"Cậu nói vậy làm tôi không vui rồi đó."
Chu Đăng nhìn hắn: "Nói cứ như thể chưa có ai trải qua lệ quỷ sống lại vậy, tôi cũng từng trải qua rồi.
Nếu cậu cho rằng tôi không xứng đáng làm đội trưởng, cậu có thể đưa ra một cái giá, tôi bán nó cho cậu, thế nào?"
Sau khi nói xong, hắn nhìn Lâm Bắc từ trên xuống dưới, như thể đang định giá xem trên người hắn có những cái gì đáng tiền.
"Tôi chỉ tùy tiện nói vài câu thôi, cậu đừng để bụng."
Lâm Bắc nhún vai và cũng không nói gì thêm.
Chu Đăng nhìn hắn chằm chằm và quyết định quay lại để hắn đi bộ về nhà.
Thực ra các đội trưởng khác cũng coi thường Chu Đăng.
Dù sao Lâm Bắc cũng xem là có kinh nghiệm dày dặn, hắn đã sống rất lâu rồi.
Từ khi bước xuống xe bus linh dị, hắn thực sự đã giải quyết được rất nhiều sự kiện linh dị, vậy nên mới có thể làm đội trưởng.
Chu Đăng không bằng Lâm Bắc, sở dĩ hắn có thể làm đội trưởng là vì gần đây hắn đã giải quyết một sự kiện linh dị rất khó giải quyết: Bảo tàng kinh dị.
Cộng thêm việc hiện tại đang trong giai đoạn thay đổi đội trưởng nên hắn đã kiếm được một món hời.
Nếu là lần đầu tiên chọn đội trưởng, một sự kiện linh dị với cấp độ A thật sự không thể chống đỡ nổi một đội trưởng.
"Thảo luận thì tập trung vào chuyên môn, đừng nói những chủ đề không liên quan."
Lúc này Dương Gian lên tiếng.
Bất cứ ai tinh ý đều có thể thấy rằng Lâm Bắc rất bất mãn với Chu Đăng.
Nhưng Chu Đăng đã được tổng bộ bổ nhiệm, mà đánh giá của tổng bộ là rất công bằng khách quan, không có bất kỳ vấn đề gì nên dù có bất mãn trong lòng cũng không được biểu hiện ra ngoài.
“Xin lỗi, tôi đã làm mất thời gian của mọi người."
Lâm Bắc xin lỗi trước đám đông khi thấy Dương Gian phát biểu.
Bấy giờ Vương Sát Linh mới chậm rãi nói: "Thứ trưởng, ông đã tốn nhiều thời gian vậy để tổ chức cuộc họp đội trưởng không lẽ chỉ vì yêu cầu chúng tôi báo thù cho Cao Minh thôi sao? Nếu vậy, ông hoàn toàn có thể ra thông báo truy nã, còn chúng tôi nếu gặp được cái tên Trương Tiện Quang kia, tự nhiên cũng sẽ đối phó với hắn, tại sao lại phải ngồi đây mà cãi qua cãi lại."
Hắn không quan tâm đến sự tồn tại của Trương Tiện Quang, hắn chỉ muốn bỏ qua chủ đề này để xem mục đích thực sự của cuộc họp này là gì.
"Đúng vậy, chân tướng về hung thủ đã được điều tra rõ ràng, việc còn lại không có gì khác ngoài việc truy tìm, nhưng mọi người tập hợp lại với nhau chỉ để trả thù cho Cao Minh thì thực sự có chút không biết trọng dụng nhân tài rồi."
Liễu Tam gật đầu, hắn đồng ý với cách nói của Vương Sát Linh.
Tào Duyên Hoa nói: "Cuộc họp chủ yếu là có năm chuyện, chuyện đầu tiên là xác định các ứng cử viên cho mười hai đội trưởng.
Chuyện thứ hai là vụ án Cao Minh bị giết.
Nếu như bây giờ đã có kết quả, vậy thì có thể tạm thời gác chuyện đó qua một bên và giải quyết tại cuộc họp sau.
Chuyện thứ ba là chuyện đội trưởng chấp pháp."
"Nhiều người trong số các cậu có lẽ đã nhận được tin tức từ trước rồi, về việc chọn một trong mười hai đội trưởng làm đội trưởng chấp pháp.
Bây giờ tôi có thể chính thức nói với các cậu rằng chuyện này không phải là tin đồn và ứng cử viên cho vị trí đội trưởng chấp pháp đã được quyết định, đó là người phụ trách thành phố Đại Xương, quỷ nhãn Dương Gian."
Hắn đã thông báo chuyện này ở giữa cuộc họp.
Dù nhiều người đã biết trước, nhưng vẫn phải tuyên bố chính thức.
"Ngự quỷ nhân cần được kiềm chế, đội trưởng càng cần được kiềm chế.
Dương Gian không thuộc tổng bộ.
Hắn là tồn tại độc lập ngoài tổng bộ và có quyền điều động, cách chức tất cả các đội trưởng.
Nếu các cậu không hiểu trách nhiệm quyền hạn của chức đội trưởng chấp pháp thì có thể đọc tư liệu trước mặt các cậu, trong đó viết rất rõ ràng"
"Đương nhiên, nếu các cậu có gì không hài lòng với việc Dương Gian trở thành đội trưởng chấp pháp hoặc có ý kiến gì khác, các cậu có thể nói ngay bây giờ"
Tào Duyên Hoa nói rồi dừng lại một lúc, sau đó nhìn biểu hiện của mọi người.
Thật tiếc khi những khuôn mặt lạnh lùng thực sự không biểu lộ bất cứ một cảm xúc nào, hắn không biết những người đội trưởng này đang nghĩ gì.
"Ý của tổng bộ là từ nay về sau đội trưởng cũng có người quản rồi đúng không?"
Hà Ngân Nhi nói: "Tôi không có bất kỳ ý kiến nào về việc đội trưởng cần phải được kiềm chế, nhưng ai sẽ kiềm chế Dương Gian? Phạm vi quyền hạn của hắn quá lớn, thậm chí hắn có thể giết đội trưởng.
Nếu hắn gây rối, chúng tôi không có cách nào kiềm chế hắn cả."
"Một lúc không bình thường, một cách không bình thường."
Tào Duyên Hoa nói một cách nghiêm túc: "Xác suất mười hai người mắc sai lầm rất cao, nhưng xác suất một người mắc sai lầm lại nhỏ.
Tôi tin rằng Dương Gian sẽ làm tốt công việc.
Nếu cô không yên tâm, vậy thì hãy để thời gian chứng minh.
Bây giờ cô không thể sử dụng những lý do không chính đáng để phản đối việc thiết lập đội trưởng chấp pháp."
“Ông đã nói vậy thì tôi không còn ý kiến gì nữa."
Hà Ngân Nhi nói.
Lúc này, Lâm Bắc lên tiếng: "Thứ trưởng, tôi không phản đối việc thiết lập vị trí đội trưởng chấp pháp.
Đây là một chuyện tốt để tránh một số đội trưởng vô pháp vô thiên, nhưng tôi có một số ngờ vực về ứng cử viên, tại sao lại là Dương Gian? Nếu đội trưởng chấp pháp được chọn từ một trong số mười hai đội trưởng, tôi cũng có thể tham gia cuộc tuyển chọn chứ?"
"Tôi không có ý gì khác, chỉ đang lấy ví dụ.
Đội trưởng Dương, cậu đừng tức giận, chuyện này tốt hơn hết là nên nói ra, kẻo sau này lại trở thành cái gai trong lòng mọi người, ai cũng không được vui vẻ."
Vẻ mặt của Dương Gian bình thản, như không hề nghe thấy.