Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3002 - Chương 3002: Lựa Chọn

Chương 3002: Lựa Chọn

Người sống mang vong hồn đi rất khó, ngạ quỷ nhân cũng khó khăn như vậy, dù có dùng sức mạnh linh dị cũng vô dụng.

Rõ ràng sức mạnh linh dị của Lưu Kỳ mạnh hơn Tiêu Dương rất nhiều.

Tuy nhiên, hắn còn gặp phải mối nguy hiểm lớn hơn Tiêu Dương.

Mối nguy hiểm này đã vượt quá phạm vi phản ứng của hai người, khiến họ cảm thấy tuyệt vọng, trong lòng cảm thấy bất lực.

Cho dù trong lòng họ có muốn thế nào đi chăng nữa nhưng lúc này, thực tế cũng nói với họ rằng không thể mang vong hồn theo được.

Đảo ngược sự sinh tử, làm cho những người quan trọng đã chết từ lâu sống lại, cái giá cho việc này, Lưu Kỳ không thể chịu nổi.

Lúc này, Tiêu Dương đang thuyết phục, hy vọng rằng Lưu Kỳ sẽ từ bỏ và đừng cố chấp nữa.

Nếu đã thất bại thì cũng chứng tỏ rằng đường này không đi ra được, ít nhất bọn họ không có khả năng sống sót đưa vong hồn rời khỏi con đường này.

"Có lẽ Dương Gian có thể làm được, không, có lẽ hắn cũng không làm được.

Những người có sức mạnh linh dị càng mạnh thì nguy hiểm họ phải gánh chịu càng lớn.

Có lẽ người bình thường có cơ hội đưa vong hồn đi là cao nhất."

Tiêu Dương nghĩ đến Dương Gian, nhưng sau đó hắn lại nghĩ rằng ngay cả Dương Gian cũng không thể thành công.

Hắn đoán rằng người có thể đưa vong hồn đi không phải ngạ quỷ nhấn mạnh mẽ, mà là một người bình thường có tố chất tâm lý cao.

Nhưng trước mắt đã không cho Tiểu Dương tiếp tục nghĩ về điều đó nữa rồi.

Bởi vì lúc này mối nguy hiểm to lớn đang rình rập, những lệ quỷ xung quanh đã bao vây họ, chúng muốn cắt đứt sự sống của hắn và Lưu Kỳ.

Tiêu Dương không còn cách nào khác, hắn chỉ có thể cam chịu với số phận, hắn muốn đánh thức Lưu Kỳ, chỉ bằng cách này hắn mới có cơ hội sống.

"Lưu Kỳ, cậu vẫn còn do dự sao? Không còn thời gian nữa."

Lúc này hắn càng lo lắng hơn.

Bởi vì bàn tay của Lưu Kỳ vẫn đang nắm chặt lấy vong hồn không chịu buông ra.

Ngay cả trong thời điểm khủng hoảng này, hắn vẫn không muốn buông tay.

Có lẽ đối với hắn, có một số người quan trọng hơn cả mạng sống, vì vậy hắn có thể lựa chọn chiến đấu liều mạng, không hề chừa lại đường lui.

"Tôi biết, nhưng trong tình huống này, dù có bỏ vong hồn thì cũng có thể bình an vô sự ư? Hoàn toàn không thể, quỷ đã nhắm vào chúng ta rồi, bây giờ đang tấn công chúng ta.

Buông vong hồn ra cũng không thể ngắt được sự tấn công của lệ quỷ.

Ngược lại, chỉ cần chúng ta có thể sống sót sau cuộc tấn công này, con đường để vong hồn sống lại sẽ rất suôn sẻ."

"Tiêu Dương, tôi xin lỗi vì đã liên lụy đến anh, nhưng lần này tôi muốn đánh cược bằng mạng sống của mình."

Lưu Kỳ hít sâu một hơi, hiện tại hắn đã có quyết định.

Hắn muốn chiến đấu bằng tất cả sức mạnh của mình và không muốn lùi bước.

Lần rút lui này, hắn cảm thấy rằng hắn sẽ hối hận suốt đời và sẽ không bao giờ có đủ can đảm để đến đây lần nữa trong tương lai.

Tiêu Dương đã im lặng.

Hắn hiểu suy nghĩ của Lưu Kỳ vào lúc này, đó là hai sự lựa chọn hoàn toàn khác với những gì hắn đưa ra lúc đó.

Lúc đầu, hắn chọn cách trốn thoát, nhưng Lưu Kỳ đã chọn chiến đấu.

"Cậu không cần phải để ý đến tôi, đây là quyết định của tôi.

Vì tôi đã đồng ý đi chuyến này với cậu, nên tôi tự nhiên hiểu cái giá phải trả cho chuyến đi này."

Tiểu Dương không hề nao núng, hắn hít một hơi thật sâu và tiếp tục: “Hãy thử xem, tôi hy vọng cậu có đủ can đảm để làm điều mà trước đây tôi không có đủ can đảm để làm."

“Được."

Lưu Kỳ không nhiều lời, chỉ nói một tiếng.

Sau một cuộc trao đổi ngắn và nhanh chóng, ba nữ nhân quỷ dị trước mặt đã hoàn toàn bao vây cả hai người họ.

Nữ nhân quỷ dị thứ nhất và thứ hai mỗi người đều duỗi ra lòng bàn tay lạnh lẽo, lúc này khoảng cách giữa hai lòng bàn tay này không đơn giản là mấy mét, mà chỉ là mấy centimet.

Khoảng cách này đơn giản là không đủ để một người sống vượt qua.

Nói cách khác, đã quá muộn để Lưu Kỳ và Tiêu Dương trốn thoát ngay cả khi họ không chiến đấu.

"Chuyển sức mạnh linh dị của quỷ sang cho tôi và sau đó làm suy yếu sức mạnh linh dị khủng khiếp này thông qua lời nguyền mà tôi gánh chịu.

Nếu tôi có thể chịu đựng nó và sống sót thì có thể thành công.

Ngược lại, nếu tôi không thể chịu đựng được linh dị này, thì tôi sẽ chết ngay lập tức vì lệ quỷ sống lại"

Lưu Kỳ ánh mắt kiên định, hắn biết mình đang làm gì, đây không phải là hấp tấp, mà là lựa chọn.

Gần như cùng lúc đó lệ quỷ nắm tay nhau và bao vây họ.

Lưu Kỳ cũng đưa tay ra.

Hắn nắm lấy lệ quỷ chỉ có một đôi môi đỏ trên khuôn mặt.

Chỉ với một cú chạm đơn giản, sức mạnh linh dị sẽ được chuyển đến người hắn.

Sau khi chạm vào cánh tay mảnh khảnh lành lạnh không chút hơi ấm, Lưu Kỳ bắt đầu thử thách giới hạn của bản thân đối với vong hồn mà cậu ta đang nắm trong tay đó.

Và cùng lúc đó, khoảnh khắc ba lệ quỷ nắm tay nhau tạo thành một vòng tròn, đầu của Tiêu Dương nặng trịch sau đó cả người nặng nề ngã xuống đất, máu chảy ra từ miệng, mắt và mũi, hắn sắp chết.

Một cuộc tấn công linh dị như vậy không phải là thứ mà hắn có thể chịu đựng được.

Bình Luận (0)
Comment