"Hóa ra là vậy, bà lão này không chỉ xuất hiện trước mắt mình, mà còn xuất hiện trong quá khứ của mình.
Khi vào trạng thái khởi động lại, mình đã tiếp xúc với bà lão năm xưa.
Nếu tiếp tục khởi động lại, bà ta tiếp tục xâm nhập quá khứ và tiếp tục tấn công mình.
Bây giờ lý do tại sao mình không thể khởi động lại để thoát khỏi cuộc tấn công của Mạnh Tiểu Đổng này là vì tốc độ khởi động lại của mình không thể theo kịp tốc độ xâm nhập của bà ta."
"Khởi động lại vô hạn đối kháng với cuộc xâm lược vô hạn, mình đang yếu thế hơn..."
Dương Gian đã hiểu ra và cũng hiểu được tình hình hiện tại.
Không có gì ngạc nhiên khi Mạnh Tiểu Đổng này đã nói trước rằng số lượng là đủ.
Nếu số người xâm nhập quá khứ không đạt đến một quy mô nhất định, thì sẽ không đủ để chặn lại quá khứ.
Vì vậy, để chống lại Mạnh Tiểu Đổng này, thời gian kéo dài càng lâu thì càng nguy hiểm, bắt buộc phải giết bà ta một cách nhanh nhất mới được.
Nhưng Dương Gian hiểu rõ khuyết điểm này, sau nhiều năm như vậy Mạnh Tiểu Đổng chắc chắn cũng sẽ biết khuyết điểm này.
Vì vậy, Mạnh Tiểu Đổng có vô số búp bê chết thay trong tay.
Bà ta không cần phải động tay, chỉ cần dựa vào số lượng những con búp bê chết thay và con rối kỳ dị đó kéo dài thời gian.
Chỉ cần vừa hết thời gian, bà ta sẽ có thể dựa vào ưu thế số người cực lớn, đủ để người khác tuyệt vọng và sau đó giết đối phương.
Trong cuộc đối đầu thực sự, Dương Gian có thể cảm nhận rõ ràng sự đáng sợ của những con quái vật già cỗi của thời Dân Quốc.
"Không, bây giờ vẫn không thể từ bỏ.
Mình không tin rằng mình sẽ bị Mạnh Tiểu Đổng giết chết.
Nếu nói rằng mình sẽ chết ở đây, thì Tần Lão kia có thể đem một mình Mạnh Tiểu Đổng ra đối phó với mình là được rồi.
Tại sao còn phải mang theo cả chủ nghĩa trang La Thiên đó? Hắn có thể dự đoán tương lai, tại sao phải vẽ vời thêm chuyện này làm gì".
"Trong đây chắc hẳn có một số biến hóa mà mình chưa biết."
Lúc này, khuôn mặt của Dương Gian càng dài ra, nhăn nheo, già đi nhanh chóng và đường nét trên khuôn mặt dần biến thành dáng vẻ của người khác, nhưng hắn cắn răng nghiến lợi.
Một đôi mắt quỷ đỏ rực.
Trạng thái tự khởi động lại được duy trì liên tục.
"Chặn lại quá khứ mà muốn giết tôi sao, đừng đùa nữa, bà muốn chơi thì tôi sẽ bồi bà chơi tới cùng"
Dương Gian gầm lên.
Hắn quyết định vượt qua chín tầng quỷ vực và mở ra quỷ vực tầng thứ mười.
Chỉ đảo ngược tình thế thôi là chưa đủ, hắn cần phải đánh bại Mạnh Tiểu Đổng này một cách triệt để.
Nếu nói mười tầng quỷ vực cũng không thể có ảnh hưởng mang tính quyết định, vậy thì hôm nay hắn chỉ có thể nhận mệnh mà chết ở đây.
Giọng nói u ám của Mạnh Tiểu Đổng vang lên bên tai: "Lúc này, đừng cứng miệng nữa, việc khởi động lại của cậu đã không hiệu quả rồi.
Bây giờ chỉ có thể trì hoãn thời gian bị tôi giết chết thôi, không có tác dụng mang tính quyết định nào đâu."
Trên cơ thể Dương Gian, mắt quỷ đang không ngừng mở ra.
Đôi mắt quỷ chồng lên nhau.
Ban đầu, quỷ vực tám tầng có thể được khởi động lại trong phạm vi rộng.
Giờ đây, một mắt quỷ chỉ cần mở bốn tầng là đủ rồi.
Vậy nếu mỗi cặp mắt quỷ mở ra năm tầng quỷ vực, nếu chúng được xếp chồng lên nhau, vậy thì sẽ thành mười tầng quỷ vực rồi.
Và điều này dễ hơn nhiều so với một mắt quỷ đơn lẻ có thể mở ra mười tầng quỷ vực, gánh nặng sẽ không lớn như vậy.
Theo lý thuyết thì Dương Gian hiện tại có thể làm được.
Tuy nhiên, bản thân sự chồng quỷ vực sẽ cực kỳ kích thích sự phục hồi của mắt quỷ.
Nhưng trong trường hợp này, hắn không thể nghĩ nhiều như vậy.
Dương Gian đã đem sinh mệnh của hắn cược ở tầng mười của quỷ vực, không ai có thể ngăn cản hành vi hiện tại của hắn.
"Hả?"
Lúc này, Mạnh Tiểu Đổng nhận ra sự khác thường trên người của Dương Gian, vì bà ta nhìn thấy ánh sáng màu đỏ trên người của Dương Gian ngày càng nhiều, dường như cả người hắn thấm đẫm máu.
"Quỷ vực đang chồng lên nhau sao? Lẽ nào hắn chưa phát huy hết sức mạnh linh dị của mình trong hoàn cảnh này? Đây có phải là loại tiềm năng mà Tiểu Tần đã nói?"
Bà ta đã nhìn ra manh mối, muốn tăng tốc độ xói mòn Dương Gian nhưng không thể làm được.
Thay vào đó, bà ta lại thấy rằng quá trình xói mòn diễn ra chậm hơn và các dấu vết xói mòn đang bị đảo ngược.
"Không đúng, hắn đang vượt qua sự phong tỏa của quá khứ.."
Sau đó, khuôn mặt ảm đạm của Mạnh Tiểu Đổng đột ngột thay đổi, bà cảm thấy mất kiểm soát và có điều gì đó không ổn.
Những khoảnh khắc tiếp theo, không đợi bà do dự, một lòng bàn tay cháy đen bất ngờ vươn ra và nắm lấy Mạnh Tiểu Đổng.
Rõ ràng đó chỉ là một bàn tay quỷ cháy đen bình thường, nhưng không chỉ là Mạnh Tiểu Đông hiện tại, Mạnh Tiểu Đổng của quá khứ dường như cũng đã bị bắt lại.
Rõ ràng chỉ tồn tại ở Dương Gian của hiện tại, nhưng cũng giống như Mạnh Tiểu Đổng, cũng tồn tại ở vô số thời điểm trong quá khứ.
"Mặc dù không thể kiểm soát được những thay đổi không xác định, nhưng sức mạnh linh dị của cậu quá yếu, không đối phó được tôi đâu."
Mạnh Tiểu Đổng muốn vùng vẫy, nhưng lại sững sờ khi thấy mình không thể thoát khỏi bàn tay quỷ này.
"Đừng quá tự tin, bà già, trò chơi của bà kết thúc rồi."