"Anh nghĩ kế ly gián của mình sẽ ảnh hưởng tới tôi sao?"
Dương Gian nhìn lướt qua rồi nói: "Đừng lo lắng về kế hoạch của mình nữa, trước đây anh đã từng thất bại rồi, bây giờ lại càng không thể thành công! "Nếu cậu không muốn nói về chủ đề này vậy thì không nói nữa."
Trương Tiện Quang không nói thêm nữa, quay đầu nói: "Chúng ta hãy nói về tòa lâu đài đó đi."
Dương Gian nói: "Lâu đài mộng yểm không có gì đáng nói, chỉ cần anh thắng được đối thủ thì mọi chuyện sẽ kết thúc."
"Nhóm người nước ngoài đó bắt đầu không an phận rồi."
Trương Tiện Quang nói: "Linh dị của mộng yểm xuất hiện ở đây, điều này có nghĩa là cậu đã bị tấn công trước đó, và nhóm người nước ngoài đó muốn giết cả đội trưởng của trụ sở.
Mục đích rõ ràng không đơn giản như vậy.
Có vẻ như tham vọng của họ đã trỗi dậy trở lại, đám hậu bối các cậu làm được không đó?"
"Anh đã từng đấu với chúng tôi, anh nghĩ thế nào?"
Dương Gian nói.
"Nói thật sao?"
Trương Tiện Quang hỏi.
Dương Gian trả lời: "Nói dối có ý nghĩa gì không?"
Trương Tiện Quang cười nói: "Họ rất đông, sức mạnh tổng thể của họ không hề yếu.
Nếu họ hợp lực, những đội trưởng trong tổng bộ các cậu không phải là đối thủ, hơn nữa đối phương còn có ý nghĩa hạ thủ vi cường, đột phá từng người.
Có lẽ cậu là cửa đột phá, nhưng may mắn thay, cậu đã giữ vững, không chỉ không sao mà bạn còn để lại linh dị của mộng yếm của đối thủ ở lại đây."
"Tôi có một kế hoạch, cậu có muốn nghe không?"
"Anh còn có kế hoạch?"
Dương Gian hỏi.
Trương Tiện Quang nói: "Bên kia đã nói rõ rằng họ không muốn từ bỏ lâu đài mộng yểm.
Nếu đúng như vậy, cậu chỉ cần giảm tốc độ xâm nhập lâu đài mộng yểm, rồi dẫn giết chúng từ từ, và hỗ trợ chúng một chút."
"Tôi không muốn."
Dương Gian dứt khoát từ chối.
"Anh cũng nói rằng đối phương không muốn từ bỏ sức mạnh linh dị của mộng yểm, điều này đủ để chứng minh rằng sức mạnh linh dị này rất có giá trị.
Nếu đã như vậy, tại sao lại không giành lấy sức mạnh linh dị này? Đợi quỷ cẩu nuốt trọn mộng yểm, quỷ cẩu sẽ trở thành ác mộng của đối phương"
"Tôi không muốn cho kẻ thù hy vọng, ngay cả khi là hi vọng hão huyền, tôi chỉ muốn cho đối phương cảm thấy tuyệt vọng"
"Tuổi còn trẻ mà khẩu khí cũng lớn quá đó."
Trương Tiện Quang cười, có chút khen ngợi.
"Tới rồi."
Dương Gian dắt quỷ cẩu và Trương Tiện Quang trở lại cổng của lâu đài cổ theo phong cách châu Âu một lần nữa.
Đúng lúc này, cửa mở, hơn chục người nước ngoài mặc áo giáp và vũ khí lạnh đứng ở cửa, những người này thân hình cao lớn, rõ ràng trên thực tế họ cũng là tráng sĩ khá ghê gớm.
Mặc dù kích thước như vậy không thể đóng bất kỳ vai trò nào trong giới linh dị, nhưng trong thế giới mộng yểm, vóc dáng như vậy là một lợi thế.
“Bên kia muốn gian lận"
Trương Tiện Quang liếc hắn một cái rồi nói.
Dương Gian cho biết: "Xem ra sau khi đối phương khiến tôi đồng ý đánh cược thì lập tức điều chỉnh người, kéo một vào 'cao thủ vào trong thế giới mộng yểm, mà ngự quỷ nhân thì trốn đi, không dám cược mạng sống với tôi, họ cũng sợ sẽ chết ở đây."
"Bây giờ, anh có chắc chắn không?"
Trương Tiện Quang vừa đi về phía trước với đại đao: "Nếu họ xông lên theo nhóm thì tôi không chắc chắn lắm, nhưng nếu họ một đối một, thì chắc chắn là đến tìm cái chết.
Kết thúc càng nhanh càng tốt.
Giết chết đám này, tôi còn phải về dạy học."
"Đội trưởng Dương, cậu đúng là người luôn giữ lời hứa, chắc đây là người trợ giúp mà cậu tìm đến, nhưng chúng tôi tạm thời quyết định đổi người để đấu với người mà đội trưởng Dương đã chọn.
Tất nhiên, Đội trưởng Dương, cậu yên tâm.
Lời hứa trước đây vẫn còn hiệu lực, nếu bạn của tôi thua, chúng tôi sẽ rời khỏi đây ngay lập tức và không bao giờ xuất hiện nữa."
Một người nước ngoài lạ mặt bước ra, đội mũ bảo hiểm và che mặt nên khó nhận ra ngoại hình.
"Tên giấu đầu hở đuôi còn không dám ló mặt ra, đang sợ tôi nhớ được tướng mạo của các người sau đó ngồi máy bay ra nước ngoài giết các người sao?"
Dương Gian liếc mắt, lạnh lùng nói.
Người đàn ông ngoại quốc xa lạ kia cũng không tức giận, hắn chỉ cười: "Đội trưởng Dương trước hết hãy bình tĩnh, giữa chúng ta không có mâu thuẫn gì cả, hãy để cuộc đấu này diễn ra suôn sẻ trước đã, anh bạn của tôi đợi đã có chút nóng nảy rồi, hắn muốn chiến thắng ngay lập tức và kết thúc cơn ác mộng này."
"Nếu muốn đánh, có thể bắt đầu ngay bây giờ, nhưng trước hết, hãy nói người của anh cởi áo giáp ra, nếu không tôi có lý do để nghi ngờ rằng anh muốn trì hoãn thời gian."
Dương Gian liếc nhìn tòa lâu đài dần im ắng.
Hắn lo lắng rằng quỷ cẩu sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn và thế giới mộng yểm sẽ mất kiểm soát.
"Tất nhiên rồi."
Người đàn ông ngoại quốc này đi tới, vỗ vai người đàn ông mặc áo giáp đứng cách đó không xa: “Cố lên, thắng người này, tôi cho cậu một tỷ đô, nếu như không thắng, cậu biết ý của tôi rồi đó."
Người đàn ông cao lớn không nói, chỉ cởi bỏ lớp áo giáp dày cộp trói buộc hắn.
Một người nước ngoài vạm vỡ với chiều cao hai mét đã lộ diện.
Người đàn ông ngoại quốc này hói đầu, xăm trổ khắp người và có nhiều vết sẹo trên da.
Rõ ràng người đàn ông này không phải là người được đào tạo trong phòng tập thể dục, mà là người có kinh nghiệm chiến đấu dày dặn.