“Đội trưởng, sáng nay cậu chạy đi đâu vậy? Sao không thấy ai, làm tôi tưởng lại có chuyện linh dị xảy ra gần đây."
Trong văn phòng, Hoàng Tử Nhã đang ngồi trên ghế sofa uống hồng trà, nhàn nhã nói.
"Mang một thứ phiền phức về, cô gọi cho Hùng Văn Văn, để hắn lại công ty trực ban mấy ngày nay, với bảo Lý Dương ở trong công ty mấy hôm"
Dương Gian nói.
Biểu cảm của Hoàng Tử Nhã thay đổi: "Điều Lý Dương và Hùng Văn Văn đến cùng một chỗ, xem ra chuyện này phiền phức lắm, có thể nói chút không?"
“Vấn đề này liên quan đến Triệu Khai Minh, người cuối cùng phụ trách thành phố Đại Xương.
Lúc đó, hắn bị một con quỷ có thể thực hiện ước nguyện của mình nhắm đến, trở thành ngự quỷ nhấn đặc biệt, tôi sẽ không nói kỹ tình hình.
Bây giờ lệ quỷ đó đang ở trên người con gái hắn là Triệu Tiểu Nhã.
Tôi đã đưa Triệu Tiểu Nhã trở lại công ty Dương Gian giải thích ngắn gọn và nhanh chóng về tình hình.
Hoàng Tử Nhã lập tức hiểu ra: "Cho nên, quỷ cũng theo sau và đi vào công ty?"
Coong! Nghe thấy lời này, Trương Lệ Cầm, người đang rót coca cho Dương Gian, lập tức hơi hoảng hốt, cô trượt tay làm rơi cái cốc.
Dương Gian liếc nhìn, không quan tâm và nói với Hoàng Tử Nhã: “Có thể nói như vậy, quỷ trốn rất kỹ, lang thang bên người Triệu Tiểu Nhã.
Hiện tại Triệu Tiểu Nhã đang nằm ở phòng bệnh của công ty, chắc quỷ cũng đi theo.
Nhưng đừng lo lắng quá, hiện tại con quỷ này không phải mối nguy hiểm, tôi đã điều Lý Dương và Hùng Văn Văn để đề phòng, nhân tiện theo dõi động tĩnh"
“Sẽ không lâu đâu, nếu xác nhận được mấy ngày nay không có dị thường, tôi sẽ chuyển Triệu Tiểu Nhã đi nơi khác."
“Thì ra là thế, vậy cậu muốn bắt con quỷ kia ư? Hùng Văn Văn có dự báo, hắn có thể tìm thấy quỷ nhanh hơn, với khả năng của Lý Dương, hắn có thể nhất được quỷ ở trong công ty Hoàng Tử Nhã đặt tách trà xuống và nghịch mái tóc đen dày trước người, có lẽ hắn hiểu được suy nghĩ của Dương Gian.
"Tuy nhiên, linh dị luôn luôn tiềm ẩn những biến hóa không thể xác định, mọi người trong công ty ít nhiều vẫn phải chịu nguy hiểm nhất định."
Dương Gian nói.
"Đây là hiển nhiên, nhưng đó không phải là trách nhiệm của người phụ trách à?"
“Đúng vậy, chúng ta đang giải quyết chuyện này, mạo hiểm một chút cũng là bình thường, sau đó tôi sẽ thông báo cho Hùng Văn Văn."
Hoàng Tử Nhã mỉm cười, sau đó nhấc điện thoại liên lạc với Trần Thục Mỹ, muốn Hùng Văn Văn đến công ty phải được sự đồng ý của mẹ hắn.
--- Dương Gian ở trong văn phòng vừa sắp xếp lại một số công việc, vừa chú ý đến tình huống xung quanh.
Quả nhiên tủ quỷ tạm thời không xuất hiện nữa.
"Tiểu Dương, anh cũng thật là, mỗi ngày không để cho tôi bớt lo chút nào cả, vừa có việc là gọi Hùng ca tôi tới trợ giúp.
Chẳng qua chuyện này cũng bình thường thôi, dù sao anh cũng không thể làm gì nếu không có tôi, mà tôi cũng nói trước là tôi chỉ ở đây được ba ngày thôi đấy, ba ngày sau sẽ trở về làm bài tập."
Đúng lúc này, Hùng Văn Văn đẩy cửa phòng làm việc bước vào Hoàng Tử Nha cười nói riên-nho - hi “Hả, cái gì cơ?"
Vẻ mặt Hùng Văn Văn lập tức thay đổi: “Có quỷ à? Tiểu Dương, anh thật xấu xa.
Anh chờ đó cho tôi, tôi về tìm mẹ méc tội của anh."
Nói xong, hắn lập tức xoay người muốn bỏ chạy.
"Có phải nhóc sợ rồi không?"
Dương Gian hỏi.
Hùng Văn Văn nghe thấy vậy lập tức dừng bước, xoay người nói: “Anh nói cái gì? Tiểu Dương, anh lặp lại lần nữa xem nào, tôi mà sợ sao?"
“Nếu không sợ tại sao nhóc lại bỏ chạy?"
Dương Gian hỏi.
"Anh nói chuyện có lý chút được không, Hùng ca đây không phải chạy, là do anh xấu tính xấu nết.
Tôi muốn tố cáo anh."
Hùng Văn Văn ra vẻ chính nghĩa nói.
"Sợ chính là sợ, nhóc đừng tìm lý do gì cả.
Vội về nhà làm bài tập cái gì chứ! Đúng là trẻ con, lá gan thật nhỏ"
Dương Gian phất tay nói.
Hùng Văn Văn nghe vậy lập tức nổi nóng, hắn không thèm đi nữa mà đặt mông ngồi xuống ghế sô pha: “Tôi không đi nữa, mấy ngày nay Hùng ca tôi sẽ ở chỗ này để cho anh nhìn rõ xem, rốt cuộc có phải tôi sợ hay không?"
“Vậy nhóc đừng lén bỏ trốn nửa chừng đấy nhé!"
Dương Gian lại nói.
"Đảm bảo sẽ không có chuyện đó, Hùng ca nói lời giữ lời."
Hùng Văn Văn lập tức nói, xem ra hắn không hề biết mình đã mắc bẫy của Dương Gian.
Trẻ con đúng là trẻ con, rất dễ bị lừa gạt.
Một lát sau, Lý Dương cũng nhận được tin tức chạy tới công ty.
"Đội trưởng"
Hắn mở miệng chào hỏi.
Dương Gian gật đầu nói: “Anh điều tra về vụ án mất tích gần đây đến đâu rồi? Có phát hiện gì mới không?"
Lý Dương lắc đầu nói: “Vẫn không có tiến triển, một số người mất tích vô căn cứ, không có dấu hiệu gì, cũng không có dấu vết của linh dị.
Tuy nhiên, qua điều tra sơ bộ có thể kết luận được chuyện này không liên quan đến chuyện chiếc ô che mưa màu đen, cũng không phải do ngự quỷ nhân làm ra, nhưng tôi cảm thấy nó có liên quan đến sự kiện linh dị, rất có khả năng liên quan đến sự kiện linh dị xảy ra ở một nơi khác mà không phải ở tại thành phố Đại Xương."