Trong thế giới bị quỷ vực tầng nằm ngăn cách với hiện thực kia, bóng dáng của Miêu Tiểu Thiện xuất hiện ở nơi đó, cơ thể cô dường như đang lơ lửng giữa không trung, không hề nhúc nhích, mà cùng trôi lơ lửng bên người cô lại là từng vệt máu nhỏ, vì lúc này đầu cô đã vỡ ra, biến hình, đôi mắt tối đi không còn chút ánh sáng.
Rất rõ ràng, vào lúc cuối cùng khi Dương Gian và quỷ đấu trí, tuy rằng Dương Gian đã chặt đầu lệ quỷ, nhưng mà ở giây phút cuối cùng, lệ quỷ cũng đã giết chết Miếu Tiểu Thiện.
Quỷ vực tầng năm vốn có thể đưa Miếu Tiểu Thiện đi một cách an toàn, nhưng mà vẫn xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
"Cậu ấy đã chết, không còn hơi thở nữa."
Quỷ nhãn của Dương Gian chuyển động, xác định chắc chắn lúc này Miêu Tiểu Thiện đã chỉ là một cái xác chết.
"Cái gì, Miêu Tiểu Thiện đã chết?”.
Nghe được tin tức này, những người khác đều trợn tròn mắt.
Niềm vui khi thành công chặt được đầu của lệ quỷ lập tức biến mất sạch sẽ.
Vì đối phó với một con quỷ mà đã chết mất một người bạn quan trọng, đối với mọi người mà nói, kết quả này thật sự quá khó để chấp nhận.
Lúc này Dương Gian nhìn đồng hồ.
Còn chưa đến mười hai giờ, hiện tại đồng hồ đang hiển thị mười một giờ năm mươi chín phút, có lẽ còn mười mất giây nữa thì hôm nay sẽ qua đi.
Ánh mắt hắn hơi lóe lên, âm thần tính toán trong lòng.
Vì thời gian Miêu Tiểu Thiện chết đi vẫn chưa quá dài, hiện tại sử dụng quỷ vực tầng tám tiến hành khởi động lại phạm vi thì hoàn toàn có thể kéo một người chết quay trở về lần nữa, hắn đã làm chuyện này không chỉ một lần, có thể nói là vô cùng thành thạo, nếu người chết quá lâu thì không có còn cách nào.
"Muốn sử dụng khởi động lại để cứu Miêu Tiểu Thiện sao?"
Nguyên nhân làm Dương Gian không dám hạ quyết tâm chính là một khi hắn khởi động lại phạm vi, như vậy quỷ cũng sẽ cùng khôi phục lại.
Đến lúc đó những hành động lúc nãy của hắn đều thành lãng phí.
Rốt cuộc sau khi khởi động lại thì rất có khả năng hành động của quỷ cũng sẽ trở nên không thể dự đoán trước được, nếu muốn thuận lợi chặt đầu nó thì có lẽ sẽ không dễ dàng như thế.
Nhưng mà ngay lúc Dương Gian tự hỏi, xung quanh cũng đã xảy ra dị thường.
Ý thức của Dương Gian hơi mơ hồ, người có cùng cảm giác này còn có Lưu Kỳ, Vương San San, Trương Vĩ và những người khác trong nhà hàng.
"Sao lại thế này, sao tự nhiên lại"
Hắn đã nhận ra không thích hợp, muốn chống cự lại linh dị làm ý thức của hắn trở nên mơ hồ này.
Nhưng mà không bao lâu sau.
Ý thức của hắn trở nên tỉnh táo lại, những người khác cũng tỉnh táo lại theo, bạn cũng cũng có cảm giác giống Dương Gian, cũng không hề vì người thường và ngự quỷ nhân khác nhau mà biểu hiện ra khác biệt gì.
Theo ý thức tỉnh táo, khung cảnh trước mắt lại xuất hiện bên trong tầm nhìn.
Xung quanh không còn là một vùng đen tối, mà lại sáng ngời trở lại, tất cả ánh đèn đều sáng lên, lúc nãy những người bao vây xung quanh cũng đều đã biến mất, hình như trong khoảnh khắc ngắn ngủi mà ý thức mơ hồ kia, nơi đây đã xảy ra thay đổi rất lớn nào đó, chỉ là tất cả đến quá nhanh, làm người ta thậm chí còn không kịp phản ứng.
Nhưng mà những thay đổi này cũng không phải là thứ làm người ta cảm thấy kinh ngạc và khó hiểu nhất, thứ làm cho Dương Gian cảm thấy kinh ngạc chính là, Miêu Tiểu Thiện đã từng biến mất lúc trước lại đã xuất hiện lần nữa, hơn nữa Miêu Tiểu Thiện xuất hiện lần này cũng chưa chết đi, cô vẫn còn sống khỏe mạnh, đầu cũng chưa bị VỠ.
"Không xong."
Sắc mặt Dương Gian thay đổi không ngừng, sau đó hắn ý thức được gì đó, đột nhiên đứng lên.
Trong nháy mắt đã xảy ra nhiều thay đổi như vậy, đến cả người chết cũng có thể kéo trở về, như vậy cũng chỉ có một tình huống duy nhất có thể làm được, đó chính là khởi động lại.
Nhưng mà lúc nãy hắn chưa sử dụng khởi động lại.
Như vậy dưới tình huống hắn không sử dụng khởi động lại, người duy nhất trong sảnh lớn có khả năng khởi động lại chỉ có một.
Dương Gian dời mắt nhìn về phía sau Miêu Tiểu Thiện.
Phía sau cô trống không, con lệ quỷ bị chém đứt đầu lúc trước bây giờ cũng đã biến mất tăm, không biết đi nơi nào.
"Bây giờ là mấy giờ?"
Dương Gian hỏi.
Trương Vĩ lập tức nhìn đồng hồ: “Mười một giờ hai mươi phút.
Đệt, sao lại thế này, có phải đồng hồ của tôi bị hư rồi không? Đồng hồ hơn một trăm vạn mà cũng chỉ thế thôi à? Đến cả giờ mà cũng sai”.
Nói xong hắn cầm đồng hồ gõ gõ xuống mặt bàn, sau đó lại nhìn lại.
Thời gian vẫn còn trôi qua một cách bình thường, thời gian trên đồng hồ vẫn biểu hiện là mười một giờ hai mươi phút.
"Đừng gõ, đồng hồ của cậu không hư, đồng hồ của tôi cũng là mười một giờ hai mươi phút."
“Tôi cũng thế."
Miêu Tiểu Thiện nói, đột nhiên cô có hơi khó hiểu nói: “Nhưng mà lúc nãy tôi nhớ rõ ràng là mười một giờ năm mươi chín phút, quỷ đã xuất hiện ở đằng sau tôi."
“Là khởi động lại, lệ quỷ vận dụng sức mạnh linh dị khủng bố nhất, tiến hành khởi động lại toàn bộ khu vực, lùi thời gian về bốn mươi phút trước, cho nên mới tạo ra hiện tượng này."
Dương Gian bình tĩnh nói.
Lúc này Lưu Kỳ cũng nghi ngờ khó hiểu, hắn nhìn chằm chằm vào đồng hồ, thực không thể tưởng tượng được, nhưng mà hiện thực nói cho hắn, cách nói của Dương Gian không sai.