"Chúng ta có thể gọi thêm người ở bên ngoài."
Trong bóng tối, Liễu Tam đề nghị.
"Lý Quân, anh cũng đã nhìn thấy tình huống của Vệ Cảnh rồi đấy, Hà Ngân Nhi chiêu hồn được mấy vong hồn, không rõ trong tay cô ta còn lại bao nhiêu môi giới có thể sử dụng, Chu Đăng mới lên chức đội trưởng thì thực lực có vẻ không đủ dùng, người duy nhất có thể tạo ra tầm ảnh hưởng có lẽ chỉ còn Lục Chí Văn không rõ thông tin kia thôi, nhưng nếu điều động anh ta tới đây, lỡ như những người khác xảy ra vấn đề gì thì phải làm sao đây?"
"Đừng quên bên ngoài còn có quỷ sai và đồng đội của Trương Tiện Quang đang ẩn núp trong bóng tối."
Lý Nhạc bình nói.
"Vậy thì ba chọi ba, cứ trực tiếp liều mạng đấu với anh ta, trạng thái của tôi không được tốt lắm, không có thời gian để do dự."
Hiện giờ hắn đang ở trong trạng thái mất khống chế, nhưng vẫn đang cực lực giữ vững lý trí.
"Hai người các anh ngăn lại một Trương Tiện Quang, hai Trương Tiện Quang còn lại cứ giao cho tôi."
Dương Gian nói.
"Một chọi hai, cậu chắc là mình làm được chứ? Thật sự không sợ tội giết chết cậu à, bây giờ cậu không có cách nào sử dụng quỷ nhãn, thực lực cũng gặp phải hạn chế rất lớn, loại cảm giác này không dễ chịu đâu nhỉ?"
Trương Tiện Quang nghe thấy những câu đối thoại này, hắn bèn đáp lại.
Loại thảo luận kiểu này cũng không cần thiết phải che giấu, tất cả mọi người đều ở trong phòng học bị quỷ ảnh bao trùm, động thủ sống mới với nhau là chuyện tất nhiên.
"Đúng là không dễ chịu, nhưng muốn xử lý anh thì không thành vấn đề."
Dương Gian lạnh lùng nói.
"Hử? Âm thanh gì vậy, tiếng rò rỉ nước sao?"
Đột nhiên, Trương Tiện Quang khẽ hử một tiếng.
Dương Gian không nói lời nào, dưới chân của hắn đã bắt đầu xuất hiện nước đọng, đồng thời trên vách tường xung quanh cũng bắt đầu thấm ra những giọt nước, không khí trở nên ẩm ướt lạ thường.
Quỷ hồ rất khó hóa thành hình ở trong thế giới quỷ họa, dù hắn đã để lại dấu vết ở thị trấn Song Kiều, tích lũy nước hồ, nhưng lại không thể trông chờ vào nó trong thời điểm hiện tại, chỉ có thể tiếp tục giữ lại đường xoay sở ở phía sau một chiêu này.
Bởi vậy bây giờ hắn không dự tính sử dụng sức mạnh linh dị của quỷ hồ, mà hắn định lấy nước làm vật trung gian để giải phóng quỷ cẩu kia ra ngoài.
Ngay sau đó, trong phòng học tối đen như mực đột nhiên xuất hiện một đôi mắt đỏ rực đầy hung ác, tiếng gầm trầm thấp của dã thú vang lên.
"Là con quỷ cẩu kia à? Quả nhiên cậu vẫn phải sử dụng đến nó trong tình huống nguy cấp nhất."
Giọng nói của Trương Tiện Quang nghiêm nghị, nhưng hắn cũng không cảm thấy ngoài ý muốn với tình huống này.
Hắn vẫn luôn biết Dương Gian đang che giấu bản lĩnh thật của mình.
Dù sao thì bất kỳ ai cũng không thể chắc chắn được sẽ không xuất hiện những chuyện ngoài ý muốn cho đến giây phút cuối cùng, giữ lại một vài con át chủ bài là chuyện rất cần thiết.
Nhưng bây giờ, Dương Gian không có ý định giữ lại.
"Xem ra cậu thật sự định liều mạng chiến đấu.
Như vậy đi, ba chọi ba, như thế rất công bằng, có được không?"
Giọng nói của Trương Tiện Quang tiếp tục vang lên.
Dương Gian không nói lời nào, hắn chỉ yên lặng lấy ra một ngọn đèn dầu hình hoa sen vàng.
Hắn không dám nhóm lửa ngọn đèn mà Trương Tiện Quang bày trên mặt đất, đối với mấy vật phẩm linh dị như này thì sử dụng của bản thân tương đối yên tâm hơn.
"Đèn sáng lên, phần sinh tử."
Dương Gian lạnh lùng nói.
Hai người Liễu Tam và Lý Nhạc Bình lập tức chuẩn bị sẵn sàng, họ hít sâu một hơi, chờ đợi giây phút đèn sáng lên.
Vì để đảm bảo an toàn, vào giờ phút này Dương Gian còn sử dụng quỷ ảnh rồi lần lượt đưa về hướng Liễu Tam và Lý Nhạc Bình mỗi người một con búp bê chết thay.
Sau khi hai người họ nhận lấy theo bản năng, trong lòng lập tức hiểu rõ.
Dương Gian cũng không chút do dự, trực tiếp sử dụng búp bê chết thay cho mình.
Một con búp bê chết thay thoát khỏi tay của hắn, trực tiếp rơi xuống mặt đất, sau đó chạy lon ton thẳng một đường đến nơi cần đến rồi biến mất không còn hình bóng.
Cứ sử dụng trước đề phòng trường hợp bất trắc.
Sau khi chuẩn bị đầy đủ, lúc này Dương Gian mới thắp ngọn đèn dầu thi lên.
Ngay sau khi ngọn đèn dầu thi được thắp sáng, bên trong phòng học tối tăm lập tức hiện ra một chùm ánh sáng, Ánh sáng mờ ảo từ ngọn đèn dầu chiếu sáng khắp nơi, linh dị ẩn giấu trong bóng tối lập tức hiện ra ngay trước mắt.
Vào khoảnh khắc ánh sáng hiện lên, ba tên Trương Tiện Quang giống nhau như đúc trực tiếp hiện ra trước mắt.
Vào giờ khắc này ba người đó cũng đã vây quanh Dương Gian, cùng vung thanh đại đao loang lổ vết rỉ sét trong tay về phía hắn.
Ngay lúc này, hai con người của Dương Gian đột nhiên co lại.
Ba tên Trương Tiện Quang này còn không thèm chú ý đến Lý Nhạc Bình và Liễu Tam, muốn tập hợp tất cả sức mạnh để giết chết Dương Gian.
"Anh chọn sai đối thủ rồi."
Trên khóe miệng của Dương Gian lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Dù người đó có là Trương Tiện Quang thì cũng sẽ phạm vào một sai lầm trí mạng.
Đó chính là Dương Gian chân chính không ở trong thân thể này, mà là quỷ ảnh màu đen đang bao trùm căn phòng học.