Ngay lập tức, một đứa trẻ lạnh lẽo không quần áo và làn da xanh tái chạy từ đầu ra.
Quỷ đồng xuất hiện trước mặt Dương Gian, hơi nghiêng đầu và nhìn hắn với đôi đồng tử màu đỏ nhạt.
Dương Gian nhìn tờ giấy da người từ ba năm trước trong tay, sau đó không chút do dự ném cho quỷ đồng: “Ăn đi"
“Cậu đây là?"
Vương San San có hơi nghi ngờ.
Dương Gian nói: "Nếu như giấy da người của thế giới này biết hết mọi thứ, mà còn có địch ý sâu đậm với chúng ta, lại không chịu sự khống chế, vậy thì không bằng để quỷ đồng ăn nó.
Quỷ đồng có năng lực của quỷ chết đói, ăn bất kỳ con quỷ nào cũng đều sẽ coi như là mảnh ghép mà hút vào."
"Nghĩa là, chỉ cần quỷ đồng ăn được giấy da người, nó sẽ có sức mạnh linh dị của giấy da người và trở thành giấy da người đứng về phía chúng ta.".
"Nhưng làm như vậy thì thật là mạo hiểm.
Sau khi người biết tất cả của giấy da người bị quỷ đồng ăn mất, tôi lo lắng không biết liệu nó có giúp quỷ đồng để mở khóa trí tuệ... Một quỷ đồng thông minh và khôn ngoan có đặc tính của quỷ chết đói quá nguy hiểm, rất dễ bị mất kiểm soát, điều này không đáp ứng được yêu cầu của tôi, nhưng ở thế giới này nên không quan trọng gì."
"Tôi tin rằng sức mạnh linh dị của thế giới này chỉ tồn tại trên thế giới này, một khi chúng tách khỏi thế giới này, mọi thứ ở đây sẽ biến mất."
Giấy da người bị ném ra ngoài dường như đang kháng cự lại lần cuối cùng, Dương Gian rõ ràng đã lĩnh ngộ được lực đạo và phương hướng, nhưng sau khi ném ra, giữa không trung lại cong vẹo một cách vô lý, bay vụt ra ngoài cửa sổ.
Rõ ràng là nó muốn trốn khỏi đây, không muốn bị quỷ đồng ăn mất.
"Kháng cự vô ích."
Mắt quỷ của Dương Gian mở ra, quỷ vực bao trùm.
Quỷ đồng ngay lập tức biến mất tại chỗ.
Nó có một số đặc điểm của mắt quỷ và có thể được tự do trong quỷ vực của Dương Gian.
Giây tiếp theo.
Quỷ đồng xuất hiện trong không trung, sau đó mở cái miệng đen ngòm và phóng đại ra và nuốt chửng nhân vật lơ lửng trong không khí, giấy da người rơi vào bụng mà không cần nhai.
Giấy da người ở thế giới này vừa mới sống lại, thật là kỳ quái, còn chưa kịp làm gì Dương Gian thì đã bị ép thành đồ ăn rồi.
Lúc này, bụng của quỷ đồng hơi phồng lên, như thể nó đã ăn no.
Rồi quỷ đồng với những đặc điểm của một quy chết đói bắt đầu bộc lộ tiềm năng đáng sợ đó của nó.
Chiếc bụng phình to bắt đầu co lại nhanh chóng, giấy da người bị nuốt chửng đang được tiêu hóa nhanh chóng và trở thành một phần cơ thể của quỷ đồng.
Quỷ đồng đang choáng váng, như thể đã rơi vào một khoảng lặng chết chóc, nhưng màu da của cậu đang thay đổi.
Thân ảnh màu xanh đen nhạt trên người hắn nhanh chóng biến mất, thay vào đó là màu nâu nhạt, gần với người sống hơn, không còn giống như hài nhi đã chết.
Không có gì ngạc nhiên khi một con quỷ chết đói có thể thể hiện một số đặc điểm của con quỷ mà nó ăn.
"Nó thành công rồi."
Dương Gian nói: “Tiếp theo, chúng ta phải xem quỷ đồng có đặc điểm của giấy da người không để suy đoán về tương lai."
Đúng lúc hắn chuẩn bị ra lệnh.
Đột nhiên.
Chuông cửa vang lên.
"Hả?"
Dương Gian liếc nhìn thì nhìn thấy hai nhân viên bảo vệ đứng ngoài cửa.
"Chúng ta phải thay đổi đến một nơi yên tĩnh hơn, để không ai làm phiền chúng ta”.
Hắn không tiếp tục ở nhà của Phương Kính, mà rời đi ngay lập tức với Vương San San và quỷ đồng.
Dương Gian đến một công viên hẻo lánh trong thành phố.
Ít người sống gần công viên.
Thông thường, công viên vắng người và chỉ thỉnh thoảng mọi người mới đi chơi ở đây vào cuối tuần.
"Nói cho tôi biết, cách rời khỏi thế giới này là gì?"
Hắn nhìn chằm chằm vào quỷ đồng và hỏi.
Quỷ đồng vẫn đang sững sờ bất động như trước, nhưng trong đôi mắt đỏ nhạt kỳ lạ kia lại có một chút nhanh nhẹn, không còn tê dại, xa lạ, nó như đang suy nghĩ điều gì.
"Quả nhiên, quỷ đồng rốt cuộc vẫn là có vấn đề sao?"
Mắt quỷ của Dương Gian nhắm lại ngay lập tức, hắn nắm chặt ngọn giáo nứt trong tay.
Nếu có bất thường xảy ra, hắn sẽ trực tiếp không chút do dự dùng đinh quan tài để đóng đinh quỷ đồng.
Đây không phải là lúc để mềm lòng.
Kết cục đáng sợ nhất dường như đã không xảy ra.
Quỷ đồng bắt đầu hành động, nó đi chân trần, ngay lập tức chạy lon ton đến một bãi cát gần công viên, sau đó nhặt một cành cây gần đó và nhanh chóng viết một cái gì đó trên mặt đất.
Chữ viết tay của nó rất xấu, méo mó và rất khó để xác định ra chữ gì.
Nét chữ này rất giống chữ viết trên giấy da người.
Nhưng rõ ràng là quỷ đồng đang viết thông tin quan trọng.
Dương Gian đứng bên cạnh và quan sát một cách nghiêm túc.
Nhưng nội dung như nào thì hoàn toàn không nhìn ra được, vì những nét viết của quỷ đồng này rất lộn xộn, đây một nét, kia một nét, chỉ có đợi tới khi sắp viết xong thì mới có thể ghép vào và đọc thành câu hoàn chỉnh.
Dương Gian không vội.
Thời gian bây giờ vẫn còn sớm, mới mười hai giờ trưa, hắn còn tận sáu giờ đồng hồ nữa.
Dù có viết câu này lâu đến đầu thì cũng không thể viết được mấy tiếng đồng hồ.
Nhưng lúc này, một tiếng gầm đột nhiên vang lên, một chiếc trực thăng dân sự bay tới từ hướng thành phố Đại Xương.
"Hả?"
Dương Gian ngước mắt lên nhìn.