duy tâm, không dễ giam giữ như vậy.
Lệ quỷ sẽ xuất hiện mỗi khi nói ra chữ quỷ, ngay cả khi bạn đã thật sự giam giữ được một con quỷ, nhưng vào lúc bạn nói ra từ quỷ lần nữa thì quỷ vẫn sẽ xuất hiện trở lại như cũ.
"Cái loại tình huống này không riêng gì Tào Dương không giam giữ được, trong lúc đột ngột này ngay cả mình cũng không nghĩ ra biện pháp nào để có thể giam giữ nó."
Ánh sáng đèn dầu trong tay Dương Gian lại chập chờn soi sáng bóng dáng lệ quỷ ở xung quanh, chỉ nhiều hơn chứ không ít đi.
Nói cách khác, dù hắn có giam cầm con quỷ thứ hai thì tình hình như thế này vẫn không thay đổi.
Nhưng, vẫn phải thử lại một lần nữa.
"Dùng dao bổ củi"
Dương Gian quyết định thử lại một lần nữa, quỷ ảnh của hắn bao phủ, trực tiếp kích hoạt phương tiện, sau đó hắn không chút do dự bổ một đao xuống.
Chỉ trong chớp mắt, phương tiện hư ảo ở trước mặt bị một đao của hắn chặt thành hai đoạn.
Sau đó, con quỷ thứ hai xuất hiện trước mặt Dương Gian bị bổ đôi ngay lập tức, thậm chí nó còn không có thời gian để tấn công hắn.
Vào khoảnh khắc tiếp theo, những bóng dáng lệ quỷ bị chiếu rọi dưới ánh sáng tỏa ra từ ngọn đèn dầu cũng bị bổ đôi y như vậy.
"Có tác dụng"
Đôi mắt của Dương Gian khẽ nheo lại.