Lưu Kỳ nói: “Miếu Tiểu Thiện, tôi cảm thấy cách thứ nhất là phương pháp ổn nhất, phương pháp thứ hai quá nguy hiểm, lỡ như quỷ canh đúng mười một giờ năm mươi chín phút mới xuất hiện, như vậy thì cũng coi như quỷ đã hoàn thành giao dịch, cứ như vậy thì chúng ta không có thời gian để ra tay, đến lúc đó thì người thua trò chơi này chính là chúng ta."
“Đúng vậy, hôm nay Dương Gian trốn đi để quỷ tìm không thấy là cách ổn nhất."
Miêu Tiểu Thiện gật đầu, cũng tán thành.
"Im lặng"
Đột nhiên, Dương Gian giơ tay lên ra hiệu.
Lập tức.
Xung quanh lại im lặng.
Ngay sau đó, cảnh quái dị lại xuất hiện, lại có một người phục vụ đẩy toa ăn, mở cửa ra từ từ đi vào.
Trên toa ăn vẫn chỉ đặt một chén cơm chiên trứng.
Đây đã là chén cơm chiên trứng thứ ba.
--- Nhìn chén cơm chiên trứng thứ ba trên bàn, ai nấy đều im lặng.
"Liên tục đưa cơm chiên trứng, chuyện này rất không thích hợp"
Lưu Kỳ nhìn người phục vụ từ từ đẩy toa ăn rời đi, rõ ràng người phục vụ này cũng bị linh dị ảnh hưởng giống như người phục vụ khi nãy, chỉ phụ trách đưa cơm, hoàn toàn không biết bản thân đang làm gì.
Dù có cản người này lại thì cũng không hỏi thăm được điều gì.
"Hành vi của quỷ rất khó hiểu, có lẽ đây chỉ là một hành vi vô ý nghĩa, không có hàm nghĩa gì? Lúc này, Miêu Tiểu Thiện phá vỡ yên lặng mà nói.
Vương San San lại lắc đầu: “Không thể nào, bất cứ hành vi nào của quỷ cũng đều có quy luật, nó sẽ không làm một ít chuyện vô ý nghĩa, hành vi vô ý nghĩa duy nhất có lẽ cũng chỉ có việc lượn lờ khắp nơi, hiện tại quỷ đang liên tục ảnh hưởng người phục vụ đưa cơm chiên trứng cho chúng ta, chỉ là chúng ta còn không biết ý nghĩa đằng sau loại hành vi này là gì mà thôi."
“Nhưng mà tôi biết, đây chắc chắn không phải là chuyện tốt"
“Cơm chiên rất bình thường, không có gì đặc biệt"
Dương Gian duỗi tay chạm vào cơm chiên trứng vẫn còn đang bốc khói nghi ngút, vẫn chưa phát hiện ra dị thường nào.
Sau đó, hắn dời mắt nhìn về phía Trương Vĩ ở bên cạnh.
"Chân Ca, cậu nhìn tôi như vậy làm gì?"
Trương Vĩ có hỏi khó hiểu nói.
Dương Gian nói: “Còn nhớ rõ lúc trước khi người phục vụ đầu tiên đưa cơm chiên trứng đến, cậu đã nói gì sao?"
Trương Vĩ suy nghĩ một lúc nói: “Có nói cái gì đâu."
“Cậu có nói, cậu nói người phục vụ bưng một chén cơm chiên trứng không đủ ăn, bảo người phục vụ bưng thêm mấy chén nữa, hơn nữa còn là mỗi người một chén”.
Dương Gian nói, trí nhớ của hắn không tệ, để ý đến một chi tiết như thế.
"Hình như có nói, tôi cũng không nhớ rõ lắm."
Trương Vĩ gãi đầu, dù sao thì ai mà đi nhớ rõ những lời mình thuận miệng nói ra chứ.
Lưu Kỳ hỏi: “Dương Gian, cậu ta nói những lời này thì có vấn đề gì sao?"
“Câu nói kia không có vấn đề, nhưng quan trọng là câu nói với ai."
Dương Gian nói: “Người phục vụ đẩy toa ăn đầu tiên đã bị lệ quỷ ăn mòn, dưới tình huống này cậu nói với người phục vụ cũng có thể hiểu rằng cậu đang nói chuyện với quỷ."
“Nhưng dù là thế thì câu nói kia của Trương Vĩ cũng sẽ không phát động quy luật giết người của lệ quỷ đi."
Vương San San nói.
Dương Gian nói: “Đúng là sẽ không phát động quy luật giết người của lệ quỷ, nhưng mà lần này quỷ xuất hiện lại không giống, cậu không biết rõ nội tình cho nên không hiểu quá nhiều"
“Quỷ ước nguyện sao? Tôi xem qua phần hồ sơ này, quỷ này có thể thực hiện điều ước của người thường, nhưng cái giá phải trả là mỗi một lần ước thì sẽ có một người thân chết đi."
Lưu Kỳ nhớ lại những thông tin liên quan rồi nói: “Dương Gian, không lẽ cậu cảm thấy câu nói đưa mỗi người một phần cơm chiên mà Trương Vĩ nói trên thực tế là đang ước nguyện với lệ quỷ sao?"
“Lệ quỷ nghe thấy được, bắt đầu thực hiện điều ước giúp Trương Vĩ, cho nên quỷ mới liên tục bưng cơm chiến trứng đến đây cho chúng ta, một khi đưa xong tất cả phần cơm chiến trứng, chẳng khác nào quỷ đã thực hiện điều ước của Trương Vĩ, mà để trả giá thì sẽ có một người thân của Trương Vĩ chết đi."
“Rất có khả năng là thế."
Dương Gian gật đầu nói.
Những người khác nghe vậy lập tức đồng loạt quay về phía Trương Vĩ.
Lúc này Trương Vĩ lại giận dữ: “Cái thứ gì, còn chơi kiểu này sao, cái này mà là quy ước nguyện cái gì, rõ ràng là quỷ cô nhi, nó không dám nhằm vào tối nên đi nhằm vào người nhà tôi, đúng là quá âm hiểm."
“Chỗ này có bao nhiêu người? Tính luôn năm người chúng ta, cộng thêm những người được mời đến..."
Miêu Tiểu Thiện bắt đầu kiểm kê nhân số, cô nhanh chóng tính toán:
Tổng cộng hai mươi người, nói cách khác quỷ phải đưa hai mươi phần cơm chiên trứng mới được coi là hoàn thành điều ước của Trương Vĩ"
“Cho nên là điều ước đầu tiên trong đời tôi lại là muốn hai mươi phần cơm chiên trứng sao”.
Trương Vĩ mở to mắt, gương mặt đầy vẻ kinh ngạc.
"Hiện tại chuyện quan trọng không phải là cơm chiên trứng, mà là sau khi quỷ hoàn thành yêu cầu của cậu sẽ giết chết một người thân của cậu, hiện tại cậu nên lo lắng cho sự an toàn của cha mẹ và người nhà của cậu."
Vương San San nói.
Trương Vĩ lập tức nhìn về phía Dương Gian: “Chân Ca, việc này phải xem cậu, chúng ta chính là anh em khác cha khác mẹ, cha mẹ tôi gặp chuyện thì cậu cũng đau lòng, đúng không."