"Vương Tiểu Minh được các cậu ca tụng quá nhiều, hắn muốn từ chức thì chỉ có một cách, đó là chết.
Chỉ khi hắn chết, mọi thứ mới kết thúc, người mới có thể đứng lên được."
"Và người nói chuyện mà tổng bộ cần hiện tại đó chính là Dương Gian.
Chỉ có hắn mới có thể áp đảo tất cả mọi người, và chỉ có hắn mới có thể tổ chức cuộc họp của đội trưởng."
"Vì vậy, không có bí mật nào đằng sau cái chết của Vương Tiểu Minh.
Mà là thời thế đã không thể giữ lại hắn được nữa, hắn nên nghỉ hưu rồi."
"Lời giải thích này đã đủ chưa?"
Nói xong, hắn lại nhìn Vệ Cảnh và Lý Quân.
Tào Duyên Hoa hơi thở phào khi thấy sự xuất hiện đột ngột của Tào Dương.
Hắn sợ rằng Lý Quân và Vệ Cảnh sẽ vì chuyện của Vương Tiểu Minh mà nhất thời xung động làm ra chuyện gì đó.
"Bốp! Bốp!"
Tiếng vỗ tay vang lên, cửa phòng họp lúc này lại được mở ra.
Một người đàn ông với nước da ngăm đen, màu sắc tươi sáng, như giấy, chậm rãi bước vào.
Liễu Tam? Mọi người đều nhìn hắn.
"Nói không sai, tổng bộ nên có dáng vẻ của tổng bộ.
Bộ trưởng Tào có thể quản được việc, nhưng không thể quản được người.
Vương Tiểu Minh có thể quản được người, nhưng không thể quản được tất cả mọi người, vì vậy người quản lý mọi người phải bị thay thế.
Vị trí đội trưởng chấp pháp chính là lão đại của người quản lý mọi người.
Dương Gian có thể khống chế tất cả mọi người nên hắn sẽ lên nắm quyền.".
Liễu Tam xuất hiện, hắn chạy nhanh đến tổng bộ, có vẻ như hắn đã đến rất kịp lúc nên đã thấy một vở kịch hay.
"Thay đổi quyền lực cũng không nhất thiết phải giết người."
Lý Quân nhìn chằm chằm Liễu Tam và nói.
"Nhưng xác lập quyền hành thì cần phải có người chết.
Giết Vương Tiểu Minh rồi đứng lên sẽ làm rung chuyển giới linh dị.
Tương lai, ai dám xem thường đội trưởng chấp pháp Dương Gian?"
Liễu Tam cười: “Lý Quân, cậu đừng bênh vực Vương Tiểu Minh nữa, tôi dám nói cái chết của Vương Tiểu Minh hôm nay là do chính hắn an bài, nếu không thì tại sao lại xảy ra chuyện này trước khi cuộc họp của đội trưởng bắt đầu?"
“Tôi biết cậu và Vương Tiểu Minh có một tình bạn rất sâu sắc, nhưng nếu cậu tôn trọng sự lựa chọn của hắn thì nên thực hiện tốt nhiệm vụ của mình với tư cách là đội trưởng, thay vì gây rắc rối ở đây.
Nhưng may mắn thay cậu còn có lý trí, đến tìm Tào Duyên Hoa thay vì Dương Gian, nếu không, Dương Gian thực sự không ngại giết thêm một đội trưởng nữa để lấy uy đầu."
Lý Quân lại im lặng, vì Liễu Tam nói rất đúng, tất cả đều là do chính giáo sư Vương tự chọn lấy.
Nếu hắn không muốn chết thì tuyệt đối sẽ không bị Dương Gian giết.
Vệ Cảnh cũng ngây ngốc đứng ở nơi đó, không nói nữa, không biết đang suy nghĩ gì.
"Được rồi, đều nói ít đi vài câu đi.
Cuộc họp của đội trưởng sẽ được tổ chức vào lúc một giờ rưỡi chiều.
Trước đó, tôi mong mọi người bình tĩnh lại.
Nếu có gì thì các cậu có thể trao đổi tại cuộc họp."
Lúc này Tào Duyên Hoa đứng lên và nói.
"Được rồi, tôi sẽ hỏi Dương Gian tại cuộc họp"
Lý Quân nói.
Dù hiểu rõ hành động của Vương Tiểu Minh nhưng hắn vẫn không thể chấp nhận việc Dương Gian đã tự tay giết chết Vương Tiểu Minh.
Một người đã cống hiến mọi thứ cho các sự kiện linh dị, Dương Gian sao có thể ra tay được? Đó là một người bình thường bị bệnh tật và sắp chết.
"Cốc! Cốc! Cốc!"
Đột nhiên, bên ngoài phòng họp có tiếng gõ cửa khác.
“Ai vậy?"
Tào Duyên Hoa nói.
Cửa phòng họp lại được đẩy ra, một người đàn ông mảnh khảnh, đẹp trai lịch lãm trong bộ tây trang, đeo kính cười bước vào: "Xin lỗi, là tôi, Vương Sát Linh, tôi không làm phiền đến các vị chứ? Cho tôi hỏi cuộc họp đã bắt đầu chưa? Tôi không đến muộn chứ, thực sự xin lỗi, trên đường đến tổng bộ hơi tắc đường một chút."
"Một đội trưởng rất lạ mặt."
Liễu Tam quan sát người này.
Không chỉ hắn cảm thấy lạ, Vệ Cảnh, Tào Dương và Lý Quân cũng cảm thấy rất lạ, vì Vương Sát Linh chưa bao giờ chính thức lộ diện tại tổng bộ.
"Vương Sát Linh? Là cậu, không ngờ cậu đến tổng bộ nhanh như vậy."
Tào Duyên Hoa nói.
"Tôi làm việc thất trách, cuộc họp vẫn chưa bắt đầu, chỉ là vừa rồi có một số tranh cãi nhỏ.
Thời gian họp thực sự là một giờ rưỡi chiều, thông tin này sẽ sớm được thông báo."
"Không sao cả, dù sao thì đây là lần đầu tiên tôi tham dự cuộc họp tại tổng bộ, vì vậy tôi muốn gặp các vị đồng nghiệp sớm một chút để nâng cao tình cảm.
Tôi xin tự giới thiệu bản thân, tôi tên là Vương Sát Linh, là đội trưởng và người phụ trách thành phố Đại Đông, sau này mong mọi người chiếu cố cho tôi."
Vương Sát Linh chỉnh lại kính của mình, cười nói.
"Tôi là Tào Dương, người phụ trách thành phố Đại Tân.
Tôi đã nghe nói về cậu, một thạc sĩ vừa du học về nước, một nhân tài thực thụ."
Tào Dương dang hai tay nói.
"Khách sáo quá, tôi chỉ đi du học vài năm, không có gì đáng nói"
Vương Sát Linh khiêm tốn nói.
"Liễu Tam, người phụ trách thành phố Đại Quang"
Liễu Tam cũng chào: "Chúng ta có lẽ gặp nhau lần đầu tiên, tôi hy vọng sẽ có cơ hội hợp tác trong tương lai."
“Tôi cũng hy vọng là vậy."
Vương Sát Linh gật đầu.
"Lý Quân, một trong những người phụ trách của tổng bộ."
Lý Quân đeo kính râm bước tới và đưa tay ra.