“Trương Vĩ đừng có gấp, còn có một vấn đề chính là làm sao chúng ta biết được quỷ đang ở đâu? Nó chắc chắn không ở trong nhà hàng, lỡ như ở nơi khác thì sao.
Thành phố Đại Xương cũng không nhỏ, quỷ muốn trốn thì cũng rất khó tìm được"
Vương San San nói.
Lưu Kỳ lập tức phản ứng: “Dùng quỷ nến, quỷ nến màu trắng, sau khi đốt lên có thể dụ quỷ đến đây."
“Không sai, chuẩn bị nhiều thứ như thế, nếu đến cả quỷ cũng tìm không được thì cũng quá mất mặt rồi, quỷ nhang vốn là phải phối hợp sử dụng cùng với quỷ nến, hai chúng nó cũng không xung đột với nhau”.
Dương Gian nói.
Sau đó hắn lấy ra quỷ nến màu trắng, hơn nữa cũng bày lên bàn.
Quỷ nến màu trắng dẫn quỷ, quỷ nhang có thể làm cho quỷ ngủ quy, thi du đăng có thể làm quỷ đang che giấu hiện ra.
Đây đơn thuần là dùng đạo cụ linh dị phối hợp tại ra một chiều để đối phó với lệ quỷ.
Lần này Dương Gian cũng không tính mạnh bạo, định dùng phương pháp dịu dàng để đối phó con quỷ này.
Đương nhiên, dùng thủ đoạn mạnh bạo để đối phó với quy ước nguyện cũng không có tác dụng gì, cho nên Dương Gian dứt khoát không thèm lãng phí sức lực.
Sau khi quỷ nến màu trắng được đốt lên, ánh đèn sáng ngời xung quanh lập tức tối sầm đi rất nhiều, dường như có thể tắt bất cứ lúc nào.
"A!"
Đã có người nhịn không được hét lên.
"Im lặng."
Lưu Kỳ quát: “Việc ngày hôm nay không có liên quan đến các ngươi, ngoan ngoãn ở lại nơi này đừng làm loạn thì bảo đảm các ngươi không có việc gì, dám chạy lung tung, la hét ầm ĩ, dù quỷ không đến tìm các ngươi thì tôi cũng sẽ giết các ngươi."
Dưới sự uy hiếp này, nhưng người đó lập tức bịt chặt miệng không dám la bậy nữa.
"Được, tiếp theo chỉ cần chờ"
Dương Gian nói.
"Cây rìu lớn của tôi đã sắp chờ không nổi nữa rồi."
Trương Vĩ vuốt vỏ cây rìu màu đỏ, giống như đang vuốt ve người yêu, lại lộ ra nụ cười hưng phấn.
Giờ phút này, một cái bẫy nhằm vào quy ước nguyện đã hoàn thành.
Quỷ nến đang đốt cháy, mùi hương của nhanh quỷ thoang thoảng, đèn dầu có thể soi ra lệ quỷ cũng đang lay động, hơn nữa hai ngự quỷ nhân là Dương Gian và Lưu Kỳ cũng đang ngồi ở nơi này, dưới loại tình huống này, cho dù là lệ quỷ của sự kiện linh quỷ cấp S dám xuất hiện, chỉ sợ cũng sẽ bị bắt lại.
Giờ phút này mọi người đều vô cùng tự tin, tất cả đều lẳng lặng chờ đợi quỷ xuất hiện.
"Nếu quỷ ước nguyện thật sự có ý thức của người sống, như vậy tôi cũng rất muốn biết dưới loại tình huống này nó sẽ làm như thế nào? Dương Gian thầm nghĩ trong lòng.
Hiện tại đã là mười một giờ tối, còn thêm một tiếng đồng hồ nữa là hết ngày.
Trong vòng một giờ còn sót lại này, quỷ chắc chắn sẽ xuất hiện trước mặt Dương Gian.
Nhưng mà đối mặt với cái bẫy đã được thiết lập sẵn sàng này, nếu quỷ bình thường xuất hiện chắc chắn sẽ bị bắt giữ một cách dễ dàng.
Giờ phút này.
Cửa lại bị mở ra, toa ăn lại xuất hiện lần nữa.
Nhưng mà lần này lại có thay đổi, trên toa ăn này bày ba chén cơm chiên trứng, không ngờ số lượng lại tăng lên rồi.
"Con quỷ này vậy mà lại muốn tăng tốc độ đưa cơm lên, lần này thì Trương Vĩ phiền to rồi."
Vương San San nói.
Trương Vĩ lại nói: “Không có việc gì, cộng luôn lúc trước thì cũng chỉ mới có bảy phần cơm chiên trứng mà thôi, còn xa lắm mới đủ hai mươi phần, tôi chịu nổi."
Dương Gian không nói lời nào, hắn rời xa phạm vị quỷ nhang, không muốn bị ảnh hưởng, lúc này ngồi trong một góc dùng quỷ nhãn thăm dò lưu ý tình huống nhà hàng và các nơi xung quanh.
Năm phút trôi qua, mọi chuyện đều bình thường, nhưng mà toa ăn mới lại xuất hiện lần nữa, vẫn như cũ là cơm chiên trứng, lần này vẫn là ba phần.
"Dựa theo tốc độ và tần suất đưa cơm này thì không đến nửa tiếng nữa sẽ hoàn thành hai mươi phần cơm chiên trứng, hơn nữa những toa ăn này không phải từ nhà hàng đưa đến, mà là từ bên ngoài nhà hàng đưa vào, chẳng trách khoảng cách lại lâu như thế, xem ra quỷ rất cẩn thận.”.
"Từ từ, có chuyện”.
Trong tầm mắt của quỷ nhãn, Dương Gian nhìn thấy ở khu vực gần nhà hàng đột nhiên xuất hiện rất nhiều xe, trong mấy chiếc xe kia có xe riêng, có xe taxi, cũng có xe buýt... Tất cả chiếc xe giống như là cùng bị chỉ huy, tất cả đều chạy về phía nhà hàng Hòa Bình.
Xe hoàn toàn ngó lơ quy tắc giao thông, đâm mạnh đến Rất nhanh, xung quanh nhà hàng Hòa Bình đã bị mấy chiếc xe kia vây quanh chất như nêm cối.
Sau đó.
Cửa mở ra, một đám người sống từ trong xe bước xuống, sau đó không hẹn mà cùng đi về phía nhà hàng.
Rất đông người, chỉ nhìn lướt qua là có thể đại khái tính ra được, tổng nhân số chắc chắn sẽ không dưới bốn trăm.
Hơn nữa theo thời gian trôi qua, càng ngày càng có nhiều người lái xe đến đây, liên tục đi về phía nhà hàng, gần như chỉ trong chốc lát, tất cả đường phố gần đó đều đã bị xe cộ phá hỏng, nhưng người bên trong lại không hề bỏ cuộc, vẫn cứ lựa chọn đi bộ đến gần.
"Lần đầu tiên quỷ thử là muốn dựa vào nhân số sao? Hay là nói, quỷ muốn trốn trong số người đông đảo này để trà trộn vào trong nhà hàng?"
Dương Gian nhíu mày.
Trong tầm mắt quỷ nhãn của hắn, mọi người đều là người sống bình thường, nhưng mà bọn họ cũng bị linh dị điều khiển giống như người phục vụ lúc trước, lúc này hoàn toàn không biết bản thân đang làm cái gì.