Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3112 - Chương 3112: Thay Đổi

Chương 3112: Thay Đổi

Dương Gian không đến khách sạn Hòa Bình và Trương Vỹ đã nói, hắn cố tình lái xe vòng quanh thành phố Đại Xương để đảm bảo mọi thứ vẫn bình thường, sau khi không có vấn đề gì thì hắn mới lái xe đến điểm hẹn.

Vì có sự cố quỷ kính trong buổi họp lớp cuối cùng, lần này hắn không muốn xảy ra sự linh dị về tủ quỷ.

Dù thời gian họp lớp hơi vi diệu nhưng Dương Gian đã cố gắng hết sức để tránh phát sinh chuyện ngoài ý muốn.

Dù sao những sự kiện linh dị đang giết chết mọi người, hắn không muốn ai đó chết đột ngột trong buổi họp lớp.

Xe của Dương Gian nhanh chóng đi đến cửa khách sạn Hòa Bình, hắn xuống xe, đưa chìa khóa xe cho nhân viên giữ xe của khách sạn rồi bước vào.

"Trương Vỹ đã chọn một nơi tốt, hắn đã trưởng thành hơn rồi."

Hắn vô tình mở mắt quỷ của mình và nhìn lướt qua khách sạn.

Khách sạn kiểu cách, rộng rãi, ít người, cách xa trung tâm thành phố, quả thực rất thích hợp cho những buổi họp lớp.

Vì ngay cả khi một sự kiện linh dị xảy ra ở một nơi như vậy, nó sẽ không có tác động lớn, số người bị ảnh hưởng sẽ ít hơn nhiều.

Dù sự kiện linh dị sẽ không xảy ra, nhưng Trương Vỹ rõ ràng đã học được cách đề phòng.

Khi Dương Gian bước vào khách sạn, một người phục vụ ngay lập tức chào hỏi: "Giám đốc Dương, xin chào, anh tới đây dự tiệc ạ? Khách sạn chúng tôi đã thu xếp xong, mời anh vào."

Dương Gian xua tay: "Không cần dẫn đường, tôi tự mình đi qua."

"Vậy thì tôi sẽ không quấy rầy giám đốc Dương."

Người phục vụ lịch sự rời đi.

Vừa rồi hắn đã nhìn thấy vị trí của Trương Vỹ, mọi người cũng đã tới rồi, hắn là người đến cuối cùng.

Thực ra hắn không đến muộn vì vẫn chưa đến sáu giờ.

Chỉ là những người khác đã quá chú ý tới cuộc hội ngộ đẳng cấp này, bọn họ đều đã đến khách sạn Hòa Bình trước từ rất lâu.

Địa điểm gặp mặt là trên tầng ba của khách sạn.

Tầng này đã bị Trương Vỹ bao hết rồi, ngoại trừ mấy người liên quan đến bữa tiệc, không có khách nào khác, nhưng chuyện này cũng chẳng là gì đối với Trương Vỹ.

Vừa lên tầng ba, một cô gái xinh đẹp mặc váy trắng với làn da trắng như tuyết đứng bất động, khuôn mặt lạnh lùng, tựa như đã đợi ở đây rất lâu.

"Vương San San, cô đang đợi tôi sao?"

Dương Gian hỏi.

Sắc mặt của Vương San San như thường, bình tĩnh lãnh đạm: "Dương Gian, tôi thấy hình như quỷ đồng đã thay đổi rất nhiều.

Có phải cậu đã làm gì quỷ đồng không?"

Câu đầu tiên cô nói là hỏi về tình trạng của quỷ đồng.

Dương Gian không giấu giếm, nói thẳng: "Qủy đồng cần phải lớn lên, trước đây nó quá yếu ớt, không thể bảo vệ cô, không thể bảo vệ tiểu khu Quan Giang, cũng không thể một mình gánh vác hết.

Vì vậy, tôi đã cho nó ăn một con quỷ và đi một đôi giày thêu để tăng sức mạnh linh dị cho nó."

“Nhưng nó đã biến mất."

Vương San San nói.

Dù giọng điệu vẫn đều đều, nhưng Dương Gian có thể thấy rằng Vương San San đang quan tâm đến quỷ đồng.

Đừng nhìn vẻ ngoài lạnh lùng của Vương San San, thực ra cô không phải là ngự quỷ nhân, có tình cảm của người bình thường nhưng bề ngoài lại lạnh lùng.

"Cô nên phát hiện ra rằng chỉ cần cô nói một câu, quỷ đồng tự nhiên sẽ xuất hiện, không phải tốt hơn à?"

Dương Gian nói, đồng thời nhìn về phía Vương San San.

Quỷ đồng âm lãnh đã xuất hiện, trên người khoác một tấm vải liệm quỷ dị và đi đôi giày thêu màu đỏ dưới chân, trông có vẻ hơi dở dở ương ương.

"Tôi chỉ muốn hỏi về quỷ đồng và tôi đang cố gắng làm quen với quỷ đồng mới càng nhiều càng tốt."

Vương San San nói.

"Tôi biết, cô chăm sóc quỷ đồng đã lâu, đáng lẽ tôi phải nói trước với cô một số thay đổi, nhưng bây giờ không phải lúc.

Đi thôi, hôm nay họp lớp, chúng ta đừng bàn những chuyện linh dị để không gợi lên những kỉ niệm xấu, đúng không?"

Dương Gian sải bước tới và ra hiệu.

"Nghe nói gần đây cậu đang tính chuyện kết hôn"

Vương San San đột nhiên chuyển chủ đề.

"Tôi đang ở trong tình trạng này, tương lai sống chết không chắc chắn, nghĩ đến chuyện kết hôn cũng là chuyện bình thường.

Dù sao thì tài sản của gia đình cũng cần được thừa kế, cha mẹ cần phải chăm sóc., tôi cũng phải suy tính cho tương lai.

Nhưng đó không phải là vấn đề lớn, đó chỉ là một vấn đề nhỏ nhặt, tại sao cô lại quan tâm đến vấn đề này?"

Dương Gian nói.

Vương San San khẽ nhìn hắn: "Tôi chỉ tò mò về việc với thân phận và địa vị của mình, cậu sẽ chọn người như thế nào.

Dù sao không có nhiều người phù hợp với cậu.

Nhưng theo thái độ của mẹ cậu, có vẻ cậu thích những người ngoài giới linh dị hơn."

"Tuy người bình thường yếu ớt nhưng lại sống rất lâu, cô tiếp xúc với linh dị có thể hiểu rõ thế giới này hơn, nhưng dù sao linh dị cũng là một nhân tố không ổn định"

Dương Gian nói.

"Tôi biết rồi."

Vương San San nói xong, cô không tiếp tục đề tài nữa.

Dương Gian nhìn cô ấy và nói: "Nhưng ai có thể nói trước được điều gì sẽ xảy ra trong tương lai đâu."

Vương San San gật đầu: "Không sao cả, tôi muốn giúp cậu, cho dù đó là linh dị hay cá nhân, miễn là tôi có thể."

"Tôi hiểu."

Dương Gian nói: "Tôi sẽ không khách sáo nếu tôi cần sự giúp đỡ của cô."

"Ừm."

Vương San San đáp lại.

Hai người nhanh chóng bước vào tầng ba của khách sạn.

Vào lúc này, hội trường đã được sắp xếp và chuẩn bị xong, có đồ ăn tự phục vụ, có khung cảnh ấm cúng, có cả những nghệ sĩ được mời đến để làm sôi động bầu không khí và biểu diễn trên sân khấu.

Có thể thấy Trương Vỹ đã tốn nhiều công sức và có vẻ như hắn không chuẩn bị quá vội vàng mà đã lên kế hoạch từ rất lâu rồi.

Bình Luận (0)
Comment