Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3106 - Chương 3106: Đơn Giản

Chương 3106: Đơn Giản

“Lần này trở về thành phố Đại Xương, cô dự định ở lại mấy ngày?"

Dương Gian hỏi.

"Ngày mai tôi phải đi rồi, lần này tôi xin nghỉ tới đây, dù sao tôi vẫn còn đang đi học, thời gian không nhiều lắm."

Miêu Tiểu Thiện bất lực nói: “Có đôi khi tôi thật sự muốn bỏ học, cảm giác đi học thế này cũng không có ý nghĩa gì to tát, dù sao khắp nơi đều gặp sự kiện linh dị, không chừng ngày nào đó lại xảy ra chuyện, chi bằng dựa theo ước nguyện của mình mà sống tốt.

Nhưng cha mẹ tôi sẽ không đồng ý, thật vất vả mới thi đậu đại học tốt, cứ bỏ học như thế họ nhất định sẽ đánh chết tôi."

“Không đi học thì không có tương lai, cô nhìn A Vĩ và tôi đi, cả ngày không có việc gì làm, đi dạo khắp nơi, gây chuyện phiền phức, hôm nay không phải là tôi đi đánh người khác thì ngày mai người khác sẽ đến đánh tôi, cảm giác sớm muộn gì cũng bị người ta chém chết ở trên đường"

Dương Gian nói: “Dù sự kiện linh dị càng ngày càng nghiêm trọng, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ qua đi, cho nên vẫn phải tính toán cho sau này."

“Hơn nữa cô bỏ học thì làm cái gì đây?"

Miêu Tiểu Thiện híp mắt cười nói: “Tôi nghĩ rồi, tôi có thể đến công ty của cậu làm việc, cậu chắc chắn sẽ thuê tôi đúng không?"

“Dù tôi sẽ thuê cô, nhưng cô cũng đừng vội rời khỏi trường học mà đi làm thuê chứ, sau này quãng đời còn lại cô có rất nhiều thời gian đi làm, cho nên vẫn phải hoàn thành việc học thật tốt, đây cũng là hy vọng của mọi người, không phải sao?"

Dương Gian nói.

"Đúng vậy, trước kia tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng gần đây tôi lại cảm thấy càng ngày càng khó chịu"

Miêu Tiểu Thiện nói.

Dương Gian hỏi: “Nguyên nhân gì?"

“Tôi không rõ lắm, có lẽ là sau khi Tôn Vu Giai kể chuyện của cậu cho tôi nghe khiến tôi cảm thấy lo lắng, có lẽ do gần đây tôi đang viết một quyển sách có chút phiền não, luôn muốn thay đổi lối sống"

Miếu Tiểu Thiện suy nghĩ một hồi rồi nói.

"Lo lắng sao? Tôi có thể hiểu được đại khái, nhưng tôi không có cách nào tốt."

Dương Gian không nói thêm gì, hắn hiểu được cảm giác lo lắng này.

Hiểu rõ sự kiện linh dị càng nhiều sẽ càng cảm thấy thế giới này sắp chấm dứt rồi, người bình thường đương nhiên sẽ lo lắng, cảm thấy làm cái gì cũng không có ý nghĩa, chi bằng nhân lúc mình còn sống làm một số việc mình muốn làm.

"Gần đây cậu đang bận cái gì vậy?"

Miêu Tiểu Thiện hỏi.

"Đương nhiên là xử lý sự kiện linh dị, nhưng gần đây mẹ tôi bắt đầu thúc giục chuyện kết hôn, cảm thấy tôi trưởng thành rồi nên phải tìm một cô gái để kết hôn."

Dương Gian nói.

Miêu Tiểu Thiện hơi giật mình, sau đó cười nói: “Cậu cũng có một ngày bị thúc giục kết hôn sao, nhưng với năng lực của cậu, số cô gái nguyện ý gả cho cậu chắc chắn rất nhiều nha.

Cậu chính là quỷ nhãn Dương Gian tiếng tăm lừng lẫy nha, chỉ cần nói một câu chắc số cô gái đứng trước cửa nhà cậu phải xếp hàng mấy chục kilomet mất."

“Những người thích hợp lại rất ít."

Dương Gian nói.

“Nghe cậu nói như vậy là đã có người thích hợp rồi sao?"

Tâm tư Miếu Tiểu Thiện nhạy cảm, làm bộ lơ đãng hỏi.

Dương Gian bình tĩnh nói: “Sau khi nghiêm túc suy nghĩ một hồi, trước mắt tôi có hai người để chọn."

“Ai với ai? Không phải là Vương San San chứ, tôi cảm thấy cô ấy và cậu rất xứng đôi, dù sao trước kia cô ấy cũng là mỹ nữ nổi danh trong lớp, có rất nhiều người theo đuổi."

Miêu Tiểu Thiện nói bóng nói gió.

"Không phải Vương San San, một người là Giang Diễm"

Dương Gian nói.

Trong lòng Miếu Tiểu Thiện lập tức căng thẳng, cô biết Giang Diễm, vì người này quen biết với Dương Gian đã lâu rồi, hơn nữa cũng luôn ở trong nhà Dương Gian...

"Cô ấy rất tốt, cũng rất ngưỡng mộ cậu, nếu cậu lựa chọn cô ấy, tôi tin có thể sống chung rất hạnh phúc..."

Cô vừa nói một vài lời tốt đẹp, nhưng trong giọng nói lộ ra vài phần căng thẳng và lo lắng.

Sau đó, Dương Gian lại nói: “Còn có một người là cậu."

Lời nói của Miêu Tiểu Thiện lập tức dừng lại, sau đó mở to hai mắt nhìn Dương Gian, có vẻ rất khiếp sợ: “Tại, tại sao lại là tôi? Trước đây, tôi, tôi chỉ từng hứa sẽ là bạn gái của cậu, nhưng không... chuyện này quá nhanh, tôi vẫn đang đi đọc đấy."

Thời khắc này, cô liên tục xoay xoay bàn tay, mặt đỏ tới mang tai, trái tim đập loạn không thôi.

Cô không ngờ đã lâu không gặp mặt Dương Gian rồi, vừa gặp mặt lại chạy tới bàn thẳng vào vấn đề kết hôn, điều này làm cho người ta bất ngờ không kịp chuẩn bị.

Dương Gian tiếp tục lái xe, biểu cảm vẫn bình thản như trước, giống như chỉ là đang thảo luận một chuyện nhỏ không đáng để “Nhưng chuyện này cho dù là tôi đồng ý, tôi cũng phải hỏi ý kiến của cha mẹ tôi."

Một lúc lâu sau, Miếu Tiểu Thiện mới đỏ mặt nghẹn ra một câu này.

Dương Gian thấy bộ dáng luống cuống tay chân của cô, chợt nói: “Ý kiến của cha mẹ cô thật ra không quan trọng, không phải sao? Dù sao tôi cũng có thể giải quyết tất cả mọi chuyện."

Miêu Tiểu Thiện lại lập tức đỏ mặt im lặng, đồng thời bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ chuyện này.

Đây không phải là một vấn đề nhỏ.

Vì quyết định này rất có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của mình.

Nhưng bất kể thế nào, trong lòng Miếu Tiểu Thiện vẫn vô cùng vui mừng, vì cô biết, lúc Dương Gian suy nghĩ vấn đề này vẫn tính mình vào: “Nghĩ không thông thì tạm thời đừng nghĩ nữa, cũng không phải là chuyện nhất định phải lập tức ra quyết định, tôi chỉ hỏi một chút thôi."

Dương Gian nói: “Về vấn đề này tôi cũng rất lỗ mãng, mở miệng đã đưa ra chủ đề như vậy."

Bình Luận (0)
Comment