Khủng Bố Sống Lại (Bản Dịch Full)

Chương 3160 - Chương 3160: Quá Mạnh

Chương 3160: Quá Mạnh

Hắn nhìn thoáng qua ông bà nội của chính hắn.

"Xâm lấn quỷ vực của quỷ đói, bắt lấy con lệ quỷ kia giúp con"

Vương Sát Linh ra lệnh, chỉ huy ông bà nội đã chết đi từ lâu.

Hai ông bà cụ nghe được lời Vương Sát Linh nói, cổ cứng đời chuyển động, đôi mắt tràn đầy tử khí nặng nề nhìn vào chỗ sâu bên trong làn khói mù màu xanh đen kia, sau đó hai ông bà cụ kinh khủng này bước những bước chân cứng đờ, động tác đồng loạt đi về phía trước.

Mỗi khi hai ông bà cụ đi về phía trước một bước, khói mù xung quanh lập tức biến mất một phần.

Quỷ vực của quỷ đói ở trước mặt hai ông bà cụ đáng sợ này có vẻ vô cùng nhỏ bé không đáng kể, thậm chí nếu cứ tiếp tục kéo dài như thế, quỷ vực của quỷ chết đối sẽ hoàn toàn bị phong tỏa.

Giờ phút này, lần đối kháng quỷ vực đầu tiên rõ ràng là Vương Sát Linh mạnh hơn.

Nhưng mà ngay lúc khói mù màu xanh đen nhanh chóng biến mất, tầng hầm tối tâm lại lộ ra hoàn cảnh vốn có của nó, một bóng người có làn da màu xanh đen hòa làm một với các vật thể xung quanh dần dần xuất hiện.

Bóng người này cũng không quá cao lớn, nhưng cơ thể lại rất gầy, bụng phồng to giống như đang mang thai.

"Quỷ đói xuất hiện rồi."

Vương Sát Linh không lên tiếng, hắn chỉ đứng ở phía sau lưng của cha mẹ hắn thăm dò nhìn ra ngoài.

Quy luật giết người của quỷ đói cực kỳ đáng sợ, một khi bị quỷ đói nghe được, nhìn thấy hay chạm vào thì đều sẽ bị theo dõi, thậm chí đến cả việc hít thở vào làn khói mù màu xanh đen này cũng sẽ bị linh dị ăn mòn, có thể nói là cực kỳ đáng sợ.

Lúc này, hai ông bà cụ đáng sợ đã nhìn chằm chằm vào quỷ đói, hơn nữa còn đang liên tục đến gần.

Quỷ vực của quỷ đói đang càng lúc càng nhỏ.

Lúc này đến cả việc che giấu cơ thể cũng trở nên khó khăn, hiện tại chỉ có thể đứng yên không nhúc nhích, giống như bị ông bà nội đã chết của Vương Sát Linh áp bách đến không còn đường lui.

"Nếu tất cả đều thuận lợi thì có thể lại giam giữ quỷ đói lại một lần nữa."

Vương Sát Linh hít thở sâu, trong lòng hắn vô cùng căng thẳng.

Vốn tưởng rằng mọi chuyện đang tiến hành một cách thuận lợi, nhưng mà lúc này quỷ đói lại đột nhiên có hành động khác thường, đôi mắt chết lặng của con lệ quỷ này đột nhiên hơi chuyển động, ngay khoảng khắc khói mù biến mất kia nhìn thẳng về phía ông bà cụ đang đi đến, sau đó nâng một cánh tay màu xanh đen lên, đột nhiên về đến, bóp chặt lấy cổ một người.

Đó là bà nội của Vương Sát Linh, giờ phút này sau khi bị quỷ đói tấn công, không ngờ lại không có bất cứ phản kháng nào.

Không đúng, không phải không có phản kháng, mà là không phản kháng được.

Sau đó.

Khói mù màu xanh lá lại xông lên, chỉ trong tích tắc đã nuốt gọn toàn bộ tầng hầm, tất cả mọi thứ xung quanh lại rơi vào trong bóng tối.

"Không xong"

Lúc này, Vương Sát Linh đột nhiên thay đổi sắc mặt.

Hắn cho rằng ông bà nội của hắn cùng ra tay là có thể thuận lợi giam giữ quỷ đói, không ngờ lại xảy ra biến cố thế này, hình như con quỷ đói này còn đáng sợ hơn trong hồ sơ ghi chép nhiều.

Linh dị đối kháng vẫn còn đang tiếp tục.

Vương Sát Linh còn chưa nhận thua, ông nội của hắn vẫn còn ở, cha mẹ của hắn vẫn còn, vẫn còn có cơ hội chiến thắng.

Nhưng mà theo thời gian trôi qua, khói mù màu xanh đen không biết từ lúc nào đã thoát ra khỏi tầng hầm, khuếch tán ra bốn phương tám hướng, bắt đầu nhanh chóng lan tràn ra khắp thành phố Đại Đông.

Hiển nhiên, Vương Sát Linh thân là người phụ trách thành phố Đại Đông, mặc dù đã sử dụng sức mạnh linh dị của của bốn lệ quỷ cũng không thể nào lại giam giữ lại con lệ quỷ này, ngược lại quỷ đói dần thoát vây, một sự kiện linh dị đáng sợ đang dần dần bắt đầu.

Tất cả thay đổi quá nhanh, cho dù là tổng bộ cũng không thể nào lập tức phản ứng lại được.

Thành phố Đại Xương.

Dương Gian còn đang nghỉ phép, hắn không hề hay biết gì về việc ngày hôm nay giới linh dị đã xảy ra biến động lớn, còn đang lên kế hoạch xem phải giải quyết sự kiện linh dị ô che mưa màu đen kia như thế nào.

Nhưng mà bây giờ hắn đang ngồi trong văn phòng, kết nối máy tính với Trương Vĩ ở văn phòng dưới lầu, cùng nhau chơi game.

Đây là thời gian rảnh rỗi hiếm có.

Không có ai quấy rầy hắn vào lúc này, mặc dù là trong công ty có một ít việc cần Dương Gian đi xử lý, Trương Lệ Cầm cũng yên lặng cản lại, đợi sau này lại đi báo cáo.

Trương Lệ Cầm có thể ngăn cản tất cả mọi chuyện trong công ty, từ chối rất nhiều cuộc điện thoại của mọi người, nhưng mà có một cú điện thoại làm cô phải để ý.

Đây là cuộc điện thoại do Vương San San đang ở tiểu khu Quan Giang gọi đến: “Tôi tìm Dương Gian, có một chuyện quan trọng muốn nói với hắn, có liên quan đến quỷ đồng, cô bảo Dương Gian nghe điện thoại đi."

“Vương San San, cô chờ một lúc, Dương tổng đang bận, tôi đi hỏi hắn xem sao."

Trương Lệ Cầm không dám chặn cuộc điện thoại này, lập tức cầm điện thoại đi đến bên cạnh Dương Giang Lúc này Dương Gian đang vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm màn hình máy tính chơi game, đang muốn tìm về cảm giác khi xưa.

"Dương tổng, Vương San San tìm cậu, là về chuyện của quỷ đồng"

Trương Lệ Cầm nhẹ nhàng nói.

Bình Luận (0)
Comment