“Người trong nhà hàng Hòa Bình sơ tán, rời đi."
Dương Gian nhìn thấy cảnh này, Lưu Kỳ và những người khác cũng thấy, bọn họ xuyên thấu qua cửa sổ có thể nhìn thấy rõ ràng đám người đông đúc ở bên ngoài đã rời đi tứ tán.
Hình như lệ quỷ đã từ bỏ ý định dùng số người lắp đầy khách sạn, không biết là lệ quy định dùng chiêu khác, hay là nói sau khi chiêu này bị Dương Gian phá giải xong, lệ quỷ cũng không có ý định lặp lại chiêu cũ lần nữa.
Nhưng mà đây cũng không phải là chuyện xấu gì.
Quỷ không tính lợi dụng người thường, đối với Dương Gian mà nói ngược lại cũng ít đi một chút cố kỵ.
"Vừa rồi sau khi khởi động lại, quỷ cũng đã thuộc nằm lòng kế hoạch trước đó của chúng ta, lúc này không biết nó sẽ dùng cách gì để xuất hiện ở trước mặt chúng ta."
Lưu Kỳ nói.
"Cuộc họp lớp lần này thật là quá thú vị, cả đám chúng ta tập hợp lại với nhau cùng nhau đấu với một con quỷ không ngừng"
Vương San San hơi lắc đầu nói: “Cho dù như thế nào thì vẫn phải giải quyết nhanh lên, chúng ta không thể chịu được quá lâu."
“Vừa rồi chú yếu là đại ca ra hiệu, làm tôi không có cơ hội ra tay, yên tâm, lần này A Vĩ tôi chắc chắn sẽ xử lý cái thứ kia, tôi cũng không phải muốn chứng minh tôi ghê gớm như thế nào, tôi chỉ là muốn bổ một rìu vào cái thứ kia."
Trương Vĩ lại nổi hứng thú, hắn vuốt ve cây rìu trong tay, tính toán tìm cơ hội ra tay.
"Cậu đừng thêm phiền là tốt rồi."
Miêu Tiểu Thiện không quá tin tưởng nói.
"Không đúng, quỷ đuổi tất cả mọi người đi, nhưng mà lại cố ý để lại một người, người kia đang đi về phía chúng ta."
Dương Gian vẫn luôn quan sát động tĩnh bên ngoài nhà hàng Hòa Bình, nhanh chóng phát hiện ra manh mối.
Có một người hành động khác với những người còn lại, không cùng những người khác rời đi, ngược lại đang đi về hướng nào.
"Là quỷ hay là người?"
Trương Vĩ hỏi.
Dương Gian nói: “Là người, nhưng mà nhìn dáng vẻ kia thì hơn phân nữa đã bị linh dị ảnh hưởng, trở thành quỷ nô, xem ra là quỷ định dùng người kia làm môi giới để tiếp xúc với tôi, dù sao hiện tại cho dù là khởi động lại thì quỷ vẫn phải thực hiện giao dịch với tôi, trước mười hai giờ phải xuất hiện trước mặt của tôi, tranh đấu giữa chúng tôi vẫn còn đang tiếp tục."
Nghĩ đến đây, Dương Gian cũng không ngăn cản người kia đi vào sảnh lớn.
Không bao lâu sao, cửa sản lớn mở ra, một người đàn ông trung niên mặc áo vest vẻ mặt chết lặng, ánh mắt dại ra bước về phía trước.
Mọi người lập tức tập trung ánh mắt lên người người đàn ông mặc áo vest này.
Lúc này Trương Vĩ trực tiếp đốt đèn lên, cầm theo rìu đi đến.
Nhưng mà dưới ánh đèn dầu mờ nhạt, bên cạnh người đàn ông trung niên này lại không có cái gì, lệ quỷ chân chính cũng không có ở bên cạnh người này, hoàn toàn không hề đi vào trong sảnh lớn.
“Đệt, cái thứ kia lại trốn đi rồi."
Trương Vĩ cầm theo rìu xoay tới xoay lui bên người người đàn ông này: “Đại ca, cậu cảm thấy tôi chém người này thì thế nào?"
“Không được, đây chỉ là một người bình thường bị ảnh hưởng, cậu chém hắn thì cũng không có tác dụng gì? Dương Gian lắc đầu.
Đột nhiên, lúc này người đàn ông mặc vest vẻ mặt dại ra kia đột nhiên lên tiếng: “Dương Gian."
“Nói."
Dương Gian thay đổi sắc mặt, lúc này mới đi đến.
Xem ra là quỷ muốn thông qua người sống quỷ nô này giao lưu, trò chuyện với hắn.
"Dương Gian."
Người đàn ông trung niên này nói chuyện rất cứng ngắc, vẫn cứ gọi tên Dương Gian.
"Dương Gian, đừng trả lời nó, để tránh cho bị chú ý."
Lưu Kỳ cảnh giác nói.
Dương Gian giơ tay ra hiệu: “Không có việc gì? Sau đó hắn đi đến trước mặt người đàn ông mặc vest kia: “Ta là Dương Gian, người muốn nói cái gì?"
Người đàn ông mặc vest vốn còn hơi đờ đẫn, đột nhiên hơi cử động cổ, sau đó quỷ dị nhìn chòng chọc vào Dương Gian ở trước mặt, bên trong ánh mắt lộ ra vài phần quỷ dị, sau đó giọng nói cứng đờ kia lại tiếp tục vang lên: “Còn lại ba mươi lăm phút, ta muốn chơi một chơi với người một trò chơi."
“Tại sao ta phải chơi trò chơi với người, cho dù là khởi động lại thì người vẫn không dám xuất hiện trước mặt ta, kết quả ngươi vẫn phải thua."
Ánh mắt Dương Gian bình tĩnh nói.
Người đàn ông mặc vest này không nói chuyện, chỉ mở lòng bàn tay ra, để lộ một tấm giấu dán quen thuộc, sau đó giọng nói cứng đờ kia tiếp tục vang lên: “Đây là phần thưởng chiến thắng trò chơi."
Giấy dán ước nguyện? Dương Gian nhận ra tờ giấy này, cái này là đạo cụ kinh dị có thể thực hiện điều ước, xuất xứ từ trong tay Triệu Tiểu Nhã, nhưng mà vì hiện tại Triệu Tiểu Nhã đã ngủ say, đã không còn ai luyện chế cái thứ này từ lâu, hơn nữa cho dù là lúc Triệu tiểu Nhã còn tỉnh thì cái thứ này vẫn là bị cấm luyện chế.
Vì phía sau một tấm giấy dán ước nguyện đại diện cho một mạng người.
Nhưng mà bên trên giấy dán ước nguyện này cũng đã viết chứ lên, chữ viết vặn vẹo không giống như là do người viết, nội dung rất đơn giản: Quỷ ước nguyện vĩnh viễn sẽ không giết người nữa.
Rõ ràng.
Nếu Dương Gian thắng, như vậy điều ước trên trên giấy dán sẽ được thực hiện, quỷ ước nguyện vĩnh viễn sẽ không giết người.
Một khi quỷ ước nguyện không giết người, như vậy chẳng khác nào quỷ tử bỏ việc giết chết người thân của Dương Gian, mức độ khủng bố lập tức hạ thấp.
"Nếu ta thua thì sao?"
Dương Gian nhíu mày nói.
Quỷ từ phong tỏa linh dị của chính nó, chuyện tốt như thế thì chắc chắn phải trả cái giá tương ứng mới được.