.
0911009467, bán sách truyện giá rẻ
--------------------------
Lúc này Trương Tiện Quang đã không còn động tĩnh gì, cơ thể cũng bắt đầu thối nát, giống trước đó nhưng khác một chút, ngay cả cây đao cũ kỹ trong tay Trương Tiện Quang kia cũng bắt đầu mục nát, không còn sót lại gì.
"Quả nhiên cậu mạnh hơn những người khác."
Vẻ mặt của Trương Tiện Quang thứ tư kia hơi kinh dị, dường như không ngờ Dương Gian có thể nhanh chóng giết chết một bản thể của mình như thế.
Nhưng không đợi hắn nghĩ nhiều, các đội trưởng đã bắt đầu phản kích lại.
Ma trơi âm trầm bao phủ, trong nháy mắt nuốt chửng Trương Tiện Quang trong đó, cả người Lý Quân cũng biến mất trong ánh lửa, cơ thể hắn đụng vào cơ thể Trương Tiện Quang, cả tấm da người dính trên người hắn, dường như muốn bao trùm toàn bộ.
Lúc này Vệ Cảnh không nhìn vết thương trên người, sợi dây cỏ trong tay biến thành màu đen kịch rơi từ bốn phương tám hướng xuống, quấn quanh người Trương Tiện Quang, sợi dây cỏ kia ra bàn tay ỷ dị, đồng thời giơ cao lên, sau đó đột nhiên rơi xuống trước mặt Trương Tiện Quang.
Quy luật giết người khủng khiếp bắt đầu.
Giờ khắc này, tim Trương Tiện Quang thứ tư đột nhiên ngừng đập, chân đứng không vững ngã xuống đất.
Cơ thể Lý Nhạc Bình bị chặt làm hai, đã biến mất không biết từ lúc nào, dường như đoạn trí nhớ kia đã biến mất, hắn xuất hiện lần nữa không chút hư tổn.
Sương mù nồng nặc bao phủ Trương Tiện Quang thứ năm, hắn chui vào sương khói, lắc lư tìm kiếm.
Một khi tìm được, quy luật giết người phát động, có lẽ sẽ giết chết được Trương Tiện Quang cuối cùng.
Quỷ ảnh cao lớn từ từ rút trường thương ra, ngược lại nhìn chằm chằm mấy chỗ dị thường.
Đồng thời bóng đen bao phủ mặt đất, đầu người trên mặt đất bị bóng đen nâng lên, từ từ hợp nhất với cơ thể không đầu.
"Lửa không đốt được tôi."
Lúc này giọng nói Trương Tiện Quang thứ hai truyền đến từ trong ma trơi.
Trong ánh lửa, một người cố gắng xé tầng da trên người xuống, sau đó ma trời dần dần tắt.
Nhưng mà trên người hắn có nhiều vết tích bị đốt cháy, nhưng mà vẫn sống sót như cũ.
Mà cơ thể Lý Quân lại không còn đầy đặn, giống như khinh khí cầu xẹp, chỉ còn da người mềm nhũn, bị Trương Tiện Quang bóp trong tay, không cách nào động đậy.
Đồng thời.
Một bên khác, dây thừng trói Trương Tiện Quang không ngừng đứt đoạn, loại linh dị đáng sợ nào đó không chịu áp chế, muốn trốn thoát.
"Ầm!"
Sau một khắc, sợi dây quỷ bị đứt, cơ thể Trương Tiện Quang thứ ba hơi vặn vẹo, nhưng mà hắn vẫn dùng đại đao chặt đứt sợi dây thừng, không thấy Vệ Cảnh đang tập kích.
Trương Tiện Quang thứ tư bị Liễu Tam tập kích vừa ngã xuống đất, nhưng mà hắn đột ngột ngẩng đầu, lần nữa thong thả đứng dậy, có thể được vẫn còn ý thức, chưa một chiêu giết chết.
Cảnh này khiến Liễu Tam mở to mắt, cảm thấy sợ hãi.
"Đừng, tôi ở đây”.
Trong làn khói dày đặc, một bóng người kêu lên một tiếng đau đớn rồi ngã khỏi làn khói.
Người kia đúng là Lý Nhạc Bình.
Trương Tiện Quang thứ năm hoàn hảo không chút tổn thương bước ra khỏi làn khói dày đặc.
Các đội trưởng tấn công, chỉ có Dương Gian thành công giết chết một tên Trương Tiện Quang, còn bốn tên Trương Tiện Quang còn lại vẫn sống như trước.
Chẳng những vậy sức mạnh của Lý Quân còn hao tổn hết, mà hắn chỉ có thể đốt rụi một lớp da của Trương Tiện Quang.
"Người chiếu hồn, chúng ta không phải là đối thủ của người này, người này dù ở thời dân quốc cũng là đứng đầu, dùng linh vị, không cần phải hối hận"
Lúc này một vong hồn bị Hà Ngân Nhi chiêu ra thấy cảnh này lập tức nhắc nhở.
Câu này vừa nói xong, vẻ mặt ba vong hồn lập tức dữ tợn, dường như mất đi lý trí, sau đó giống như ác quỷ lao thẳng đến Trương Tiện Quang.
Ba vong hồn tấn công đồng thời, nhằm về phía Trương Tiện Quang thứ hai.
Vong hồn thế hệ trước phán đoán cực kì chính xác, bọn họ muốn xử lí Trương Tiện Quang này để cứu Lý Quân, đồng thời nâng trình độ chiến đấu lên mức cao nhất, khôi phục tình hình phe mình.
"Vong hồn cũng muốn quấy rối?"
Mấy tên Trương Tiện Quang này lần nữa nâng con đao trong tay lên.
Mà chính lúc này.
Một tên Trương Tiện Quang duỗi tay lên nhưng không cầm gì.
Đao...
Không thấy nữa.
"Tôi thành công rồi."
Chu Đăng đeo mặt nạ da người, cả người trở nên xa lạ, nhưng mà giọng nói của hắn có hơi vui mừng, bởi vì lúc này trong tay hắn là một thanh đao cũ kĩ rỉ sét.
Con đạo này là đạo của Trương Tiện Quang.
"O?"
Khoảnh khắc hắn cầm con đạo lớn này, Chu Đăng phát hiện cảnh tượng trước mắt hắn thay đổi, trở nên lạ kỳ.
Bởi vì tầm hình không hoàn chỉnh mà bị tách ra, hình ảnh hoàn chỉnh bị xé ra thành nhiều mảnh vụn, những lỗ hổng bị xé rách như đao, gớm ghiếc lạ kỳ.
Có thể khiến ánh mắt Chu Đăng biến đổi, lúc nhìn về phía hắc ám, tất cả vết nứt đều biến mất, tất cả đều khôi phục bình thường.
"Không được nắm thứ đồ chơi này."
Lục Chí Văn bên cạnh nắm lấy tay Chu Đăng, cầm lấy thanh đao cũ kĩ kia, sau đó nhét vào một bên.
Lúc này cánh tay Chu Đăng đã hoàn toàn thối rữa, máu thịt bong ra từng mảng, chỉ còn lại xương.
"Lời nguyền?"
Chu Đăng hít một hơi sâu.
Hắn nhìn tay của mình, nhưng mà không có cảm giác đau đớn.
Nhưng mà cảnh vừa rồi khiến hắn dường như hiểu được gì đó.