Dương Gian nói:
- Đừng có kể chuyện cười ở đây, chúng ta đang làm đại sự đó. Anh cảm thấy chuyện như vậy có khả năng xảy ra không? Nếu không, chờ tôi giết cả nhà anh xong lại quay đầu xin lỗi anh. Sau đó mọi người cứ như vậy tha thứ cho nhau, bỏ qua mọi chuyện, anh coi vậy có được không?
Diệp Phong nói:
- Nếu cậu dây dưa cùng tôi cũng không dễ chịu chút nào, con quỷ trong cơ thể của tôi mà khôi phục lại chẳng có lợi với cậu.
Dương Gian nói:
- Đó là chuyện của tôi, không cần anh phải lo. Hiện tại anh vẫn nên lo lắng cho bản thân hơn.
Mặc dù Dương Gian tỏ ra thái độ rất kiên quyết muốn giết chết Diệp Phong nhưng trong lòng hắn cũng hiểu được mọi chuyện.
Diệp Phong không dễ giết.
Tên này khó giết hơn Vương Nhạc rất nhiều, Vương Nhạc chỉ là kéo dài hơi tàn sau khi trải qua chuyện linh dị của quỷ gõ cửa. Lệ quỷ của tên đó cũng đã sắp sửa khôi phục lại nhưng hiện tại Diệp Phong còn chưa đến mức đó.
Diệp Phong nhìn trái nhìn phải, trong đầu suy nghĩ đối sách.
Giờ phút này, một sợi dây thừng đột nhiên đụng trúng người của hắn ta. Sau đó nó cuốn lấy cổ của Diệp Phong, đồng thời dùng một lực lượng kinh khủng lôi hắn ta lên trên.
Quỷ dây thừng đã bắt đầu tập kích hắn ta lần thứ nhất.
Sắc mặt Diệp Phong biến đổi, hán ta biết đây là do lực lượng lệ quỷ của áo liệm khác, hiện tại nó không còn bảo vệ hắn ta nữa.
Bởi vì cánh tay này không còn cảm giác, hiện tại nó trở nên cứng ngắc, lạnh lẽo, hoàn toàn chết.
Đây chính là cái giá của việc lúc nãy hắn ta cưỡng ép đi đến vị trí của Dương Gian.
Đột nhiên Diệp Phong duỗi cánh tay còn lại, túm lấy quỷ dây thừng rồi dùng sức kéo một cái.
Quỷ dây thừng lập tức rơi từ trên trời xuống, hắn ta cũng rơi xuống đất, đồng thời thoát khỏi lần tấn công của quỷ dây thừng.
Từ kết quả mà xem ra, lực lượng của áo liệm vẫn còn tác dụng với quỷ dây thừng.
Không, chưa thể khẳng định được.
Cái này không phải quỷ dây thừng chân chính.
Diệp Phong nhìn thấy sợi dây thừng kia rơi trên mặt đất, trong lòng hơi run rẩy.
Đây chỉ là thứ được lực lượng lệ quỷ biến hóa mà thành, có điều hiện tại nó đã có năng lực mạnh như thế rồi. Nếu hắn ta đụng phải quỷ dây thừng chính thực, liệu hắn ta có thể thoát khốn được hay không đây?
Nghĩ đến việc bản thân hắn ta lúc trước lại dùng tay tiếp lấy sợi dây thừng mà Dương Gian ném về phía mình là hắn ta cảm thấy sợ hãi.
May mắn, khi đó quỷ dây thừng không tấn công hắn ta, nếu không hiện tại mọi chuyện đã khác.
Diệp Phong quyết định.
"Phải nhanh chóng rời khỏi chỗ quỷ quái này."
Dương Gian nhìn thấy bộ dạng bị quỷ dây thừng tập kích của Diệp Phong, hắn lập tức hiểu, hiện tại trạng thái của tên này không còn tốt như trước.
Thế nhưng trạng thái hiện tại của hắn cũng không khác gì lắm.
Từ lúc nãy đến giờ, quỷ vực đã vượt qua cực hạn của hắn.
Cũng vì kiêng kỵ ngón tay màu đen kia cho nên hắn không thu hồi quỷ vực lại, vì thế hắn chỉ có thể bị động duy trì quỷ vực.
Dương Gian nhíu mày, hiện tại hắn cũng đã bắt đầu cảm nhận được sự xao động bất an của mắt quỷ, nó sắp sửa thức tỉnh.
"Cứ cho là khống chế hai con lệ quỷ thì hiện tại cũng phải đến cực hạn? Nguyên nhân của chuyện này có lẽ là do sử dụng lực lượng lệ quỷ quá nhiều, trong lúc lỡ đãng khiến cho thời gian khôi phục của lệ quỷ bị rút ngắn lại.
Từ lúc khống chế con lệ quỷ thứ hai đến giờ, hắn còn chưa có cảm nhận được sự xao động của lệ quỷ, đây là lần đầu tiên. Giống như bệnh nhân bị bệnh ung thư vậy, lúc đầu đã khống chế được sự phát triển của khối u nhưng khi đi khám lại thì phát hiện ra tế bào ung thư lại phát triển.
"Không sao, cứ đọ với hắn ta một hồi."
Hiện tại bản thân hắn đã có sự xao động của việc lệ quỷ khôi phục lại, nhưng hắn không tin tên Diệp Phong kia tốt hơn mình.
Đúng là tình trạng hiện tại của Diệp Phong không hề tốt, hắn ta đã bắt đầu muốn từ bỏ việc đối phó Dương Gian. Lúc này hắn ta đang cố gắng tìm cách rời khỏi đây.
Thật ra Diệp Phong có cách có thể rời khỏi quỷ vực nhưng cái giá phải trả lại có chút lớn.
Cuối cùng, hắn ta hơi cắn môi, hắn ta quyết định không thể nào tiếp tục ở lại đây nữa.
Phía dưới ống tay áo của áo liệm đã bắt đầu xuất hiện máu tươi, từng giọt từng giọt nhỏ tí tách.
Diệp Phong quyết định sử dụng lực lượng lệ quỷ của con quỷ thứ hai.
Hắn ta chủ động cởi chiếc áo liệm ra, lộ ra cơ thể của hắn ta.
Điều khiến cho người ta phải rùng mình chính là trên lồng ngực của hắn ta lại có một cái miệng đang há ra.
Không, không thể nói đây là miệng được, bởi vì nó không có bờ môi.
Đúng ra mà nói là trên ngực của hắn ta có móc một bộ răng.
Một bộ răng màu đen dữ tợn, trên đó không ngừng chảy ra máu tươi.
Bộ răng này lại có thể di chuyển qua cách vị trí cơ thể của hắn ta, nó không ngừng cắn vào các miếng thịt cứng ngắc vì bị ảnh hưởng bởi lực lượng lệ quỷ của áo liệm.
Trên người của hắn ta lưu lại vô số dấu răng, những khối thịt bị cắn mất đi sẽ lưu lại ở trên người những lỗ hổng. Có một số đã đóng vảy nhưng có một số lỗ lại vẫn còn mới.
Sử dụng càng nhiều lực lượng của áo liệm, các bộ phận cơ thể bị chết sẽ càng nhiều. Cần phải sử dụng cái răng quỷ này để cắn mất đi nên lưu lại càng nhiều lỗ.
Lúc này răng quỷ đã mở ra, bắt đầu cắn xé.
Nó cắn một phát trên quỷ vực, vậy mà nó lại có thể cắn cho quỷ vực thủng một lỗ hổng.
- Chết tiệt.
Diệp Phong ứa mồ hôi lạng, thân thể của hắn ta có cảm giác dường như bị xé nứt.
Nếu răng quỷ cắn vào người của hắn ta còn tốt, nhưng nếu cắn lực lượng của quỷ vực hay cắn một con quỷ, thân thể của hắn ta chịu không nổi. Chỉ có thân thể của quỷ thì mới có thể chịu đựng được hậu quả khi răng quỷ khôi phục lại.
- Hả?
Dương Gian cảm giác được, dường như quỷ vực của hắn đã xảy ra thay đổi, bị thứ gì đó mở ra một lỗ hổng.
- Là năng lực con quỷ thứ hai của Diệp Phong.
Con mắt quỷ trên trán của Dương Gian có thể nhìn xuyên qua đám quỷ dây thừng. Hắn nhìn thấy một hàm răng màu đen trông rất dữ tợn đang cắn xé quỷ vực.
Một màn như vậy khiến cho người ta cảm thấy không rét mà run.
Quỷ vực là thứ tồn ở giữa chân thực cùng hư ảo, vậy mà nó vẫn có thể cắn xé được, như vậy còn có thứ gì mà hàm răng quỷ này không thể cắn chứ?
Không ngờ răng quỷ này lại có thể cắn xé được cả quỷ vực, nếu không cẩn thận bị nó cắn trúng một phát, dù là ngự quỷ nhân cũng phải chết ngay lập tức.
Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.
"Vậy mà tên Diệp Phong này cất giấu một con quỷ đáng sợ đến thế? Thế nhưng sao lúc trước hắn ta không chịu sử dụng. Xem ra cái giá của chuyện này cực kỳ lớn, không nằm trong giới hạn chịu đựng của hắn ta, vì thế hắn ta không dám sử dụng một cách tùy tiện.
Nhưng rất nhanh, Dương Gian lại nghĩ đến chuyện khác.
"Hiện tại năng lực hai con lệ quỷ của hắn ta đã lộ ra hết rồi. Mình nên dùng cách gì để giết chết hắn ta đây?"
Hạn mức cao nhất của ngự quỷ nhân rất cao, hạn cuối cũng không hề kém. Có một số ngự quỷ nhân giống như Nghiêm Lực, Diệp Tuấn, Vương Nhạc, đám người này không khó đối phó. Nhưng như Vương Tiểu Cường hay Diệp Phong thì rất khó giết chết.